Xây dựng nông trại sau 10 năm thảm họa

Chương 8 : Kiểm Tra Nguy Hiểm

Người đăng: hoakiemkk

Ngày đăng: 15:27 19-06-2025

.
Chương 8: Kiểm Tra Nguy Hiểm “Đội trưởng Chung, đừng bắn, là tôi đây, Triệu Trạch ở đất số bốn.” Chàng trai cao lớn Triệu Trạch vừa chạy vừa gọi, vừa vịn xe vừa thở hổn hển hỏi: “Đội trưởng Chung, bên tôi có người bị rắn độc cắn, anh có mang theo huyết thanh không?” “Có, người ở đâu?” Chung Thao chào Hạ Thanh một tiếng, lập tức dẫn theo Trịnh Quỳ và Triệu Trạch đi cứu người. Đất số bốn nằm phía đông đất số ba, cũng có một khu rừng đệm lớn, mùa xuân vạn vật sinh sôi, rắn bò ra cũng là chuyện bình thường. Nếu bị rắn độc cắn thì phiền toái thật. Khoảng hơn ba giờ chiều, Hạ Thanh nhận được tin nhắn của Chung Thao: “Có người ở đất số bốn bị rắn độc tiến hóa cắn chết, căn cứ quyết định kiểm tra lại toàn bộ rừng đệm, từ đất số 1 đến 10 do đội trưởng Tần Quân Kiệt phụ trách. Yên tâm, đều là người mình.” Những năm thiên tai này, mỗi ngày đều có người bị sinh vật tiến hóa tấn công mà chết. Điều Hạ Thanh quan tâm hơn là việc ngày mai sẽ kiểm tra rừng đệm. Cô phải nghĩ cách không để ai phát hiện ra nguồn suối, đồng thời phải tranh thủ bắt được con dê trước khi đội kiểm tra đến. Nếu dê chạy ra ngoài lãnh địa mà bị bắt thì không liên quan gì đến cô nữa. Lên núi, Hạ Thanh phát hiện tảng đá chặn cửa hang vẫn nguyên vẹn, trên mặt đất cũng không có dấu vết móng mới. Đặt thùng vào lấy nước xong, cô không ngồi canh dê ở hang mà lần theo dấu chân đi tìm. Cô phát hiện con dê này đã rời khỏi rừng đệm của mình, băng qua vành đai cách ly vào rừng tiến hóa. Rừng tiến hóa chưa được dọn sạch cực kỳ nguy hiểm, hôm nay chắc chắn cô không bắt được dê, đành để sáng mai thử lại. Sáng hôm sau, Hạ Thanh lên núi vẫn chưa bắt được dê thì nhận được điện thoại của Tần Quân Kiệt. Đội kiểm tra nguy hiểm đã bắt đầu hành động, dự kiến mười giờ sẽ tới đất số ba, hỏi cô trong lãnh địa có phát hiện rắn độc tiến hóa hay sinh vật nguy hiểm nào không. Hạ Thanh trả lời: “Có ba con rắn độc tiến hóa, tôi đã giết hết rồi, hiện tại chưa phát hiện nguy hiểm khác.” Cúp máy xong, Hạ Thanh lại giết thêm hai con rắn mà vẫn không thấy dê, đành chặn hang lại, xách dao và súng cao su đi ra vành đai cách ly phía tây rừng đệm chờ đội kiểm tra. Chưa đợi được đội kiểm tra, Hạ Thanh đã nghe thấy tiếng cãi vã từ phía đất số hai, cô lắng tai nghe. Hóa ra người đất số hai nghe tin có người bị rắn độc cắn chết, nên yêu cầu đội kiểm tra vào đất số hai kiểm tra, nhưng đội kiểm tra giải thích hôm nay chỉ kiểm tra vành đai cách ly và rừng đệm, không bao gồm khu canh tác. Người đất số hai không hài lòng, cãi vã ầm ĩ. Khu rừng này có hình chữ S nằm ngang, đất số một ở phía nam khúc U của sườn núi liên tiếp, lãnh địa cũng giống đất số ba, gồm cả khu canh tác và rừng đệm. Đất số hai ở phía đông đất số một, toàn bộ lãnh địa đều là đất canh tác. Đất số ba, bốn, năm nằm ở phía nam khúc N, lãnh địa vừa có rừng đệm vừa có đất canh tác. Vì vậy, đất số hai an toàn hơn so với đất số một, ba, bốn, năm. Đây cũng là lý do người gửi hai tin nhắn cho Hạ Thanh khuyên chọn đất số hai. Chủ đất số hai là Đường Lộ, tất nhiên cô ta không tự đi trồng, người cãi nhau với đội kiểm tra là người nhà họ Đường cử đến. Nhà họ Đường quen thói ngang ngược ở căn cứ Huy Tam, tất nhiên không coi đội kiểm tra nhỏ bé ra gì. Hạ Thanh lặng lẽ nghe, muốn xem đội trưởng Tần xử lý thế nào. “Ông đây đang thi hành nhiệm vụ, còn không tránh ra thì xử lý theo luật!” Nghe tiếng Tần Quân Kiệt quát lớn, kèm tiếng lên đạn, Hạ Thanh bật cười. Tần Quân Kiệt nguyên tắc, làm việc nghiêm túc, với Hạ Thanh mà nói là chuyện tốt. Thấy bảy người mặc quân phục ngụy trang xuất hiện ở phía xa, trên ngực đều đeo thẻ xanh, Hạ Thanh càng yên tâm. Bảy tiến hóa giả hợp thành đội kiểm tra, thực lực quá mạnh! “Đội trưởng, nhìn kìa, phía trước có một cô gái đeo thẻ xanh. Chắc chắn là Hạ Thanh đất số ba, tiến hóa sức mạnh cấp bốn, hai mươi lăm tuổi, độc thân!” “Im miệng!” Tần Quân Kiệt quát, “Tất cả nghiêm túc!” “Rõ!” Sáu người còn lại đồng thanh đáp. Khoảng cách này nói nhỏ thì người thường không nghe được, nên Hạ Thanh cứ đứng yên, giả vờ không biết gì. Tần Quân Kiệt dẫn đội đi tới trước mặt Hạ Thanh, tháo mặt nạ bảo hộ chào theo nghi lễ: “Đội trưởng đội kiểm tra nguy hiểm số sáu, Tần Quân Kiệt.” Hạ Thanh xem chứng nhận xong, chủ động xin đi cùng: “Đội trưởng Tần, tôi là Hạ Thanh đất số ba, tiến hóa sức mạnh cấp bốn. Trước khi rời khu an toàn từng sáu lần tham gia nhiệm vụ dọn rừng tiến hóa, xin phép được cùng mọi người kiểm tra rừng đệm và vành đai cách ly đất số ba.” Nhiệm vụ dọn rừng tiến hóa kéo dài ba tháng, mỗi lần ra ngoài là mười ngày. Hạ Thanh làm sáu mươi ngày vẫn còn sống khỏe, chứng tỏ dù chỉ là tiến hóa giả sơ cấp chuyên làm vận chuyển và tiêu độc, cô cũng có năng lực ứng phó nguy hiểm không tồi. Huống hồ yêu cầu đi cùng kiểm tra là lãnh địa của mình, Tần Quân Kiệt không có lý do từ chối: “Cô đi sau tôi.” “Vâng.” Hạ Thanh vừa đi vừa giới thiệu tình hình rừng đệm: “Tôi đã kiểm tra hai lần sườn núi phía bắc, giết năm con rắn, chưa phát hiện nguy hiểm khác, sườn tây còn chưa kịp kiểm tra.” Hạ Thanh là lãnh chúa mạnh nhất khu bắc, cũng là người dễ gặp nguy hiểm nhất. Người càng mạnh càng tự tin, càng thích khám phá, khả năng gặp nguy hiểm càng cao. Tần Quân Kiệt nhắc cô cẩn thận: “Dạo này nhiệt độ tăng, động vật ngủ đông bắt đầu thức dậy, cô nên ở khu canh tác là chính. Nếu bị rắn cắn thì gọi ngay cho tôi hoặc Chung Thao, chúng tôi sẽ lập tức mang huyết thanh tới.” “Tôi nhớ rồi, cảm ơn đội trưởng Tần.” Hạ Thanh ngoan ngoãn đáp, lấy mặt nạ bảo hộ trong giỏ ra đeo lên. Dù thấy không cần thiết, nhưng đội kiểm tra đều đeo, cô cũng không muốn làm khác. Vào rừng đệm, một đội viên phía sau Tần Quân Kiệt kêu lên, chỉ xuống sườn núi hỏi: “Chị Hạ, chỗ bờ hồ kia, cả mảng đất lớn đều do chị tự cày à?” Hạ Thanh nhận ra đây là người vừa gọi mình là “cô gái”, đáp: “Gọi tôi là Hạ Thanh là được. Tôi là tiến hóa giả sức mạnh, ngoài khỏe ra chẳng có bản lĩnh gì, chỉ biết làm mấy việc nặng này thôi.” Đội viên kia cũng tự giới thiệu: “Chị Hạ, em là Tô Minh, tiến hóa thị giác cấp ba. Đất chị cày đẹp thế, trước thiên tai từng làm nông à?” Hạ Thanh lắc đầu: “Nhà tôi ở ngoại ô, chỉ có vườn rau nhỏ, không tính là làm nông. Nhưng mấy năm nay tôi thường làm thuê ở khu trồng trọt trong khu an toàn, nên cũng học được ít nhiều.” “Chín giờ, cách bốn mươi lăm mét có động tĩnh, chắc là rắn hoặc thằn lằn.” Đội viên tiến hóa thính giác nhắc nhở. Tần Quân Kiệt lập tức ra lệnh: “Tất cả cảnh giác, Hạ Thanh đứng sau tôi, ba người số 3, 4, 5 qua kiểm tra.” Hạ Thanh lại lùi một bước, nhìn Tô Minh và hai người nữa đi về phía đó, nghe mấy tiếng động rồi ba người xách về một con rắn hoa dài hơn một mét. Tô Minh cười hì hì đưa rắn cho Hạ Thanh: “Chị Hạ, là rắn rau.” Hạ Thanh vừa định từ chối thì nghe Tần Quân Kiệt nhắc: “Lãnh địa, tất cả tài nguyên thuộc về lãnh chúa.” Cô không từ chối nữa, nhét rắn vào giỏ. Đội kiểm tra lục soát xong rừng đệm phía tây, tổng cộng bắt được sáu con rắn và hai con rết tiến hóa to bằng cánh tay. Nhìn hai con rết, Hạ Thanh nổi da gà. Vào rừng đệm phía bắc mà Hạ Thanh đã kiểm tra hai lần, đội kiểm tra không phát hiện nguy hiểm, chào Hạ Thanh rồi đi sang đất số bốn. Hạ Thanh xách giỏ hỏi Tần Quân Kiệt: “Đội trưởng Tần, tôi có thể dùng đám thịt này đổi lấy hạt giống với mọi người không?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang