Vũ Nghịch Phần Thiên
Chương 33 : Liên Tiếp Thắng Lợi
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 14:47 15-11-2025
.
Tửu lâu lớn nhất Yến Thành, Vị Hương Trai.
Bàn ghế ở tầng bốn tửu lâu rất ít, tuy diện tích hơi nhỏ hơn so với mấy tầng dưới nhưng vẫn cực kỳ rộng rãi.
Lúc này, Tả Phong khẽ híp mắt nhìn thanh niên đối diện, toàn thân linh khí vận chuyển nhanh chóng, tâm cảnh như nước tĩnh lặng, phản chiếu mọi thay đổi nhỏ nhặt của đối phương không sót một chút nào.
Tên thanh niên mười tám mười chín tuổi đối diện đã là võ giả Cường Thể kỳ cấp tám, thân pháp nhanh chóng, bộ pháp vững vàng tiến tới. Một quyền đánh thẳng vào ngực Tả Phong, nghe kình phong do nó mang theo đã có thể phán đoán linh lực ẩn chứa trong cú đấm này cực kỳ to lớn.
Vì trước đó đối phương đã xuất thủ thăm dò thực lực của Tả Phong, cú đấm này căn bản chính là với thế Thái Sơn áp đỉnh, nhất định phải khiến Tả Phong trọng thương ngay tại chỗ chỉ bằng một kích.
Tả Phong di nhiên không sợ, tuy thấp hơn đối phương hai cấp bậc, nhưng hắn tự tin giữa mình và đối phương vẫn có sức liều mạng.
Thân thể hơi xoay người, bộ pháp bước ra, lấy thân pháp và tốc độ không hề kém cạnh đối phương mà hiểm hóc tránh được cú đấm kia. Đồng thời, ngón tay uốn cong như móc câu, chộp tới khuỷu tay đối phương.
Tả Phong có thể dễ dàng tránh được cú đấm mạnh mẽ này của mình, vốn đã khiến sắc mặt thanh niên hơi biến đổi. Thấy đối phương có thể trong gang tấc xuất chiêu công tới mình, vị trí nhắm tới lại là điểm yếu ớt nhất của cú đấm kia, sắc mặt thanh niên lần đầu trở nên ngưng trọng.
Thanh niên giơ một chưởng khác đánh về phía móng vuốt đang tới của Tả Phong, Tả Phong nắm móng thành quyền, liều mạng đỡ một đòn không né không tránh.
"Bành!"
Sau tiếng vang trầm đục, cả hai người đồng thời thối lui, chỉ là Tả Phong lui nhiều hơn đối phương hai bước mà thôi, đã coi là cân sức ngang tài.
Những người đang xem vào một khắc này không khỏi có chút kinh ngạc, phải biết sự chênh lệch đẳng cấp giữa hai người đã không phải chút ít, mà là dưới hai cấp bậc lại liều mạng không chút hoa xảo mà không thể hiện vẻ bại trận, kết quả chiến đấu như vậy làm sao có thể không khiến những người có mặt kinh ngạc.
Trong lòng Tả Phong lại rất rõ ràng, tất cả là nhờ Lôi Đình Đoán Thể. Sự khác biệt của võ giả Cường Thể kỳ chủ yếu nằm ở việc cải tạo thân thể và tổng lượng linh khí. Mà thân thể của Tả Phong sau khi được Lôi Đình Đoán Tạo đã sớm có thể đạt đến trình độ viên mãn của Cường Thể hậu kỳ, thêm vào đó linh lực đặc thù chứa lực lượng sấm sét trong cơ thể hắn, đương nhiên có lòng tin khi liều mạng sẽ không thất bại.
Vị lão giả được gọi là Thiên thúc, nhìn thấy một màn này cũng hơi sững sờ, nhưng sau đó lại mỉm cười gật đầu, ở đây tu vi của ông ta là cao nhất, ánh mắt đương nhiên cũng cao hơn những người khác.
Thanh niên Cường Thể kỳ cấp tám kia, dồn toàn bộ linh khí vào một quyền kia. Thấy Tả Phong dùng móng vuốt công tới, hắn đành phải vội vàng điều động linh khí sang một chưởng khác. Một bên là tích tụ thế rồi ra đòn, một bên lại là tạm thời thay đổi chiêu thức, Tả Phong dưới vẻ liều mạng bề ngoài này vẫn có một chút thành phần thủ xảo ở trong đó.
Nhưng dù cho như vậy, việc Tả Phong có được kết quả chiến đấu như thế cũng khiến hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc, trong lòng âm thầm để ý tới thiếu niên này. Tuổi tác như vậy mà đã có tu vi và thực lực như thế, tuyệt đối đáng giá phủ thành chủ bỏ ra số vốn lớn để lôi kéo.
"Không ngờ, đại tiểu thư vốn tùy ý làm càn ngày thường, hôm nay dưới sự tình cờ lại kết giao với một thiếu niên thiên tài như vậy." Trong lòng Thiên thúc đối với Tả Phong dâng lên một tia lòng yêu tài, và âm thầm tính toán tuyệt đối không thể để bọn họ làm tổn thương thiếu niên trước mắt.
Thanh niên kia lần đầu giao thủ lại tạo thành thế cân sức ngang tài, điều này khiến hắn mất hết thể diện trước đồng bạn, dưới sự thẹn quá hóa giận, khuôn mặt càng trở nên hơi có chút vặn vẹo.
Hai chân hơi cong, dùng bước chân nhỏ vụn vặt quỷ dị nhẹ nhàng đạp lên sàn gỗ, theo mỗi một bước bước ra, khí thế của hắn cũng không ngừng kéo lên.
"Vô sỉ."
Lần này người mở miệng là An Nhã, người một mực liếc mắt nhìn hai người chiến đấu, nàng đã nhìn ra thanh niên kia hiện đang sử dụng võ kỹ. Đối phó với võ giả thấp hơn mình hai cấp, lại muốn sử dụng võ kỹ, điều này cũng khiến nàng, người một lòng muốn nhìn Tả Phong làm trò cười, có chút không nuốt trôi được.
Ánh mắt lão giả lùn hơi ngưng lại, giờ phút này ông ta cũng phát hiện thiếu niên trước mắt không hề đơn giản, trong lòng âm thầm nghĩ tới.
"Chỉ cần có thể nhanh chóng giải quyết thiếu niên trước mắt, vậy thì có mất mặt cũng không sao."
Tả Phong nhìn thấy đối phương dùng võ kỹ, trong lòng tuy cũng thầm mắng đối phương, nhưng giờ phút này tuyệt đối không thể yếu thế. Tuy Đằng Tiêu Vân từng truyền cho hắn một loại võ kỹ, nhưng võ kỹ đó căn bản không thể phát huy uy lực gì trước Luyện Cốt kỳ. Trong lòng khẽ động, cảnh tượng Đằng Tiêu Vân giao chiến với nam tử mũi móc đầu trọc kia hiện lên trong đầu.
Thanh niên đột nhiên nhảy lên, một chân đã thuận thế nâng lên, ống quần vì dồn đầy linh khí mà trở nên căng phồng, hung hăng đá về phía đầu Tả Phong.
Tả Phong đã nhìn ra điểm mấu chốt từ linh khí ba động ở hai chân hắn, tuy hai chân trước sau nhìn như một thật một giả, nhưng chỉ cần một chân đá trúng, thì sau đó sẽ là những cú đá liên tục bài sơn đảo hải.
Vặn eo nghiêng người tránh được cú đá đầu tiên, đồng thời lùi ra một bước nhỏ, né tránh cú đá tiếp theo. Thanh niên kia giờ phút này đang ở giữa không trung, thấy Tả Phong lùi lại, khóe miệng hắn lướt qua một nụ cười lạnh.
Đang ở giữa không trung đột nhiên gia tốc về phía trước, biến cố như vậy khiến những người xung quanh đều kinh ngạc. Hóa ra đây mới là đòn sát thủ chân chính của võ kỹ này, võ kỹ như thế đã có thể coi như là võ kỹ trung phẩm đỉnh cấp.
Không khí xung quanh vào một khắc này căng thẳng như muốn ngưng kết lại, nắm đấm của Thiên thúc hơi nắm chặt, chỉ cần Tả Phong bị đá trúng một cước, ông ta sẽ lập tức xuất thủ ngăn cản những đòn công kích liên tục sau đó.
Nhưng sau một khắc, toàn bộ con mắt của Thiên thúc chợt mở to, trên mặt ông ta đầy vẻ không thể tin nổi nhìn phương pháp ứng biến quái dị của Tả Phong.
Thanh niên kia đang ở không trung đột nhiên gia tốc, đồng thời lại là hai cước đá về phía trước. Tả Phong lợi dụng thế lùi lại, thân thể bỗng nhiên uốn cong về phía sau như một cây cung kéo căng, nhờ vào việc vặn vẹo cơ thể quái dị như vậy mà tránh được hai cú đá đang tới.
Nếu là Đằng Tiêu Vân ở đây ắt sẽ lập tức nhận ra, đây đúng là chiêu thức mà chính hắn đã dùng để đối phó với nam tử mũi móc. Tả Phong chính là linh cơ nhất động nhớ tới trận chiến của Đằng Tiêu Vân, cho nên mới vào giờ phút này rập khuôn có bài có bản.
Cách ứng phó của Tả Phong, người kinh ngạc nhất đương nhiên phải kể đến tên thanh niên kia lúc này vẫn đang giữa không trung. Võ kỹ này của hắn là do gia đình bỏ ra số tiền lớn mua từ một đại môn phái có chút quan hệ, trong các cuộc so tài đồng lứa thậm chí đã từng đánh bại võ giả cao hơn chính mình một cấp.
Tuy nói ra nghe có vẻ chậm chạp, nhưng từ khi cú đá đầu tiên của hắn tung ra đến giờ, hầu như không dùng một hơi thở thời gian nào, có thể thấy trình độ kịch liệt khi giao thủ.
Hai chân lướt qua phía trên bụng dưới của Tả Phong sau khi hắn uốn cong khoảng ba tấc, thân thể hắn như cây cung đã tích đầy lực chợt bật lên, Tả Phong lợi dụng thế này bước ra non nửa bước, đồng thời một quyền hung mãnh dồn đầy linh khí đánh vào phần bụng của thanh niên đang ở giữa không trung giờ phút này.
"Phốc!"
Sau tiếng vang trầm đục, thanh niên kia như bị người ta ném bay đi, vạch ra một đường parabol, phun máu bay ngược trở lại. Vô cùng trùng hợp lại vừa đúng rơi xuống chỗ cầu thang, mấy đồng bạn của hắn giờ phút này vẫn há hốc mồm với vẻ không thể tin nổi, cứ như vậy nhìn đồng bạn mình một mạch lăn lộn rơi xuống cầu thang.
"Hừ, không cần phải để ý đến phế vật này, hai người các ngươi cùng tiến lên, không cần lưu thủ."
Lão giả lùn hừ lạnh một tiếng, ngăn cản sự bốc đồng của hai tên thanh niên khác đang muốn xuống lầu, giờ đây hắn một lòng chỉ muốn diệt trừ thiếu niên trước mắt. Cừu oán này đã kết, nếu không diệt trừ hắn ta ngay bây giờ, sau này thiếu niên này tất nhiên sẽ tiền đồ vô lượng, đến lúc đó thì chính hắn sẽ ăn không ngon ngủ không yên.
Hai tên thanh niên hơi chút do dự, nhìn nhau một cái, liền đồng thời xông về phía Tả Phong.
An Nhã vốn định mở miệng quát bảo ngưng lại, nhưng lại phát hiện Thiên thúc giờ phút này đang mỉm cười nhìn Tả Phong, trong lòng tuy hơi khó hiểu nhưng vẫn nuốt ngược những lời đã đến miệng.
Giờ phút này Tả Phong cảm thấy thân thể một trận suy yếu vô lực, kỹ pháp này hắn chỉ tạm thời nghĩ ra, không ngờ lại gần như tiêu hao toàn bộ linh lực của hắn. Thấy hai tên thanh niên Cường Thể kỳ cấp bảy đồng thời xông tới mình, hắn đành phải triển khai tốc độ toàn lực né tránh, tạm thời chỉ có thể tranh thủ thời gian khôi phục linh khí.
May mắn thay tầng bốn này khắp nơi đều bày biện bàn ghế, sinh tồn trong rừng rậm cần lợi dụng hoàn cảnh xung quanh một cách hoàn mỹ, trong tình huống bây giờ Tả Phong cũng phát huy sở trường này của mình lâm ly tận trí.
Như một con linh hầu chui vào dưới bàn phía sau, khi chui ra khỏi dưới bàn thì tiện tay ném ra một cái ghế, tránh được đợt tấn công đầu tiên. Khi hai người tưởng hắn sẽ lần nữa trốn vào dưới bàn, Tả Phong lại lăn qua một mặt bàn bên cạnh, khiến vòng vây của hai người lần nữa thất bại.
An Nhã vốn đang lo lắng, giờ phút này cũng dần dần buông xuống, nhìn thấy hai tên thanh niên hung thần ác sát không ngừng truy đánh mà ngay cả góc áo của Tả Phong cũng không sờ tới, nàng suýt không nhịn được bật cười. Mà ngay cả chính nàng cũng không phát hiện, thái độ rất là chán ghét đối với thiếu niên này lúc ban đầu, đến bây giờ đã bắt đầu có một chút khâm phục và một tia hảo cảm lặng lẽ nảy sinh trong lòng nàng.
Tả Phong trong lúc né tránh không ngừng khôi phục linh khí, khi chui qua bàn, hắn nhìn đúng thời cơ bỗng nhiên lại quay người chui trở lại, một phát bắt được chân phải của một tên thanh niên tránh không kịp.
"Đã các ngươi hèn hạ đến mức này, vậy thì trách không được dưới tay ta ra tay độc ác." Tả Phong yên lặng nói trong lòng.
Tả Phong một tay nắm chặt lòng bàn chân đối phương, một tay nắm chặt mắt cá chân, dùng sức vặn một cái, tiếng "rắc" thanh thúy lần nữa vang lên. Âm thanh khiến người ta hơi tê dại cả da đầu này, nghe trong tai Tả Phong lại êm tai như tiếng trời.
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên, dẫn tới những người đi đường qua lại xung quanh không ai không ngẩng đầu nhìn lên lầu, nhưng lại không có ai dám lên xem náo nhiệt. Giờ phút này Tả Phong còn hơi khó hiểu, ở trên này đã lật trời, lại còn có người lăn xuống lầu, vậy mà không có một ai lên xem náo nhiệt, ngay cả điếm tiểu nhị và ông chủ cũng biến mất như không thấy.
Tả Phong không rõ ràng, mấy tầng dưới nếu có đánh nhau trong tiệm, thì chỉ sợ không bị bọn gia hỏa trong tiệm đánh chết, cũng sẽ bị đánh thành tàn phế ném ra trên đường, nhưng tầng bốn này thì đặc thù một chút.
Đầu tiên, tất cả những người có thể lên tới tầng bốn, đều là những người có địa vị trong Yến Thành này. Thỉnh thoảng những người này xảy ra ma sát đánh nhau, cũng đều có thể bồi thường nổi tất cả tổn thất của tiệm.
Thêm một điểm nữa, chính là những người đến tầng bốn đều là những sự tồn tại mà ngay cả ông chủ cũng không dám đắc tội, đương nhiên cũng không dám lên lầu tự tìm phiền phức, cứ để những người trên lầu đánh một trận thống khoái rồi tính sau.
Tên thanh niên còn lại thấy lại một vị đồng bạn bị thương ngã xuống đất, dáng vẻ thê thảm kia càng khiến người ta khiếp sợ, trực tiếp là toàn bộ lòng bàn chân phải của hắn ngoặt một cách quỷ dị về phía sau thân thể.
Bị thương khi luận võ đối với những võ giả tự thuở nhỏ đã được tiến hành bồi dưỡng trọng điểm mà nói, vốn là chuyện cơm bữa. Nhưng thủ pháp kỳ lạ của Tả Phong, lại là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Trong vô thức hơi có chút ngây người, cơ hội này Tả Phong sao lại bỏ qua, hắn nhanh chóng vọt tới tên thanh niên còn đang kinh ngạc. Trong chớp mắt, Tả Phong nâng chân chợt đá một cú vào bên cạnh đầu gối tên thanh niên, cú đá này Tả Phong cũng nắm chắc lực độ và góc độ vừa đúng lúc, tên thanh niên cuối cùng này cũng sau một tiếng "rắc" thanh thúy mà tuyên bố phế bỏ.
Tuy hơi phí sức, nhưng kết quả chiến đấu như vậy khiến Tả Phong cũng không khỏi hơi mừng thầm.
Cười lạnh quay đầu nhìn về phía lão giả lùn kia, lại phát hiện sau lưng đột ngột vọt tới một bóng đen. Bóng đen tốc độ cực nhanh vô cùng, hắn thậm chí còn chưa thấy rõ dung mạo đối phương, người kia đã đến trước người mình.
.
Bình luận truyện