Võ Chủ Truyền Thuyết

Chương 57 : Lại vào Yêu Thú Sâm Lâm

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 17:13 09-11-2025

.
Thiết Sư từ Trữ Vật Đại móc ra mười bản sách, giao cho Lâm Trần, nói: "Đây là Võ Giáp Tổng Cương ta viết, bên trong có kiến giải cả đời ta đối với Võ Giáp, từ Võ Sĩ cảnh đến Võ Hoàng cảnh mọi chi tiết đều có. Ngươi ngày sau có thể hảo hảo nghiên cứu, còn như tương lai ngươi có thể đi được bao xa trên con đường Võ Giáp Sư, xem vận mệnh của ngươi." Thiết Sư vung tay để Lâm Trần đi vào trong nhà. Thiết Sư xuất ra vật liệu luyện chế Võ Giáp, tay cầm Ngân Chùy, Lôi Đình Chùy Pháp đánh mạnh Thanh Hồn Đồng Thạch, phát ra từng trận tiếng vang thanh thúy. Thanh Hồn Đồng Thạch là vật liệu chủ yếu của Võ Giáp cảnh Võ Tướng, đến từ khoáng Thanh Đồng Hồn Thạch sâu dưới lòng đất, Thiên địa tự nhiên sinh thành, ẩn chứa năng lượng cường đại. Canh Kim Thạch, Mộc Linh Tinh, Xích Viêm Thạch và các loại tài liệu khác, dung nhập vào trong Thanh Hồn Đồng Thạch, Dị Hỏa tôi luyện, điêu khắc bảo thạch, khắc ghi văn lộ, bố trí trận pháp, quang mang ngũ sắc lấp lánh tỏa sáng. Theo nét bút cuối cùng của Thiết Sư rơi xuống, một đạo huyết khí dung nhập vào Võ Giáp, Võ Giáp lấp lánh hồng quang rực rỡ. Thiết Sư giao Võ Giáp cho Lâm Trần, thản nhiên nói: "Ta luyện chế Võ Giáp Hợp Nhất Võ Tướng cảnh cho ngươi, nó có thể tạm thời dung hợp Ngũ Hành chi lực làm một, bạo phát lực lượng càng cường đại. Ta nghe cô bé Tô Vũ kia nói, ngươi có thể tăng tu vi lên đến Võ Tướng, Hợp Nhất Võ Giáp có thể giúp ngươi tiến vào Võ Thần Đảo." Lâm Trần đón lấy sách vở và Võ Giáp, trong lòng một dòng nước ấm trào qua. Thiết Sư tính cách ngoài lạnh trong nóng, ngày thường tuy lạnh như băng, nhưng đối với Lâm Trần khá chiếu cố, nghiêm túc dụng tâm giáo huấn Lâm Trần. Nghĩ đến tương lai cơ hội gặp mặt không nhiều, trong lòng Lâm Trần cũng có một cỗ bi thương. Lâm Trần khẽ khom người, trịnh trọng nói: "Vãn bối Lâm Trần đa tạ Thiết Sư mấy ngày giáo huấn, ngày sau nếu như Lâm Trần có năng lực, nhất định sẽ báo đáp Thiết Sư." Thiết Sư cười cười, không để ý. Hắn cũng là thấy Lâm Trần thuận mắt mới giúp đỡ Lâm Trần, cũng không trông cậy Lâm Trần hồi báo. Thiết Sư dặn dò nói: "Ta sợ ngươi hảo cao vụ viễn, không coi trọng căn cơ, ở trong Võ Giáp Tổng Cương phía sau đặt xuống cấm chế, nội dung phía sau ngươi chỉ có thực lực đạt tới mới có thể mở ra." Lâm Trần gật đầu, nghiêm túc nói: "Ta nhất định sẽ hảo hảo học tập Võ Giáp chi thuật, sẽ không hoang phế." Ban đêm, Lâm Trần phục dụng Thiên cấp Hung Sát Đan, luyện hóa hung sát chi khí của đan dược, từng tia từng sợi tử khí tẩm bổ thể nội, Hồn Lực Tuyền Qua trong đan điền của Lâm Trần chậm rãi vận chuyển, Ngũ Hành Hồn Lực bao trùm thân thể. Lâm Trần đã đạt đến Võ Sĩ cảnh đỉnh phong, chỉ cần cơ duyên đến rồi, Lâm Trần liền có thể đột phá Võ Tướng cảnh. Mấy tháng qua, Lâm Trần đã phục dụng số lớn Thiên cấp Hung Sát Đan. Từ xưa tới nay, còn chưa mấy người như Lâm Trần vậy phục dụng nhiều như vậy Thiên cấp đan dược. Căn cơ Lâm Trần kiên cố, nội tình thâm hậu, đánh hạ nền móng hoàn mỹ cho tu luyện tương lai. Hồn Bảo Bảo hỏi: "Lâm Trần, một tháng kế tiếp ngươi chuẩn bị đi đâu tu luyện?" Lâm Trần nói: "Yêu Thú Sâm Lâm." Hồn Bảo Bảo sững sờ, nói: "Sao lại đi Yêu Thú Sâm Lâm, vạn nhất gặp phải Lục Thiến và Trưởng lão Lục gia thì sao?" Lâm Trần lắc đầu nói: "Không sao, ta tự có thủ đoạn, mà lại ta đi Yêu Thú Sâm Lâm là để chuẩn bị một át chủ bài, trên khảo hạch tặng cho địch nhân một kinh hỉ. Ta có dự cảm, Lục Nham chỉ sợ là trở ngại của ta khi thông qua khảo hạch." Trong mắt Hồn Bảo Bảo một đạo sát ý lướt qua, nói: "Nếu có cơ hội giết Lục Nham, ta luôn cảm thấy trên người Lục Nham có một loại cảm giác khiến ta không thoải mái." Lâm Trần gật đầu, nói: "Có cơ hội ta giúp ngươi giải quyết Lục Nham." Ngày kế tiếp, lại đến Yêu Thú Sâm Lâm, rừng cây rậm rạp, xanh tươi um tùm, sức sống dồi dào, yêu thú hoành hành, sinh cơ bừng bừng. Xung quanh không ngừng vang lên thanh âm võ học bạo tạc và yêu thú gầm thét. Lâm Trần sải bước bước vào rừng cây, tìm kiếm yêu thú thích hợp. Lâm Trần lần này so với lần trước tuy rằng chỉ là tăng lên một trọng cảnh giới, nhưng mà các phương diện đều có tăng lên rất nhiều. Một con báo màu đen từ trong rừng cây đi ra, vân lộ màu đen, ánh mắt khát máu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Trần ẩn chứa từng tia từng sợi sát ý. Đây là một con Hắc Phong Báo, có hai thuộc tính ám phong, tốc độ như cuồng phong thổi qua, sát phạt như lôi đình giáng xuống. Lâm Trần vẻ mặt vô cảm nhìn Hắc Phong Báo, lắc đầu. Hắc Phong Báo chỉ là yêu thú Võ Tướng cảnh trung kỳ, vẫn không phù hợp yêu cầu của mình. Lâm Trần ngay cả giết cũng lười giết, quay đầu liền đi. Vẻ mặt lơ đễnh của Lâm Trần chọc giận Hắc Phong Báo, Hắc Phong Báo gầm thét một tiếng, một đạo lợi trảo đen nhánh xé về phía Lâm Trần. Ám thuộc tính Hồn Lực tuôn trào, hóa thành lợi trảo lớn mười mét nhắm thẳng vào đầu Lâm Trần. Lâm Trần thở dài một hơi, trên đồng tử nhanh chóng hóa thành một vùng tăm tối, không có chút nào cảm xúc dao động. Sau mấy lần thí nghiệm, Lâm Trần đối với Đấu Chiến Chi Đồng chưởng khống lại tăng lên một tầng cấp. Lâm Trần một quyền đánh ra, quyền như xe lửa đánh về phía Hắc Phong Báo, va chạm với lợi trảo của Hắc Phong Báo. Hắc Phong Báo phát ra một tiếng kêu rên thống khổ, một đạo huyết vụ bạo tạc ra, thịt nát xương tan. Với thực lực hiện tại của Lâm Trần, yêu thú đồng cảnh giới đã không phải là đối thủ của Lâm Trần. Một quyền xuống, băm thây vạn đoạn. Lâm Trần nhặt yêu hạch của Hắc Phong Báo lên, dần dần hướng về phía sâu bên ngoài đi tới. Mấy ngày sau, trong rừng vang lên chấn động kịch liệt, từng cây từng cây ngã xuống đất, cuộn lên lượng lớn bụi đất. Lâm Trần hóa thành một đạo Thiểm Điện, quyền uy lăng lệ, quyền kính vô song, quyền quyền đến thịt, chém giết với một con Kim Cương Viên cấp Võ Tướng hậu kỳ. Canh Kim Kiếm Pháp. Từ kiếm vỏ trên eo Lâm Trần một thanh Ngũ Sắc Phi Kiếm bay ra, năm màu sáu sắc, hàn quang lấp lánh. Lâm Trần tay cầm phi kiếm, một luồng kiếm khí kim sắc phun ra, xé rách quyền kính, bao phủ thân thể của Kim Cương Viên. Kim Cương Viên như quả bóng da ngã xuống mặt đất, đập ra một cái hố đất, kim quang màu vàng lan tỏa bốn phía. Trên ngực Kim Cương Viên một đạo kiếm ngân thâm thúy, huyết dịch chảy, khí tức tán đi, thân tử đạo tiêu. Ngũ Sắc Phi Kiếm trên tay Lâm Trần biến mất, đồng tử u ám khôi phục dáng vẻ xưa kia. Canh Kim Kiếm Pháp vừa rồi là một trong mấy bộ kiếm pháp Lâm Trần mua. Để chuẩn bị cho cuộc khảo hạch lần này, Lâm Trần đã tiêu tốn số lớn Hồn Tinh, mua tuyệt phẩm Hồn khí Ngũ Sắc Kiếm Tiêu, mấy bộ kiếm pháp, làm đủ chuẩn bị. Một trong những mục đích Lâm Trần đến Yêu Thú Sâm Lâm là để mượn thực chiến luyện tập kiếm pháp. Ba năm một lần khảo hạch, qua được thì Cá Chép hóa Rồng, thua thì ẩn mình ba năm. Lâm Trần quá muộn để bước lên con đường tu luyện, bỏ lỡ thời kỳ hoàng kim, đã không còn quá nhiều thời gian có thể lãng phí, cho nên lần khảo hạch này Lâm Trần nhất định phải qua. Lâm Trần thu thi thể Kim Cương Viên vào Trữ Vật Đại, đang chuẩn bị rời đi, phát hiện hai tên người áo đen bịt mặt ôm một Bạch y thiếu nữ đi tới. Hai tên người áo đen thấy Lâm Trần khẽ giật mình, khi phát hiện Lâm Trần chỉ có tu vi Võ Sĩ cảnh hậu kỳ, không khỏi sững sờ một chút, lộ ra nét mặt cổ quái. Lâm Trần khẽ nhíu mày, chính mình vừa rồi bận chiến đấu, không phát hiện hai người tới gần. Luyện Hồn Đồ Khí linh hồn Bảo Bảo mấy tháng gần đây cách mỗi mấy ngày liền ngủ say một lần, nghe nói là thương thế trên người chưa chữa trị, cho nên không có giúp đỡ Lâm Trần trinh sát. Hai tên người áo đen bịt mặt nhìn nhau một cái, đều nhìn ra sát ý của lẫn nhau. Hành tung của bọn họ không dung bất luận kẻ nào tiết lộ, cho nên Lâm Trần nhất định phải chết. Một tên người áo đen móc ra tuyệt phẩm Hồn khí Bạo Thủy Kiếm, một kiếm đâm về phía Lâm Trần. Thủy Hồn Lực như dòng lũ bôn dũng mà ra, kéo dài không dứt, trấn áp tứ phương. Đấu Chiến Chi Đồng của Lâm Trần phóng thích, Luyện Hồn Sát hóa thành một đạo Thiểm Điện. Thiểm Điện xẹt qua, điện xẹt sấm vang, bổ ra dòng lũ. Lâm Trần tu luyện Luyện Hồn Biến mấy tháng sau, đối với Luyện Hồn Biến lý giải dần dần làm sâu sắc, minh bạch bản chất Luyện Hồn Sát là võ học vô thuộc tính, có thể diễn hóa vạn tượng, trảm yêu phục ma. Người áo đen chấn kinh, không ngờ tới vừa rồi vẫn là Võ Sĩ hậu kỳ Lâm Trần lập tức thăng cấp Võ Tướng trung kỳ. Trong đó một tên người áo đen trong đồng tử một đạo tinh quang lướt qua, kinh hô: "Lâm Trần, ngươi là Lâm Trần!" Lâm Trần khẽ nhíu mày, hai tên người áo đen là ai? Vì sao lại biết thân phận của hắn? Lâm Trần thản nhiên nói: "Các ngươi là ai?" Người áo đen cười lạnh một tiếng nói: "Lâm Trần, hôm nay đã để chúng ta gặp được ngươi, thì vì thiếu gia nhà ta diệt trừ ngươi cái họa hại này." Lâm Trần như có điều suy nghĩ, kế hoạch ban đầu Lâm Trần chuẩn bị trực tiếp giết bọn chúng, bây giờ Lâm Trần muốn giữ lại một người sống, xem vị thiếu gia nào muốn gây phiền phức cho hắn. Người áo đen vung vẩy Bạo Thủy Kiếm trong tay, kiếm khí bay lượn, kiếm ý hoành hành, Hồn Lực Võ Tướng cảnh hóa hình. Sóng biển cuồn cuộn, bọt sóng bao phủ, từng con cá mập do Thủy Hồn Lực tạo thành chạy về phía Lâm Trần. Lâm Trần cảm thấy mình phảng phất người để tại trong hải vực. Lâm Trần quát to: "Luyện Hồn Thương." Trong tay Lâm Trần linh lực vận chuyển, một thanh trường thương màu đỏ nổi lên trong tay Lâm Trần, tản mát khí tức nóng bỏng, mũi thương hàn quang lấp lánh, đâm thủng thương khung. Thân thể Lâm Trần nhảy lên, như Cự Long bay lượn, Long Hành Thiên Hạ, phiên vân phúc vũ. Trên trường thương thương khí tuôn trào, lít nha lít nhít, hệt như máy xay thịt nghiền nát những con cá mập xung quanh. Lâm Trần một thương như ngọn núi trấn áp, đâm trúng Bạo Thủy Kiếm của người áo đen, lực trùng kích mạnh mẽ đẩy lui người áo đen, một ngụm máu phun ra. Lâm Trần tay cầm trường thương, uy phong hiển hách, phong thái tuyệt thế, khá có một phen vô địch chi tư. Một tên khác không xuất thủ, người áo đen trông coi cô gái trong tay sắc mặt đại biến, không ngờ tới thực lực Lâm Trần cường hãn như vậy, Võ Tướng cảnh trung kỳ chiến đấu Võ Tướng cảnh hậu kỳ không yếu thế hơn, ngược lại đánh bị thương Võ Tướng cảnh hậu kỳ. Trong lòng người áo đen sinh ra một cỗ sát ý, hắn từ trong miệng thiếu gia đã nghe qua Lâm Trần. Bây giờ xem ra, Lâm Trần còn mạnh mẽ hơn so với thiếu gia tưởng tượng. Lâm Trần bất tử, đại sự của thiếu gia e rằng sẽ xảy ra biến số. Người áo đen đem cô gái trong tay đặt vào trong bụi cây, một chưởng đánh về phía Lâm Trần. Trên bàn tay kim quang vạn trượng, rạng rỡ lấp lánh, như một vầng thái dương chói mắt. Hoàng Giai hậu kỳ võ học, Kim Quang Toái Cốt Chưởng! Ánh mắt Lâm Trần ngưng lại, trường thương trong tay đỡ lấy chưởng uy. Mũi thương và trên bàn tay của người áo đen một luồng Hồn Lực mạnh mẽ va chạm, vặn vẹo, ở vào trạng thái giằng co. Một tên khác người áo đen ánh mắt sáng lên, một kiếm đâm về phía ngực Lâm Trần. Lâm Trần cười lạnh một tiếng, Hồn Lực trong cơ thể truyền vào Ngũ Hành Kiếm Tiêu trên eo, một thanh Ngũ Hành Phi Kiếm từ kiếm vỏ bay ra, và mũi kiếm va chạm, nhiều đám hỏa hoa lấp lánh. Lâm Trần một thương bức lui người áo đen, một cước như roi thép quét ngang, đạp trúng ngực người áo đen, người áo đen lùi lại mấy bước. Hai tên người áo đen nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng tiến công. Hai tên Võ Tướng cảnh hậu kỳ đồng thời tiến công, công thế như cuồng phong mưa to kéo dài không dứt, nhất thời, áp chế Lâm Trần. Một chọi một, Lâm Trần có thể mạnh mẽ áp chế một người trong đó. Khi hai người hợp tác, Lâm Trần liền ở vào thế yếu. Thần sắc Lâm Trần bình tĩnh, dùng Luyện Hồn Thương trong tay thi triển thương pháp, đâm, đâm, nắm, vồ, điểm, rút... Mỗi một thức như nước chảy mây trôi, mang theo Đạo Vận độc đáo, biến mục nát thành thần kỳ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang