Võ Chủ Truyền Thuyết

Chương 12 : Thời khắc quyết định vận mệnh

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 12:35 09-11-2025

.
Hai canh giờ sau, Lâm Trần chậm rãi mở mắt, khí tức trên cơ thể ổn định lại, một cỗ cảm giác nóng rực thấu tim dần biến mất. Lâm Trần cử động thân mình, đánh xuống vai, trên cơ thể dính líu nha lít nhít những đốm đen, khiến Lâm Trần không khỏi có chút khó chịu. Tô Vũ ánh mắt bình tĩnh, trong lòng đối với Lâm Trần có một tia kính nể, nỗi đau vừa rồi không thể coi thường, nỗi đau mà linh hồn chịu đựng sẽ thống khổ, giày vò hơn nhiều so với cơ thể chịu đựng thương tổn, ngay cả Tô Vũ bây giờ ở cảnh giới Võ Tướng, chịu đựng nỗi đau linh hồn cũng mười phần khó chịu, nhưng Lâm Trần lại dựa vào ý chí lực mà ngạnh sinh sinh chịu đựng xuống, trong hai canh giờ không phát ra một tiếng kêu đau đớn nào. Tô Vũ minh bạch, đối với nàng mà nói chỉ là hai canh giờ đơn giản, nhưng đối với Lâm Trần đang chịu đựng nỗi đau linh hồn mà nói mỗi một giây trong hai canh giờ ấy đều là sống một ngày bằng một năm. Tô Vũ cố gắng giữ cho giọng nói của mình bình tĩnh, nhàn nhạt mở miệng nói: "Lâm Trần, những đốm đen trên người ngươi chỉ là một số tạp chất trong cơ thể, khi Vũ Hồn Đan tinh luyện Vũ Hồn, tiện thể tinh luyện các tạp chất trong cơ thể ngươi ra ngoài, phàm nhân nuốt ăn ngũ cốc tạp lương nhất định sẽ để lại không ít tạp chất, cũng là một trong những nguyên nhân khiến phàm nhân không thể sống thọ, ngươi đi tắm rửa trước đi, lát nữa chúng ta sẽ đến kiểm tra xem vũ hồn của ngươi là loại vũ hồn gì?" Lâm Trần tung một quyền hướng lên bầu trời, cảm nhận được uy lực quyền đầu của mình, gật đầu, xem ra việc loại bỏ tạp chất ra khỏi cơ thể, đối với cơ thể có nhất định chỗ tốt, Lâm Trần quay người đi vào trong phòng tắm rửa. Vài phút sau, Lâm Trần chỉnh trang xong từ trong nhà đi ra, Tô Vũ ngẩng đầu thấy vậy hơi sửng sốt, Lâm Trần đã thay một thân áo trắng, so với trước đó, thiếu một phần khí tức man hoang, nhiều hơn một phần khí tức ôn hòa, nhìn từ trang phục, cả người tựa như một thư sinh đọc nhiều thi thư. Quả nhiên là Phật cần kim trang, người cần y trang. Sau khi Lâm Trần thay một bộ quần áo, khí chất của cả người hoàn toàn khác biệt, từ một dã nhân ban đầu lập tức biến thành thư sinh, chỉ là khí tức hung ác trong xương cốt lại giấu không được. Lâm Trần ngoại mạo bình thường, ánh mắt bình tĩnh, thân thể thẳng tắp, tựa như một cây cột chống trời chống đỡ lấy bầu trời, mang lại cho người ta cảm giác an ổn vững chắc. Sắc mặt Tô Vũ hơi ửng hồng, thoáng cái biến mất, đến mức Lâm Trần cũng không chú ý tới thần tình của Tô Vũ. Lâm Trần không phải là không biết ăn mặc, mà là ngày thường ở trong núi cùng dã thú chiến đấu, một thân áo trắng bình thường dưới sự công kích của dã thú rất dễ hư hại, còn không bằng một bộ da thú tiện tay hơn. Tô Vũ từ túi trữ vật lấy ra Trắc Hồn Thạch màu tuyết trắng, giao đến trong tay Lâm Trần, mở miệng nói: "Toàn thân tâm thả lỏng, cảm nhận hồn của mình." Lâm Trần gật đầu, khác với lần trước đây không lâu Tô Vũ giúp Lâm Trần kiểm tra Vũ Hồn, lần này Lâm Trần thật sự có chút khẩn trương, lần trước là kết quả đã định sẵn từ lâu, mà bây giờ là một khởi đầu hoàn toàn mới, thời khắc quyết định vận mệnh. Lâm Trần thở phào nhẹ nhõm một hơi, đem tinh khí thần của bản thân hợp nhất, trạng thái điều chỉnh đến tốt nhất, siết chặt Trắc Hồn Thạch trong tay Tô Vũ. Đồng tử Lâm Trần co rút, Trắc Hồn Thạch màu tuyết trắng lại lần nữa lóe lên hào quang chói sáng. Võ Thần Đại Lục, Vũ Hồn chia thành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Băng Phong Lôi Quang Ám Thời Không Độc, mười ba loại thuộc tính, mà mỗi một loại Vũ Hồn lại chia thành Thiên Địa Huyền Hoàng bốn tầng thứ, trên Thiên cấp Vũ Hồn còn có Thần cấp Vũ Hồn, trong thời đại mà Võ Thần không xuất thế bây giờ, Thần là một truyền thuyết. Ánh mắt Tô Vũ lóe lên, có lẽ là cảm nhận được một tia khẩn trương trong lòng Lâm Trần, không biết từ lúc nào nàng cũng đi theo khẩn trương, suy nghĩ Vũ Hồn của Lâm Trần rốt cuộc là loại Vũ Hồn gì, thông thường mà nói, Vũ Hồn được Vũ Hồn Đan tinh luyện nhất định là Hoàng cấp Vũ Hồn, bây giờ từ góc độ tốt mà suy nghĩ, Tô Vũ chỉ hi vọng Lâm Trần đừng quá kém may mắn mà sinh ra song Vũ Hồn. Quang mang của Trắc Hồn Thạch dần biến mất, dưới sự chú ý khẩn trương của Lâm Trần và Tô Vũ, Trắc Hồn Thạch dần dần phát sinh biến hóa. Trên Trắc Hồn Thạch một đạo quang mang màu đỏ bắt đầu lóe lên, Tô Vũ thở phào một hơi, màu đỏ tượng trưng cho thuộc tính Hỏa, xem ra Lâm Trần đã khai mở Hỏa thuộc tính Vũ Hồn. Chưa chờ Tô Vũ kịp thở phào một hơi, trên Trắc Hồn Thạch đã xảy ra biến hóa mới, một đạo quang mang màu vàng theo sau quang mang màu đỏ lóe lên, hai đạo quang mang cùng tồn tại, sắc mặt Tô Vũ tối sầm lại, thần tình tựa như mây đen giăng đầy, thở dài một hơi, xem ra Lâm Trần thật sự là vận may không tốt, vẫn là tinh luyện ra song Vũ Hồn. Hai đạo quang mang đỏ vàng chưa biến mất, một đạo quang mang mới lại lần nữa bay lên, là quang mang màu xanh lam, Thủy Vũ Hồn thuộc tính Thủy. Biểu tình trên mặt Tô Vũ cứng nhắc, muốn mở miệng nói gì đó, không biết nên nói gì, song Vũ Hồn đã là vận khí không tốt, nhưng bây giờ ba Vũ Hồn lại khiến Tô Vũ không nói nên lời. Khi Tô Vũ muốn mở miệng nói gì đó, lại có một đạo quang mang màu vàng từ từ bay lên, quang mang màu vàng, như mặt trời bay lên, nhưng điều mang đến lại không phải là hi vọng, mà là tuyệt vọng, Tô Vũ nhắm hai mắt lại, bốn đạo Vũ Hồn đều đã xuất hiện. Một lát sau, Trắc Hồn Thạch cuối cùng cũng ngừng tăng thêm quang mang, Kim, Lục, Lam, Hồng, Hoàng năm đạo quang mang đồng thời nở rộ, sinh sôi không ngừng, cuồn cuộn không dứt. Tượng trưng cho Ngũ Hành thuộc tính Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Vũ Hồn của Lâm Trần thế mà là Ngũ Hành Hoàng cấp tạp Vũ Hồn, có thể nói là tư chất kém cỏi nhất. Trắc Hồn Thạch kiểm tra thuộc tính Vũ Hồn lấy quang mang làm chuẩn, ví dụ như màu vàng là Thổ Vũ Hồn, màu đỏ là Hỏa Vũ Hồn vân vân. Còn kiểm tra đẳng cấp Vũ Hồn thì lấy độ sáng lớn nhỏ của Trắc Hồn Thạch lóe lên để phán đoán đẳng cấp Vũ Hồn, quang mang càng lớn, đẳng cấp Vũ Hồn càng cao, trái lại quang mang càng nhỏ, đẳng cấp Vũ Hồn càng thấp. Tô Vũ thở dài một hơi, với tư chất Ngũ Hành Hoàng cấp tạp Vũ Hồn của Lâm Trần, đừng nói là thăng cấp Võ Sĩ đỉnh phong, ngay cả Võ Sĩ trung kỳ cũng không thể thăng cấp. Vũ Hồn cũng không phải là càng nhiều càng tốt, Hoàng cấp Vũ Hồn hấp thu Thiên Địa Hồn lực rất chậm, mà đột phá tu vi cần toàn bộ Vũ Hồn đều thăng cấp, cũng chính là nói Lâm Trần so với các tu sĩ đồng là Hoàng cấp Vũ Hồn, chỉ riêng việc đột phá một cảnh giới thôi đã phải tốn công phu gấp năm lần người khác, càng không cần phải nói đến việc so với những tuyệt thế thiên kiêu cấp Huyền, Địa, thậm chí là Thiên cấp. Tô Vũ liếc nhìn Lâm Trần một cái, mặt nàng khẽ giật mình, nàng từ trên người Lâm Trần không cảm nhận được một tia mất mát, một sợi u sầu, nếu là người khác, chỉ sợ sớm đã niềm tin sụp đổ, thân tâm tuyệt vọng, từ bỏ ý nghĩ tu luyện, còn Lâm Trần…… Ánh mắt Lâm Trần chẳng những không có thất vọng, ngược lại lóe lên từng trận tinh quang, tâm tình hưng phấn, vui vẻ, cao hứng đánh giá Trắc Hồn Thạch trong tay, khóe miệng có một vệt nụ cười ngây thơ, tựa như hài đồng cầm được đồ chơi yêu thích, lộ ra nụ cười vui vẻ, không có chút tâm cơ nào, không có chút tạp chất nào. Tô Vũ một trận hoảng hốt, trong mơ hồ dường như nhìn thấy một cường giả tuyệt thế, có lẽ tư chất của Lâm Trần không được, nhưng Lâm Trần có một trái tim cường giả chân chính, từ trước đến nay Lâm Trần chỉ là thiếu khuyết Vũ Hồn, khi nhược điểm này được bù đắp, Lâm Trần sẽ đi đến trình độ nào? Thêm vào đó bản thân Lâm Trần dường như cũng không hề đơn giản. Tô Vũ đi đến trước mặt Lâm Trần, nhàn nhạt mở miệng nói: "Lâm Trần, nếu ngươi muốn tiến về phía trước, thì không thể cứ tiếp tục ở trong núi Thanh Sơn nữa rồi." Lâm Trần khẽ giật mình, không mở miệng nói chuyện, chờ đợi Tô Vũ giải thích. "Một Võ Tu, muốn đột phá tu vi, cái cần không chỉ là Vũ Hồn, mà còn có Hồn khí, Hồn Tinh, đan dược và đại lượng Thiên tài địa bảo khác, tài nguyên hùng hậu, các loại tài nguyên này trên núi Thanh Sơn không có một thứ nào, ngươi chỉ có rời khỏi Thanh Sơn, mới có cơ hội kiếm được tài nguyên, mới có thể tiếp tục tiến về phía trước." Lâm Trần như có điều suy nghĩ, thừa nhận lời Tô Vũ nói có chút đạo lý, nhưng đột nhiên phải rời khỏi dãy núi Thanh Sơn khiến tâm tình Lâm Trần có chút phức tạp, dù sao từ khi sinh ra đến bây giờ mình vẫn ở Thanh Sơn, bây giờ lại phải đi đến thế giới bên ngoài. "Nhưng ngươi cũng không cần phải gấp gáp rời đi, nửa năm sau hãy rời đi cũng không muộn." Lâm Trần hơi sững sờ, trong ánh mắt có một đạo nghi hoặc lướt qua, tại sao mình phải nửa năm sau mới rời đi, có gì khác biệt sao? Tô Vũ liếc nhìn Lâm Trần một cái, nhìn ra ý nghĩ của Lâm Trần, giải thích cho Lâm Trần nói: "Con đường tu luyện không có đơn giản như ngươi tưởng tượng, tài nguyên là một trong những điều kiện, còn có một điều kiện quan trọng, đó chính là chỉ đạo! Con đường tu luyện, chia làm mấy cảnh giới, Võ Đồ, Võ Tướng, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Đế…… mỗi một cảnh giới lại chia thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. Ngươi hiểu bao nhiêu về cảnh giới Võ Tu? Hiểu bao nhiêu về lịch sử đại lục? Hiểu bao nhiêu về con đường tương lai của mình? Ngươi bây giờ ngoài việc đột phá tu vi, còn cần phải học một số kiến thức liên quan, mới có thể biết con đường tiếp theo mình cần đi." Lâm Trần trầm ngâm, đồng ý với lời Tô Vũ nói, ý nghĩ của mình thật sự có chút đơn thuần, vì muốn có được thực lực, cần phải có đủ tư bản. Tô Vũ từ túi trữ vật móc ra một phong thư màu đỏ, nói: "Phong thư này là thư mời của Võ Thần Học Viện, dựa vào nó ngươi có thể tiến vào Võ Thần Học Viện, ở Võ Thần Học Viện, ngươi có đủ cơ hội để học được những kiến thức ngươi cần, Võ Thần Học Viện nội bộ cũng sẽ cung cấp đại lượng tài nguyên, đối với việc đột phá tu vi của ngươi rất có lợi ích, mà khoảng cách đến lúc Võ Thần Học Viện tuyển nhận học sinh mới còn một năm thời gian, cho nên ta để ngươi nửa năm sau rời đi, trước tiên ở Thanh Sơn tu luyện." Lâm Trần tiếp nhận phong thư, nói: "Võ Thần Học Viện, có liên quan đến thế lực đứng đầu đại lục Võ Thần Điện không?" Tô Vũ gật đầu nói: "Võ Thần Học Viện đích xác là do thế lực đứng đầu đại lục Võ Thần Điện sáng tạo, nhưng Võ Thần Điện đối với Võ Thần Học Viện quản lý rất ít, Võ Thần Học Viện chỉ là bồi dưỡng Võ Tu giới tu luyện, trên đại lục thành thị vô số, mỗi một thành thị đều có một Võ Thần Học Viện, ngươi có thể lựa chọn Võ Thần Học Viện ở Thanh Nham thành gần đây, ta chính là học viên của Võ Thần Học Viện." Trong ánh mắt Lâm Trần có một đạo quang mang lướt qua, lẩm bẩm nói: "Võ Thần Học Viện……" "Còn có những thứ này……" Tô Vũ lấy ra một tấm thẻ màu đen, trên tấm thẻ màu đen có một đóa sen nở rộ, còn có năm đạo ngọc đồng, một túi trữ vật bình thường. Tô Vũ đem những thứ này giao cho Lâm Trần, nói: "Tấm thẻ màu đen là Chí Tôn Kim Bài của Hắc Liên Thương Hội, Hắc Liên Thương Hội là thương hội lớn nhất Thanh Nham thành, bên trong buôn bán đại lượng Thiên Niên Linh Dược, kim loại hiếm, Hoàng cấp Võ học, Thượng phẩm Hồn khí vân vân, dựa vào Chí Tôn Kim Bài trên tay ngươi có thể hưởng ưu đãi sáu mươi phần trăm, đối với ngươi có nhất định trợ giúp. Còn có năm mai ngọc đồng là năm bộ Hoàng cấp sơ kỳ võ học ta cho ngươi, bên trong có võ học tấn công, phòng ngự, trị liệu, năm loại Vũ Hồn ngươi tinh luyện tuy rằng khiến con đường tu luyện tương lai của ngươi gian khổ vạn phần, nhưng trong cùng đẳng cấp ngươi có thể nói là có ưu thế, năm loại thuộc tính đồng loạt tấn công đủ để khiến đối thủ khó lòng phòng bị, còn có túi trữ vật này, là túi trữ vật bình thường nhất, chỉ có một cái phòng lớn nhỏ, bên trong còn có ba ngàn mai hạ phẩm Hồn Tinh, Hồn Tinh là tiền tệ thông hành của Võ Thần Đại Lục, chia làm tuyệt thượng trung hạ bốn loại tầng thứ, tỉ lệ trao đổi là một trăm đổi một, cũng chính là một trăm mai hạ phẩm Hồn Tinh đổi lấy một mai trung phẩm Hồn Tinh, một trăm mai trung phẩm Hồn Tinh đổi lấy một mai thượng phẩm Hồn Tinh…… những gì ta có thể cho ngươi chỉ là một chút trợ giúp nho nhỏ, tương lai là rồng hay là sâu bọ thì xem chính ngươi thôi." Trong lòng Lâm Trần có một dòng nước ấm trào qua, ngoài phụ thân ra đây là lần đầu tiên có người giúp đỡ hắn, Lâm Trần không nói lời cảm ơn, Lâm Trần muốn dùng hành động thực tế để báo đáp bạch y nữ tử trước mắt.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang