Trọng Sinh Chi Đô Thị Tiên Tôn

Chương 12 : Dày Vò Lão Bản

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 15:20 10-11-2025

.
"Hân Hân!" Hồ Hân Hân vừa định tiếp tục mỉa mai Lạc Trần thì bị một tiếng nói cắt ngang. Một nam tử thân mặc âu phục giày da đi tới, nam tử kia không những không đẹp mắt, thậm chí có thể nói là xấu xí, cho dù bộ âu phục kia cũng không thể khiến hắn trông giống người. Nhưng Hồ Hân Hân lại vui vẻ lao tới ôm chầm lấy nam tử, không mảy may để ý hành động này dường như không mấy thích hợp giữa đại sảnh đông người. "Sáng nay ngươi đi đâu vậy?" "Sáng nay ta vừa mới đi lấy một chiếc xe hơn một trăm vạn." Trương Hải mang theo vẻ mặt đắc ý, thần sắc vô cùng cao ngạo, thanh âm còn cố ý rất lớn, sợ rằng người khác nghe không thấy vậy. Dù sao, một chiếc xe hơn một trăm vạn đối với những dân đi làm trước mặt hắn mà nói, đó là chuyện nghĩ cũng không dám. Trương Hải đây là đang cố ý khoe khoang. "Đêm nay ta mời mọi người đi ăn cơm!" Trương Hải hôm nay lấy xe, hiển nhiên đặc biệt hào khí. Mà Hồ Hân Hân thì ghé vào tai Trương Hải nói mấy câu, Trương Hải cười lạnh một tiếng nhìn về phía Lạc Trần, lập tức thay đổi biểu cảm rồi mở miệng nói. "Lạc Trần đúng không hả? Người mới đến bộ phận chúng ta báo danh đúng không hả? Ta là kinh lý bộ phận tiêu thụ, yên tâm sau này sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi. Đúng rồi, hay là ngồi xuống cùng nhau tâm sự về xe đi, ngươi mua xe gì?" Trương Hải vừa mới biết tình hình của Lạc Trần, biết rõ Lạc Trần không có xe, lại còn cố ý hỏi như vậy, hiển nhiên là muốn khiến Lạc Trần khó coi trước mặt mọi người. Nhưng Lạc Trần lại giả vờ không nghe thấy lời này, trên thực tế, Trương Hải đã để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng hắn. Kiếp trước, khi hắn đến công ty này, Trương Hải thường xuyên không có bất kỳ lý do gì mà khấu trừ tiền của hắn, bắt hắn tăng ca, còn thường xuyên ngay trước mặt tất cả đồng sự mà nhục nhã hắn. Khi Trương Tiểu Mạn vứt bỏ Lạc Trần, thậm chí hắn còn dẫn người cùng nhau chế giễu Lạc Trần. Nhưng kiếp này, Lạc Trần căn bản không có hứng thú để ý tới tiểu nhân như vậy, trực tiếp xoay người rời đi. "Hừ, ở phía dưới ta mà còn dám cuồng như vậy, lát nữa ngươi sẽ biết tay." Trương Hải hiển nhiên cũng không nghĩ tới tiểu tử này lại dám cuồng như vậy. Mà lại, vừa rồi Hồ Hân Hân cũng đã mách lẻo với hắn, chỉ bằng tiểu tử này, lại có thể đuổi kịp Trương Tiểu Mạn xinh đẹp nhất trong công ty sao? Trương Hải cười lạnh nhìn bóng lưng của Lạc Trần. Buổi chiều, toàn bộ bộ phận tiêu thụ họp cùng nhau, mọi người đều tự ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm. Nhìn thấy Lạc Trần tiến vào, ngay cả Trương Tiểu Mạn cũng không chào hỏi Lạc Trần, tựa hồ mọi người có ý bài trừ hắn! Mà lúc này, Trương Hải nhìn về phía Lạc Trần, rồi mới cười lạnh một tiếng nói. "Lạc Trần à, ngươi tuy rằng hôm nay là lần đầu tiên đến, nhưng đã đi làm thì phải có dáng vẻ của người đi làm." Trương Hải trực tiếp chĩa mũi dùi về phía Lạc Trần, chuẩn bị bắt đầu gây khó dễ cho hắn. "Công ty có một nhiệm vụ, hi vọng ngươi có thể hoàn thành. Đương nhiên nếu như ngươi không hoàn thành được nhiệm vụ này, dựa theo quy củ của bộ phận tiêu thụ chúng ta thì sẽ bị khấu trừ lương tạm đó." Trương Hải đã bắt đầu gài bẫy Lạc Trần rồi. "Có thể." Lạc Trần nghĩ cũng không nghĩ liền đáp ứng. Điều này khiến Trương Hải và những người khác hơi có chút kinh ngạc, vốn dĩ Lạc Trần sẽ cự tuyệt chứ, ai ngờ lại đáp ứng sảng khoái như vậy. Nhưng rất nhanh, Trương Hải liền cười lạnh trong lòng, lão tử không đánh chết ngươi. "Tốt, người trẻ tuổi chính là có tinh thần phấn chấn, công ty cần tìm một người phát ngôn, đã từng đàm phán với mấy nghệ sĩ rồi nhưng đều không có thành công. Hôm nay trước khi tan sở, ta hi vọng có thể nộp một phần đáp án vừa ý cho ta!" Trương Hải nói ra nhiệm vụ. Nhiệm vụ này ngược lại không phải là Trương Hải bịa đặt vô căn cứ, mà là thật sự có chuyện này. Nhưng những người ngồi ở phía dưới vừa nghe là nhiệm vụ này, sắc mặt mọi người đều thay đổi. Bởi vì trước đó mấy nhân viên kinh doanh đều đích thân đến tận nhà để bái phỏng một số nghệ sĩ, nhưng mỗi lần đều bị từ chối, thậm chí còn có mấy lần bị người quản lý của người ta mắng ra. "Thế nào? Lạc Trần, có kế hoạch gì không?" Trương Hải bắt chéo chân nhìn về phía Lạc Trần. Tất cả mọi người trong phòng đều biết đây là Trương Hải đang cố ý chỉnh Lạc Trần, cho nên cũng không ai dám lên tiếng. Vốn dĩ Trương Tiểu Mạn há miệng muốn ngăn cản Lạc Trần, nhưng lúc này Lạc Trần đột nhiên hồi đáp. "Tìm một minh tinh là có thể rồi đúng không?" "Ha ha ha, tìm một minh tinh sao?" Có người bị chọc cười. "Lạc Trần, bây giờ là thời gian làm việc, không cho phép đùa giỡn!" Trương Hải trầm mặt nói. "Ta không đùa giỡn!" "Tìm một minh tinh?" Trương Hải cười lạnh một tiếng. Nghệ sĩ chỉ cần là người trong giới giải trí, bất kể là mấy tuyến đều gọi là nghệ sĩ, nhưng minh tinh lại khác biệt, đó nhất định phải là ít nhất là tuyến hai! Trước đó trong công ty, Trương Hải thậm chí còn đích thân dùng quan hệ, cũng không tìm tới được một người đến để đại ngôn cho công ty, bây giờ Lạc Trần trước mắt này, mới đến ngày đầu tiên là tân binh lại nói muốn tìm minh tinh đến sao? "Được a, Lạc Trần, khẩu khí không nhỏ, ta ngược lại muốn nhìn ngươi một chút có thể hay không tìm tới minh tinh đại ngôn?" Hồ Hân Hân ở một bên giễu cợt nói. "Một tiểu tử nghèo không tiền không thế, ngày đầu tiên đi làm liền nói muốn tìm một minh tinh đến đại ngôn, ngươi có phải hay không quá không coi những tiền bối này của chúng ta vào mắt rồi?" Có một nhân viên kinh doanh cũ đứng người lên vỗ bàn quát. "Lạc Trần, ngươi bớt nói hai câu đi." Trương Tiểu Mạn thật sự là không muốn để Lạc Trần ở đây mất mặt nữa, cho nên mở miệng nhắc nhở. Nhưng Lạc Trần giả vờ không nghe thấy. "Ha, một đám người chúng ta năm nay, ngay cả một nghệ sĩ cũng không tìm tới, ngươi một người mới đến, lại nói muốn tìm một minh tinh đến sao? Ai cho sự tự tin của ngươi nói câu này?" Một nhân viên kinh doanh cũ khác cũng vỗ bàn đi theo đứng lên. "Khoác lác không phải khoác lác như vậy." Lý Nhụy cũng không nhìn nổi nữa, tên gia hỏa gọi là Lạc Trần này thật sự quá cuồng rồi. Không có người nào tin tưởng Lạc Trần có thể tìm được một minh tinh đến, dù sao Trương Hải loại người nhà có bối cảnh này đều không làm được chuyện này, ngươi một người mới không có chút bối cảnh nào có thể làm được chuyện này sao? Trương Tiểu Mạn giờ khắc này đối với Lạc Trần trong sát na liền cực kỳ thất vọng, vốn dĩ nghĩ Lạc Trần kém cỏi nhất cũng chỉ là nhà không có tiền mà thôi, nhưng là nàng không nghĩ tới, Lạc Trần lại sẽ là người thích nói lời khoa trương như vậy! Người khác có lẽ không phải không hiểu rõ ngọn nguồn của Lạc Trần, nhưng thân là bạn gái của Lạc Trần, Trương Tiểu Mạn sẽ không hiểu rõ sao? Ngươi một người từ huyện nhỏ đi ra, ngày đầu tiên đến Thông Châu, lại há mồm ngậm miệng liền muốn tìm minh tinh sao? Ngươi có năng lực đó sao? Ngươi có nhân mạch đó sao? Vòng quan hệ của Lạc Trần nàng Trương Tiểu Mạn cũng không phải không biết. "Được rồi, đã Lạc Trần đều mở miệng rồi, chúng ta liền rửa mắt mà đợi ở chỗ này chờ Lạc Trần tìm một minh tinh đi!" Trương Hải giễu cợt nói, hắn đồng dạng cũng không tin tưởng Lạc Trần có thể tìm được một minh tinh đến làm đại ngôn. "Bây giờ ngươi có thể ra ngoài tìm rồi, đúng rồi quên nhắc nhở ngươi, ngươi không có xe đúng không?" "Chiếc xe dùng chung trong công ty hôm nay xảy ra chút trục trặc không thể lái được, ngươi chỉ có thể gọi xe mà đi rồi, nhưng nếu gọi xe thì phí xe không được thanh toán." Trương Hải không có ý tốt nói. Lạc Trần kỳ thật có thể nói đã là lão bản của công ty này rồi, chiếc xe dùng chung trong công ty Lạc Trần đương nhiên biết không hỏng, đây là Trương Hải cố ý. Nhưng Lạc Trần cũng không nói nhiều lời, mà là mở miệng nói. "Không cần, ta gọi một cú điện thoại bảo nàng đến là được." "Ha ha ha, ngươi gọi một cú điện thoại, bảo một minh tinh đến sao?" "Lạc Trần, ngươi đủ rồi." Trương Tiểu Mạn tức giận, tức đến mức trực tiếp đi ra ngoài. Lạc Trần quá mất mặt rồi, khiến Trương Tiểu Mạn một khắc cũng không muốn ở lại nơi này. "Ngươi đang đùa giỡn ta đúng không?" Trương Hải lúc này cũng đã nổi giận rồi. "Ta nói là thật." Lạc Trần tỏ vẻ rất nghiêm túc. "Lạc Trần, ngươi xác định đầu óc ngươi không có vấn đề?" "Lạc Trần, ngươi có phải hay không tối hôm qua uống nhiều rồi?" "Tiểu Mạn, ngươi vẫn là đi vào dẫn bạn trai ngươi đến bệnh viện kiểm tra một chút thì tốt hơn, ta cảm thấy hắn có lẽ ở đây có vấn đề." Trương Hải chỉ chỉ đầu của mình. Mà Lạc Trần thì thật sự móc ra điện thoại di động, rồi mới gọi một số.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang