Trời Sinh Thần Y (Thiên Sinh Thần Y)
Chương 21 : Đinh gia
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 10:30 02-11-2025
.
"Ba ba ngươi đâu?" Lão đầu vừa đi về phía biệt thự, vừa hỏi.
"Ba ba ở kinh thành, ta xem một chút có thể hay không liên lạc được với hắn, nói cho hắn biết ngài đã trở về!" Đinh Hàn Hàm nói xong liền móc ra điện thoại.
"Đi Sán Thành làm gì?"
Đinh Hàn Hàm lắc đầu: "Ta cũng không rõ lắm, nghe nói là bang hội..."
"Hừ!" Lão đầu hừ lạnh một tiếng ngắt lời cháu gái: "Bang hội bang hội, suốt ngày chỉ bận rộn mấy chuyện thối nát đó, làm ăn phi pháp, làm lớn đến mấy thì có ích gì? Không dám ra ánh sáng, không dám gặp người, giống như chuột trong đường cống ngầm vậy, hắn sao liền không thể học hỏi thúc thúc ngươi, an an phận phận giúp ta, giúp tập đoàn làm việc."
Lão đầu đang nói, đột nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm lại, trời đất quay cuồng, lập tức đứng không vững ngã ngồi trên sô pha, lồng ngực thắt chặt khó chịu, trong dạ dày dời sông lấp biển, một tiếng "oa", cuối cùng nhịn không được lại phun ra.
"Ông nội, ông nội, ngài sao vậy?" Đinh Hàn Hàm lập tức kinh hãi kêu lên: "A Bố, Đỗ quản gia, nhanh đến, nhanh đến đi!"
Tài xế A Bố và Đỗ quản gia nghe tiếng chạy đến, nhìn thấy tình cảnh trước mắt cũng sợ hãi giật mình một trận lớn.
"Đỗ quản gia, mau gọi điện thoại cho Bành viện trưởng, nhanh lên!" Đinh Hàn Hàm cuống quít kêu lên, nước mắt đều đã vội vàng chảy ra, tí tách rơi xuống.
"Tiểu thư đừng vội, ta liền đi gọi!" Đỗ quản gia đang kinh hoảng thất thố lúc này mới tỉnh táo lại, vội vàng gọi điện thoại đi.
Đinh lão đầu sau khi đã nôn mấy bận cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút, đưa tay lau lau nước mắt trên má cháu gái: "Nha đầu, đừng hoảng, ông nội không sao!"
"Ông nội, ngài bị sao vậy, ngài đừng hù dọa cháu được không?" Đinh Hàn Hàm một mực là người có tính cách quật cường, nhưng bây giờ nhìn thấy ông nội thương yêu mình nhất xảy ra chuyện, nàng liền rốt cuộc cũng không khống chế mình được nữa.
"Không có gì, có thể là trên đường trở về đã bị nhiễm chút phong hàn. Không sao, chỉ là vấn đề nhỏ thôi, lát nữa để Bành viện trưởng xem qua là được rồi!" Đinh lão đầu hiền từ nhẹ nhàng vỗ vai cháu gái: "Nha đầu đã lớn rồi đó, sao cứ động một cái là khóc nhè vậy? Nhìn xem, giống như một con mèo con vậy, một chút cũng không xinh đẹp nữa!"
Đinh Hàn Hàm chỉ là lau lau nước mắt, không nói gì cả.
Đinh lão đầu giả vờ nhẹ nhõm cười cười, nhưng trong lòng lại luôn không xua tan được cảm giác buồn bực đó, nhưng hắn lại không muốn để cháu gái nhìn ra: "Nha đầu, mấy ngày trước con gọi điện thoại xuyên lục địa cho ông nội không phải nói là con biết làm điểm tâm sao? Ông nội có chút đói rồi, con làm chút cho ông nội nếm thử được không?"
Kỳ thật, lúc này Đinh lão đầu một chút khẩu vị cũng không có, chẳng những hôm nay, mấy ngày liên tục khẩu vị đều không tốt, hắn chỉ là muốn mượn cớ sai cháu gái đi, sợ mình lát nữa nhịn không được lại phun ra để nàng nhìn thấy thôi.
Tính cách của cháu gái này có chút quái dị, nhưng hắn thật sự có một loại tình yêu thương không nói nên lời, một mực coi là chưởng thượng minh châu, nâng ở trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan, cưng chiều không thể tả.
Hắn ở nước Pháp bên đó có rất nhiều chuyện, thế nhưng hắn biết sinh nhật cháu gái sắp đến, lại không lo được bận rộn, buông xuống tất cả mọi chuyện đang làm, trở về tự mình chuẩn bị sinh nhật cho cháu gái.
Đinh lão đầu là người trọng cảm tình, đồng thời cũng là người hoài niệm quá khứ, càng là một người có cố sự.
Đinh lão đầu nguyên danh Đinh Ích, người Thâm Thành sinh ra và lớn lên, bây giờ là chủ tịch tập đoàn Ích Thịnh xếp thứ một trăm toàn cầu, với hơn năm vạn nhân viên.
Thế nhưng ai có thể nghĩ đến, Đinh đại gia có thân gia hơn trăm ức hiện nay, ở Thâm Thành bốn mươi năm trước lại là một kẻ vô dụng với biệt danh Đinh Bất Tứ!
Lúc đó Thâm Thành cũng không giống hiện tại phồn vinh xương thịnh như thế, nó chẳng qua chỉ là một thôn chài nhỏ, trong thôn cơ bản người có chút năng lực đều có thể trồng trọt, lái thuyền, đánh cá, phơi cá muối.
Sở dĩ biệt danh của Đinh Ích gọi là Đinh Bất Tứ, đó chính là bốn thứ này đều không biết làm, trồng trọt không có thu hoạch, lái thuyền sợ say sóng, đánh cá lưới không có gì, phơi cá muối đều sinh giòi, là người vô dụng nhất trong thôn, vô dụng đến mức không thể vô dụng hơn được nữa.
Cùng với sự xuất sinh của con trai út, cuộc sống vốn đã eo hẹp lại càng thêm quẫn bách, thường là ăn bữa nay lo bữa mai, dưới sự bức bách bất đắc dĩ, Đinh Ích một mình lén qua Hương giang tìm kiếm phát triển, không ngờ chuyến đi này lại khiến hắn ở Hương giang đứng vững gót chân, kẻ vô dụng Đinh Bất Tứ ở thôn chài cái gì cũng không làm được, không ngờ lại có thiên phú cực tốt trong ngành làm ăn, đầu tiên là bày quầy hàng rong, sau đó là mở tiệm tạp hóa, rồi mới làm thương hành, việc làm ăn của hắn càng ngày càng lớn, cuối cùng vậy mà làm đến nước Pháp, rồi mới thành lập tập đoàn Ích Thịnh hiện nay.
Cùng với sự ổn định dần dần, hắn có dự định trở về đón lão bà và con trai qua bên đó, thế nhưng bởi vì điều kiện hạn chế, lúc ấy hắn chỉ đón được con trai út đi, đem con trai lớn và lão bà lưu lại nội địa.
Cho đến mấy năm sau, hắn cuối cùng cũng có điều kiện rồi, khi muốn đem con trai lớn và lão bà đều đón qua đó, lại biết được con trai lớn mười sáu tuổi đã sa vào hắc đạo, còn trở thành đầu sỏ của một bang hội nhỏ, khuyên thế nào cũng không nghe, đánh thế nào cũng không được, Đinh Ích đành phải bất đắc dĩ mặc kệ hắn, con trai ruột, cục thịt trong tim, chẳng lẽ thật sự muốn đánh chết hắn sao?
Mấy chục năm trôi qua, cùng với tuổi tác già nua, tình cảm nhớ quê hương cũng càng thêm nặng nề, đặc biệt là sau khi lại gặp phải cơn bão tài chính lần này, Đinh Ích đã có dự định về nhà.
Kỳ thật, lần này hắn trở về, ngoài việc muốn tổ chức sinh nhật cho cháu gái ra, cũng là có lòng muốn cùng con trai lớn thương lượng một chuyện trọng đại, hắn chuẩn bị đầu tư số tiền lớn vào nội địa phát triển, do con trai lớn đến quản lý, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn thiết yếu phải giải tán bang hội.
Điểm xuất phát của Đinh lão đầu là tốt, nhưng không khỏi có chút đơn phương tình nguyện rồi!
Tục ngữ đều nói, con cháu tự có phúc của con cháu, cưỡng cầu, chưa chắc có hạnh phúc!
.
Bình luận truyện