Toàn Thể Khởi Lập! Chân Long Quy Lai!

Chương 15 : Chu Thanh Hoàng!

Người đăng: gktam01

Ngày đăng: 02:01 14-07-2025

.
Chương 015: Chu Thanh Hoàng! Khu dân cư Thiên Duyệt. Tô Niệm Tuyết đã gần ba ngày không bước chân ra khỏi cửa. Mái tóc rối bù, gương mặt hốc hác, cả người như mất hết sinh khí. Mấy ngày qua, cô dùng đủ mọi mối quan hệ để tìm Lục Phong, nhưng đều vô vọng. Những người bạn ít ỏi của Lục Phong ở Giang Thành, cô cũng đã hỏi thăm hết, không ai gặp anh. Giống như người đàn ông ấy chưa từng xuất hiện trong thế giới của cô, từ đêm anh bỏ đi, mọi thứ đều biến mất không một dấu vết, kể cả những kỷ niệm xưa cũ. Ban đầu, Tô Niệm Tuyết vẫn còn ảo tưởng, cho rằng Lục Phong chỉ đang giận dỗi mà thôi. Chờ khi hết giận, anh sẽ quay về, lại xuất hiện trước mặt cô. Nhưng giờ đây, Tô Niệm Tuyết đã nhận rõ sự thật. Cô biết Lục Phong thật sự quyết tâm rời đi. Nhưng... trách ai được bây giờ? *Leng keng!* Điện thoại đột ngột reo vang. Ánh mắt vô hồn của Tô Niệm Tuyết lập tức trỗi dậy. Cô như bị điện giật, vội nắm lấy chiếc điện thoại bên cạnh. Nhìn vào màn hình đầy hy vọng, ánh sáng trong mắt cô lập tức tắt ngấm. Không phải số của Lục Phong. Là trợ lý của cô, Ngụy Tử Kỳ. "Tử Kỳ, có việc gì?" Tô Niệm Tuyết bắt máy, giọng khàn đặc. "Tổng Tô, không ổn rồi! Công ty Thịnh Hồng điện thoại báo hủy hợp đồng. Toàn bộ dự án quảng cáo giao cho chúng ta đều rút lui. Cô đến công ty gấp đi ạ!" "Cái gì?! Chuyện gì xảy ra vậy?" Tô Niệm Tuyết sững sờ, mặt mày tái mét. Hợp tác với Thịnh Hồng liên quan đến số tiền lên tới hàng chục tỷ. Công ty cô đã đổ không ít công sức vào dự án này từ giai đoạn đầu. Nếu hợp đồng đổ bể, không những công sức bỏ ra trôi sông, mà tổn thất của công ty còn khôn lường. "Em đừng nóng, chị đến công ty ngay." Giọng Tô Niệm Tuyết gấp gáp. Cô đành tạm gác việc tìm Lục Phong, đứng dậy thu dọn qua loa rồi vội vã lao ra khỏi cửa. Vừa lái xe rời khu dân cư, điện thoại lại reo. Nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi đến từ Bạch Tuấn Thần, Tô Niệm Tuyết không nghe máy, do dự một chút rồi tắt ngang. Lúc Lục Phong ra tù, cô đến Túy Tiên Lâu dự sinh nhật Bạch Tuấn Thần, lại vô tình để Lục Phong thấy cảnh cô uống rượu giao bôi với hắn gây hiểu lầm, khiến anh bỏ đi. Vì thế, tiềm thức Tô Niệm Tuyết không muốn dây dưa gì thêm với Bạch Tuấn Thần. Thế nhưng, vừa cúp máy, Bạch Tuấn Thần lại gọi tiếp. Lặp lại vài lần, Tô Niệm Tuyết đành bắt máy: "Học trưởng Bạch, em đang lái xe…" "Niệm Niệm, anh vừa nghe tin Thịnh Hồng hủy hợp đồng với em?" "Học trưởng Bạch… sao anh biết?" "Anh có người bạn quen con trai tổng giám đốc Thịnh Hồng, nhắc qua với anh. Niệm Niệm, chuyện này… anh nghĩ anh có thể giúp em." "Anh… giúp em?" "Đúng vậy. Tối nay anh có cuộc gặp với người bạn đó ở Giang Nam Các. Em đi cùng anh, anh nhờ bạn mời thiếu gia nhà họ Thịnh ra nói chuyện. Nhất định giải quyết được." Tô Niệm Tuyết nghe vậy mặt lộ vẻ do dự, suy nghĩ một lát nói: "Học trưởng Bạch, để em đến công ty xem tình hình đã. Tối nói tiếp nhé." ... Tòa nhà Vạn Hoa. Lục Phong bắt taxi đến, nhận nhiệm vụ đòi nợ cho chi thứ ba gia tộc họ Diệp từ Hổ Đầu Hội. Theo tài liệu Diệp Vân Khanh cung cấp, Hổ Đầu Hội nợ một khoản thanh toán cuối mười tỷ đồng. Hơn một năm rưỡi trôi qua, chẳng trả đồng nào. Lục Phong cũng đã tra rõ, Hổ Đầu Hội có nhiều chi nhánh ở Giang Thành, Vạn Hoa Đại Hạ là một trong số đó. Hai ngày trước, chính tại tầng hầm thứ ba tòa nhà này, Lục Phong từng tham gia trận quyền đen. Thuộc đường thuộc lối, anh thẳng tiến đến Vạn Hoa Đại Hạ đòi nợ Hổ Đầu Hội. Vừa bước đến cổng tòa nhà, Lục Phong chợt thấy một chiếc Bentley Mulsanne màu lam ngọc phóng tới. Cửa xe mở, hai nữ tử lần lượt bước xuống. Người từ ghế lái là một thiếu nữ mặc áo da đen phong cách lãnh tử, tóc cắt ngắn ngang tai, gương mặt xinh đẹp toát lên vẻ anh khí dữ dằn. Lục Phong nhìn thấy, sững người. Đây chẳng phải là người phụ nữ đêm đó sau trận quyền đen, lén lút theo dõi mình sao? Mạch Đông vừa bước xuống xe cũng chú ý Lục Phong, ánh mắt sắc lạnh liếc anh một cái. Lúc này, ánh mắt Lục Phong đã chuyển sang người phụ nữ còn lại. Vừa nhìn, Lục Phong kinh ngạc như gặp tiên nữ. Nàng không son phấn mà sắc mặt tựa ráng chiếu tuyết, gương mặt tinh xảo như ngọc điêu khắc, dưới hàng mi ngài phớt nhẹ là đôi mắt phượng linh động tựa tinh tú giăng đầy. Làn da mịn màng như ngọc, óng ánh sắc hồng. Nàng mặc bộ vest công sở màu trắng ôm sát, khoe trọn đường cong gợi cảm đẫy đà thon thả, giảm một phần thì thiếu, thêm một phần thì thừa, hoàn mỹ đến mức tuyệt đối. Hơn nữa, khí chất quý phái cao sang toát ra từ tận xương tủy càng khiến người ta say đắm, khiến kẻ khác tự thấy thua kém, không dám có ý bất kính. Đây là mỹ nhân tuyệt sắc đầu tiên Lục Phong gặp, từ nhan sắc, thân hình đến khí chất đều không thua Diệp Ngọc Lê. Hai người hoàn toàn xứng đôi. "Tối hôm đó, người ngồi trong xe chính là nàng?" Lục Phong nheo mắt, thầm nghĩ. Giá mà biết đối phương có nhan sắc tuyệt trần như vậy, nhất định anh đã tới bắt chuyện vài câu. "Nhìn cái gì? Dám vô lễ với tiểu thư nữa, ta móc con mắt chó dâm đãng của ngươi ra!" Giọng nói băng giá vang lên, khí tức lạnh lẽo xộc tới Lục Phong. Mạch Đông đang trừng mắt nhìn Lục Phong, thấy ánh mắt anh không rời khỏi tiểu thư, trong lòng cảnh giác dâng cao, lập tức lên tiếng cảnh cáo. Tuyệt sắc mỹ nhân quay đầu liếc Lục Phong rồi thu lại, khẽ nói: "Mạch Đông, đừng sinh sự. Đi thôi." Nói rồi, tuyệt sắc mỹ nhân hướng vào trong tòa nhà. Mạch Đông ánh mắt như dao cắt Lục Phong một cái, nhanh chân đuổi theo. *Pụt!* Lục Phong châm điếu thuốc, khẽ cười một tiếng. Anh nhận ra đối phương, nhưng đối phương rõ ràng không nhận ra anh. Lục Phong cũng bước theo. Anh rất tò mò, hai người này đến Vạn Hoa Đại Hạ vì chuyện gì? Lẽ nào cũng tìm Hổ Đầu Hội? Tuyệt sắc mỹ nhân kia nhìn đã biết lai lịch không tầm thường, thân phận tôn quý. Vì sao một thiên kim tiểu thư như vậy lại hạ mình tìm Hổ Đầu Hội? "Tiểu tặc, không hiểu tiếng người sao? Dám theo lên nữa? Ngươi muốn làm gì?" Lục Phong vừa bước vài bước, Mạch Đông phía trước đột ngột quay đầu, giọng điệu bất thiện. Con nhỏ này tính khí còn nóng… Lục Phong nheo mắt, thản nhiên đáp: "Nàng đi đường nàng, ta đi đường ta. Chỗ này đâu phải nhà nàng? Rảnh quá không có trứng mà đau, thích xen vào chuyện người khác?" "À… Xin lỗi. Quên mất. Nàng là đàn bà, làm gì có trứng." Lục Phong bổ sung thêm. "Ngươi tìm chết!" Mặt Mạch Đông biến sắc, nàng nắm chặt tay phải, định ra tay. "Mạch Đông! Đừng tùy tiện!" Tuyệt sắc mỹ nhân lên tiếng ngăn cản, nàng nhìn Lục Phong, không nhịn được hỏi: "Tiên sinh cũng tìm Hổ Đầu Hội?" "Đúng." Lục Phong gật đầu, bổ sung: "Đến đòi nợ Hổ Đầu Hội." "Đòi nợ?" Tuyệt sắc mỹ nhân ngơ ngác. "Nợ nần trả nợ, lẽ đương nhiên." Lục Phong phà một làn khói thuốc, nghiêm túc đáp. "Bộp!" Mạch Đông nhịn không được cười, mỉa mai: "Ngươi biết Hổ Đầu Hội là lũ người gì không? Một mình ngươi dám đến đòi nợ Hổ Đầu Hội? Buồn cười chết đi được!" Lục Phong trợn mắt nhìn Mạch Đông: "Vậy sao nàng vẫn còn sống?" "Ngươi…!" Mạch Đông lập tức hiểu ý, bị chọc giận muốn xông lên đấm Lục Phong một trận. Tuyệt sắc mỹ nhân kéo Mạch Đông lại, nhìn Lục Phong nhắc nhở: "Hổ Đầu Hội không phải hạng lương thiện. Một mình tiên sinh đến đây, chỉ sợ hậu quả khó lường. Tiên sinh… tự cẩn trọng." Nói rồi, nàng đi thẳng vào trong tòa nhà. Lục Phong búng tàn thuốc, ung dung bước theo, không để tâm lời khuyên tốt đẹp kia. Vào đến đại sảnh, phía trước đứng bốn gã đại hán mặc trang phục đen bó sát. Kẻ cầm đầu ánh mắt sắc bén nhìn tuyệt sắc mỹ nhân: "Tiểu thư Chu, Hiếu ca đang đợi trên lầu." Chu Thanh Hoàng mặt lạnh như tiền, khẽ gật đầu: "Dẫn đường." Lập tức, hai đại hán áo đen dẫn đường, hai người còn lại ở lại giữ sảnh. Lục Phong đường đường chính chính đi theo sau Chu Thanh Hoàng và Mạch Đông. Đại hán dẫn đường không hỏi nhiều, tưởng anh là người đi cùng tiểu thư Chu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang