Toàn Thể Khởi Lập! Chân Long Quy Lai!

Chương 10 : Chân Long Võ Mạch, Ám Long Điện!

Người đăng: gktam01

Ngày đăng: 01:32 13-07-2025

.
Tầng hai. Lục Phong bước lên lầu, khi đi ngang qua phòng Diệp Ngọc Ly, hắn liếc nhìn cánh cửa đang đóng chặt. Hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía căn phòng đối diện, đẩy cửa bước vào. Căn phòng rộng rãi, sáng sủa, được dọn dẹp ngăn nắp, sạch sẽ, lan tỏa một mùi hương lan nhè nhẹ. Lục Phong điềm nhiên bước vào phòng, tùy ý đóng cửa lại. Hắn vận chuyển tu võ công pháp, lập tức cảm ứng được mạch khí Huyền Hàn Địa Mạch nằm dưới lòng đất nhà họ Diệp, đồng thời cơ thể hắn cùng Huyền Hàn mạch khí dẫn phát cộng minh. Một điều võ mạch sâu trong nội thể hắn hiển hiện ra, nóng lòng muốn hấp thu nguồn Huyền Hàn mạch khí dồi dào bất tận này. "Có Huyền Hàn Địa Mạch này, ta liền có thể khai mở Chân Long Võ Mạch rồi." Lục Phong thầm nghĩ. Lục Phong là một Võ Tu, Võ Tu và Võ Giả là hoàn toàn khác nhau, có thể nói một trời một vực. Thế nào là Võ Tu? Khai mở Võ Mạch, tụ tập Chân Nguyên! Còn Võ Giả, chỉ chung những người tu luyện võ thuật, luyện ra Minh Kình, Ám Kình, Hóa Kình. Không phải bất cứ ai cũng có thể trở thành Võ Tu, phải là người thân thể sở hữu Võ Mạch, đồng thời sau khi khai mở Võ Mạch có thể hấp thu thiên địa nguyên khí, ngưng tụ bản thân Chân Nguyên, mới có thể gọi là Võ Tu. Trên đời này, người sở hữu Võ Mạch cực kỳ hiếm có. Võ Mạch trong cơ thể người chia làm nhất trọng đến cửu trọng, có người sở hữu nhất trọng võ mạch, có người nhị trọng võ mạch… cao nhất là cửu trọng võ mạch. Nhưng Lục Phong, lại sở hữu thập trọng võ mạch! Cái thập trọng võ mạch này chính là ẩn tàng võ mạch do Long Mạch Dương Thể của hắn mang đến – Chân Long Võ Mạch! Ba năm trong ngục, dưới sự chỉ dạy của Lão Đầu Long, Lục Phong đã khai mở cửu trọng võ mạch, duy chỉ còn lại Chân Long Võ Mạch cuối cùng chưa khai mở. Khai mở Chân Long Võ Mạch cần Địa Mạch chi khí, hơn nữa tốt nhất là Địa Mạch chi khí mang thuộc tính chí hàn là tối ưu. Vì vậy, Huyền Hàn Địa Mạch của nhà họ Diệp này vô cùng thích hợp. "Trước khi khai mở Chân Long Võ Mạch, cần phải chuẩn bị thêm một chút, nếu không khai mở bừa bãi sẽ phản tác dụng." Lục Phong thầm nghĩ, hắn cũng không vội, phải chuẩn bị thật kỹ càng đã. "Trước tiên hãy xem nhiệm vụ thứ hai Lão Đầu Long dặn dò là gì." Lục Phong lẩm bẩm, hắn lấy ra một túi gấm màu bạc, mở ra bên trong có ba món đồ. Một tấm lệnh bài màu đen, một mảnh giấy nhỏ, một cái USB nhỏ. Lục Phong trước tiên cầm tấm lệnh bài màu đen lên xem, cầm lên rất nặng, giống như được rèn từ một loại huyền thiết nào đó, mặt trước khắc ba chữ viết rồng bay phượng múa – ÁM LONG ĐIỆN! Mặt sau thì khắc một con chính diện ngũ trảo long sống động như thật, văn long uy vũ, cực kỳ hung mãnh. "Tấm lệnh bài này để làm gì?" Lục Phong sinh lòng hiếu kỳ, hắn cũng không nghiên cứu ra gì, bèn cầm tờ giấy mở ra xem, trên đó viết năm chữ – Tái Kiến Ám Long Điện! "Tái kiến Ám Long Điện? Ý gì đây?" Lục Phong nhíu mày, hắn liếc nhìn chiếc USB nhỏ trong tay, ánh mắt chuyển hướng, dừng lại ở chiếc máy tính đặt trong phòng. Lục Phong đi tới, mở máy tính, cắm USB vào. Quả nhiên, bên trong USB có lượng lớn thông tin tư liệu. Nửa giờ sau, Lục Phong không nhịn được hít một hơi khí lạnh, mặt đen xì, oán trách: "Mẹ nó, lão tử biết ngay mà, ra khỏi tù lão già khốn kiếp kia chắc chắn sẽ không để lão tử nhàn rỗi." Long Quốc có hai rồng – Minh Long là Vua, Ám Long là Đế! Ám Long Điện từng là thế lực lớn nhất Long Quốc, thậm chí còn có thể lan tỏa ra hải ngoại, là Hoàng đế ngầm không thể tranh cãi. Tuy nhiên, hai mươi năm trước, Ám Long Điện không rõ vì nguyên nhân gì, tan rã, giải tán, phân liệt thành chín đại thế lực đoàn thể. Hiện tại chín đại thế lực này phân bố khắp toàn cầu, mỗi thế lực đều là tồn tại bành trướng khổng lồ không thể lay chuyển. Muốn tái kiến Ám Long Điện, đồng nghĩa với việc phải thu biên chín đại thế lực phân liệt này trở về, độ khó lớn như vậy… Lục Phong lắc đầu, hắn không dám tưởng tượng. "Lão tử đã nói lão già mắt lé kia không có ý tốt gì đâu, quả nhiên, giao cho lão tử nhiệm vụ như thế này." Lục Phong càu nhàu, giá mà biết trước, khi ra tù hắn đã không tự tin đầy mình đáp ứng gọn lỏn ba nhiệm vụ của Lão Đầu Long như vậy. Hơn nữa, Lục Phon bây giờ còn không thể xem nội dung nhiệm vụ thứ ba. Lão Đầu Long đặc biệt dặn dò, phải hoàn thành xong hai nhiệm vụ trước rồi mới được xem nhiệm vụ thứ ba. Nhiệm vụ tái kiến Ám Long Điện này đã rất khó, có thể tưởng tượng, nhiệm vụ thứ ba chỉ càng khó hơn. Tuy nhiên, vì hắn đã đáp ứng, với tính cách của hắn đương nhiên sẽ không bỏ cuộc trước khó khăn. "Hổ Đầu Hội?" Ánh mắt Lục Phong hơi nheo lại, nhìn chằm chằm vào Hổ Đầu Hội được đề cập trong tư liệu USB. Hổ Đầu Hội là một thế lực hùng mạnh ở Giang Thành, sự trỗi dậy của Hổ Đầu Hội, đằng sau nó có quan hệ chằng chịt với Long Hải Thương Hội. Long Hải Thương Hội, chính là một trong chín đại thế lực phân liệt từ Ám Long Điện. "Hổ Đầu Hội ở Giang Thành còn bí mật tổ chức giải đấu quyền đen? Có lẽ, có thể bắt đầu từ Hổ Đầu Hội trước, lấy nó làm bàn đạp, tiếp xúc với Long Hải Thương Hội." Lục Phong thầm nghĩ, hắn liếc nhìn thời gian, đã hơn mười giờ tối. Giải đấu quyền đen của Hổ Đầu Hội bắt đầu từ 12 giờ đêm, bây giờ đi vẫn kịp. Nghĩ vậy, Lục Phong sắp xếp đơn giản, hắn mở cửa phòng bước ra ngoài. Cạch! Ngay khi Lục Phong bước ra, cánh cửa đối diện cũng vừa vặn mở ra, một làn hương thơm phảng phất, Diệp Ngọc Ly bước ra ngoài. Nàng đã thay một chiếc váy ngủ dây đeo màu hạnh nhân, chất liệu mềm mại ôm sát cơ thể, như lớp da thứ hai của nàng, vạch ra đường cong gập ghềnh, nảy nở. Ông trời là công bằng, cho bạn một khuôn mặt tuyệt mỹ vô ngần, thì cũng sẽ tặng thêm thân hình hoàn mỹ tỷ lệ vàng, không thiên vị. Diệp Ngọc Ly rõ ràng không ngờ Lục Phong từ phòng đối diện bước ra, nàng khựng lại, tỉnh táo sau đó nhíu mày hỏi: "Anh ở phòng đối diện?" "Cô Trần sắp xếp. Ngươi cảm thấy không ổn?" "Đương nhiên là không ổn rồi…" "Vậy ta đi nói với cô Trần ngay, cho ta dọn vào phòng ngươi, ngươi và ta cùng một phòng." "???" Diệp Ngọc Ly gương mặt đầy dấu chấm hỏi, sửng sốt nhìn chằm chằm Lục Phong – Anh có hiểu lầm gì không? Ý tôi nói không ổn, nào phải chỉ cái này? Nhìn thấy Lục Phong vô sỉ định đi xuống lầu, nàng vội gọi hắn lại: "Anh đợi đã, ý tôi không phải vậy. Đúng lúc, tôi có chuyện muốn nói với anh." "Ừ? Về chuyện hủy hôn?" Lục Phong thong thả nhìn Diệp Ngọc Ly. Diệp Ngọc Ly gật đầu, nàng hít một hơi sâu, nói: "Nhìn thái độ của mẹ tôi, trong thời gian ngắn sợ rằng khó mà hủy hôn ước. Tôi muốn nói với anh, giữa anh và tôi, chỉ là hôn ước trên danh nghĩa. Đợi sau này tôi thuyết phục xong người nhà, lập tức hủy bỏ." "Trong thời gian này, anh và tôi không được can thiệp vào cuộc sống của nhau, anh muốn tìm phụ nữ bên ngoài, tôi không quan tâm." Nói đến đây, Diệp Ngọc Ly ánh mắt bình tĩnh nhìn Lục Phong, tiếp tục, "Tôi chỉ có một yêu cầu, đừng mang người phụ nữ bên ngoài về nhà họ Diệp là được." "Không thành vấn đề!" Lời đáp của Lục Phong quả thực gọn lỏn dứt khoát. Hắn còn không nhịn được cười, trong lòng nghĩ thầm lại còn có chuyện tốt như vậy. Vốn dĩ đợi đến khi hắn khai mở Chân Long Võ Mạch, cần tìm một số phụ nữ sở hữu thể chất đặc thù, thông qua phương thức âm dương điều hòa để hóa giải chân long dương khí. Nhưng trong thời gian hôn ước mà tìm phụ nữ khác, khó tránh khỏi bị người ta chê trách. Vì Diệp Ngọc Ly đã nói như vậy, sau này nếu có vấn đề gì, thì cũng không liên quan đến hắn. Nghe thấy câu trả lời của Lục Phong, Diệp Ngọc Ly khựng lại, có chút nghi hoặc nhìn Lục Phong. Tên này, đáp ứng nhanh chóng như vậy? Chẳng lẽ, hắn không nghe ra được hàm ý ngầm, hắn có thể tìm phụ nữ bên ngoài, thì nàng cũng có thể tìm đàn ông bên ngoài sao? Hắn hoàn toàn không để tâm? Đàn ông, điều không thể chấp nhận nhất chẳng phải là bị cắm sừng sao? Tuy rằng giữa nàng và hắn hiện tại chỉ là hôn ước trên danh nghĩa, nhưng nếu bị cắm sừng thì hiệu quả cũng không khác là mấy. "Chẳng lẽ, là sức hấp dẫn của ta không đủ, tên này không nhìn trúng?" Diệp Ngọc Ly không nhịn được tự nghi ngờ bản thân. Nhưng rất nhanh, Diệp Ngọc Ly phủ định ý nghĩ này, nàng cực kỳ tự tin vào nhan sắc và thân hình của mình, ở Giang Thành tuyệt đối thuộc hàng số một số hai, trừ khi tên này mù, nếu không thì không tồn tại vấn đề không nhìn trúng nàng. Dù vậy, trong lòng Diệp Ngọc Ly vẫn có chút tắc nghẹn khó hiểu, bởi vì nàng có thể cảm nhận được thái độ của Lục Phong đối với nàng dường như… Hoàn toàn không để tâm! Đúng, chính là cảm giác hờ hững, không đáng kể. Điều này khiến Diệp Ngọc Ly nhất thời khó mà tiếp nhận, dù sao nàng là mỹ nhân số một Giang Thành, người theo đuổi nàng nhiều vô số, từng người trước mặt nàng đều dè dặt, hết lòng chiều chuộng. Còn Lục Phong thì tốt, đối với nàng một bộ không để tâm, không đáng giá gì, khoảng cách quá lớn này khiến nội tâm nàng có chút mất cân bằng. Đang suy nghĩ, chỉ thấy Lục Phong đã vượt qua nàng, bước chân hướng về phía trước. Quỷ thần xui khiến, Diệp Ngọc Ly không nhịn được hỏi: "Anh đi đâu?" Lục Phong dừng bước, hắn quay người lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười bặm trợn, như một con sói lớn đuôi to hướng về phía Diệp Ngọc Ly đi tới. Diệp Ngọc Ly trong lòng hoảng hốt, vô thức lùi về phía sau. Lùi một bước, đã không còn đường lui, nàng dựa vào tường. Lục Phong đi tới gần hai ba bước, chặn Diệp Ngọc Ly, thân hình cao lớn cúi xuống, tay phải chống lên tường, nhìn như bước tiếp theo chính là một cái tường đông (壁咚). "Anh, anh muốn làm gì?" Diệp Ngọc Ly vội vàng lên tiếng, bề ngoài có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra giọng điệu mang chút hoảng hốt. "Vợ tương lai à, ngươi vừa nãy không phải đã nói rồi sao, không được can thiệp vào cuộc sống của nhau? Vậy, ta đi đâu, liên quan gì đến ngươi?" Giọng nói trầm thấp, vang lên bên tai Diệp Ngọc Ly.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang