Tiên Công Khai Vật (Re -Convert)
Chương 632 : Cự tượng Ninh Chuyết
Người đăng: hauviet
Ngày đăng: 21:45 01-07-2025
.
Chương 642: Cự tượng Ninh Chuyết
“Ta cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh!”
Ninh Chuyết vô cùng kích động.
Đây là lần đầu tiên trong đời hắn chính thức điều khiển Tượng Giấy Khổng Lồ.
Do đã đạt được giao dịch với Bạch Chỉ thành chủ từ trước, nên tượng giấy này hiện đã thuộc về Ninh Chuyết. Sau khi giao dịch xong, Thành chủ cũng truyền thụ cho hắn toàn bộ phương pháp điều khiển cụ thể.
Sau đó, Ninh Chuyết từng âm thầm luyện tập vài lần, nhưng cũng chỉ là tạm thử chút mà thôi.
Khi cổng thành phía Nam bùng phát nguy cơ, Ninh Chuyết lập tức chạy đến, nhưng không vội tham chiến mà lao ngay vào bên trong tượng giấy, bắt đầu khởi động nó.
Sau khi khởi động, Ninh Chuyết có cảm giác như mình đang được bơm phồng lên như bong bóng, chỉ trong vài hơi thở đã biến thành người khổng lồ, khoác lên một lớp giấy trắng khổng lồ.
Ban đầu, hắn còn có thể cảm nhận được sự khác biệt giữa giấy và bản thân.
Nhưng rất nhanh, cảm giác này tiêu tan, toàn thân hắn và tượng giấy hoàn toàn hòa vào làm một.
Tinh thần Ninh Chuyết cực độ thăng hoa, hồn phách, nhục thân đều kết hợp hoàn mỹ cùng Tượng Giấy Khổng Lồ.
Từ bên ngoài nhìn vào, sau khi đá bay Quỷ Tướng Kim Đan, tượng giấy cũng nhanh chóng biến hóa.
Mặt Cự Tượng xanh tái, răng nanh trắng ởn sắc nhọn, vẻ dữ tợn gần như ác quỷ. Âm khí bốc lên từ thân thể, chuyển từ hư ảo thành thực chất dần hóa thành một bộ giáp sắt đen kịt, bao bọc toàn thân tượng giấy.
Ninh Chuyết đá bay Quỷ Tướng Kim Đan, chẳng khác nào người thường đá văng một con chuột vậy.
Hắn thừa thế xông lên, sải những bước dài về phía trước, sau đó giơ chân lên, dẫm mạnh xuống.
Bùm!
Cú dậm nặng đến nỗi mặt đất gạch đá của Bạch Chỉ tiên thành lõm sâu xuống tạo thành dấu chân sâu hóm.
Sóng khí cuồn cuộn, tựa như một trận cuồng phong, thổi bay quỷ tướng Hồng Y.
Quỷ Tướng Hồng Y toàn thân lạnh toát, nhìn hố sâu khiếp đảm: “Nếu ta bị dẫm trúng, chắc chắn sẽ bị trọng thương thập tử nhất sinh!”
Dương Tam Nhãn dùng thần thức truyền âm:
“Ninh Chuyết! Đừng truy kích bừa bãi, mấy tên quỷ tướng Kim Đan này để ta xử lý! Ngươi nên đối phó với mấy kẻ mạnh hơn!”
“Được.” Ninh Chuyết đáp ngay, không chút do dự.
Đòn đá vừa rồi đánh trúng Quỷ Tướng Trường Phủ là do bất ngờ, đối phương không kịp đề phòng.
Thực sự chiến đấu, Tượng Giấy Khổng Lồ lực lượng kinh người, nhưng tốc độ chậm, mỗi chiêu thức rất dễ bị người khác nhìn thấu.
Bởi thế cú dậm tiếp theo bị Quỷ Tướng né tránh dễ dàng.
“Đối phó với mấy thứ nhỏ bé, quả là bất tiện.”
“Đáng tiếc, tượng giấy lại không có chiêu công kích nào tiện lợi hơn.”
Trải qua hai cuộc quốc chiến, Ninh Chuyết đã tích lũy kinh nghiệm chiến đấu dày dặn.
Hắn biết lời của Dương Tam Nhãn không sai chút nào, lập tức từ bỏ truy đuổi các Quỷ Tướng, sải bước xông thẳng về phía Tử Cốt Cự Linh.
Bùm bùm bùm…..
Mỗi bước của tượng giấy giẫm xuống, đều để lại hố sâu, khiến mặt đất rung chuyển không ngừng.
Ầm!
Một tiếng va chạm nổ vang, Ninh Chuyết lao thẳng vào thân thể Tử Cốt Cự Linh, khiến đối phương ngã nhào.
Hai quái vật khổng lồ va chạm, khiến vô số kiến trúc bên dưới bị đè sập nát vụn.
Thiết Cốt Tranh thấy vậy, mí mắt giật liên hồi, vội vàng truyền âm:
“Đừng đánh ở đó! Tránh xa cổng thành ra một chút!!”
Cự Tượng Ninh Chuyết đứng dậy trước, Tử Cốt Cự Linh cũng lập tức bật dậy theo.
Nó vung nắm đấm cực lớn, đánh sang bên trái, đập thẳng vào đầu Ninh Chuyết.
Cự Tượng Ninh Chuyết khom người xuống, tránh né phản kích, sau đó nắm lấy Tử Cốt Cự Linh, trực tiếp một cú quật qua vai.
Bùm!
Tử Cốt Cự Linh nặng nề rơi xuống đất, tạo ra một trận khói bụi, lại thêm mười mấy tòa kiến trúc sụp đổ, mảnh giấy bay tứ tung.
Ninh Chuyết vừa muốn thừa thế xông lên, thì bỗng nghe có tiếng người hét lớn: “Cẩn thận!”
Một luồng kình phong đánh tới sau lưng.
Ninh Chuyết theo bản năng ngồi thụp xuống, thuận thế lăn tròn, tránh né được đòn công kích từ phía sau.
Là con Tử Cốt Cự Linh thứ hai!
Nắm đấm của nó như chùy công thành, quét ngang không trúng Ninh Chuyết, đập thẳng vào một tòa lầu giấy ba tầng bên cạnh chưa hoàn toàn sụp đổ!
ẦM!
Tòa lâu như bị nhét thuốc nổ, “Bùm một cái”, biến thành vô số mảnh giấy vụn, cuốn theo khí lưu bắn tán loạn. Những thứ tạp nham này lại như mưa thiên thạch, gào thét bay ra, rơi vào giữa những ngôi nhà dân thấp bé ở xa, tạo thành phá hoại thứ cấp.
Ninh Chuyết lăn xa một đoạn, dừng lại, quỳ gối xoay người nhìn lại.
Thấy hai Tử Cốt Cự Linh cùng lúc đứng dậy, lòng hắn trầm xuống: “Thế này thì đánh kiểu gì?”
Ánh mắt hắn theo bản năng chuyển hướng, nhìn chằm chằm vào một quỷ tu khác…. Chính là Tang Nhạc U Linh.
Nàng vẫn đang duy trì cây nến Quy Tịch Khúc Kính Chúc.
Ngọn nến đang cháy phừng phừng, đã tiêu hao hai phần mười.
“Phải diệt nàng!”
“Nếu không Tử Cốt Cự Linh sẽ càng ngày càng nhiều!!”
Ninh Chuyết đảo mắt nhìn quanh, thấy Dương Tam Nhãn và Cốt Mộ Đạo Nhân đang bị Kim Đan Quỷ Tướng vây đánh, nhất thời khó thể đột phá.
Ninh Chuyết liền quyết định tự mình ra tay.
Nhưng vừa đứng dậy, hắn đã bị hai Tử Cốt Cự Linh vây lấy.
Bùm bùm bùm…
Ba gã khổng lồ lao vào nhau, hỗn chiến bùng nổ.
“Thân thể to lớn, cũng có bất tiện!”
Thiếu kinh nghiệm đối chiến ở hình thái khổng lồ, Ninh Chuyết bị hai quái vật vây hãm.
Xoay người, vung quyền, lùi bước, nghiêng mình né tránh, lấy lực đấu lực... Dù lấy một địch hai, hắn vẫn dần chiếm ưu thế.
Nói gì thì nói, Tử Cốt Cự Linh tuy mạnh, giáp dày thịt béo, nhưng trí tuệ thấp, không biết võ kỹ cơ bản, khiến Ninh Chuyết khi cận chiến chiếm nhiều tiện nghi.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Tử Cốt Cự Linh thứ ba gia nhập, cục diện lập tức đảo chiều.
Cự Tượng Ninh Chuyết liên tục lùi bước.
Mỗi bước đều đạp nát một căn nhà.
“Đến lúc dùng võ kỹ rồi!”
Trong tượng giấy, vốn ẩn tàng một số chiêu thức đặc biệt.
Võ kỹ… Trường Tý Mãng Giảo (Rắn Dài Xiết Chết).
Hai tay tượng giấy bỗng kéo dài, từ hai bên hợp lại, giống như hai con mãng xà trắng khổng lồ sống động!
Hai “cánh tay mãng xà” quấn chặt lấy một Tử Cốt Cự Linh.
Rắc rắc rắc…
Thân thể quái vật bị xiết chặt, phát ra những tiếng xương gãy nứt.
Ninh Chuyết có cảm giác như đang bẻ một cành củi khô.
Xương cốt Tử Cốt Cự Linh dưới lực lượng Cự Tượng Ninh Chuyết, thật sự như cành khô gỗ mục gãy vụn từng khúc!
Nửa thân trên của con Tử Cốt bị xiết, chỉ còn lại xương sống và đầu lâu.
Đúng lúc nó sắp bị triệt để hủy diệt, hai Tử Cốt Cự Linh còn lại bị kích phát, toàn thân xương gai phình to, ôm chặt lấy Cự Tượng Ninh Chuyết.
Những chiếc gai lớn sắc nhọn đâm xuyên qua giáp trụ, cắm sâu vào thân tượng.
Cơn đau đớn dữ dội lập tức ập đến!
Ninh Chuyết rên khẽ, vẫn gắng gượng duy trì võ kỹ, ép cho một con Tử Cốt Cự Linh bị nghiền nát rồi mới dùng chưởng đẩy, phối hợp hai chân đạp mạnh, thoát ra ngoài.
Trên thân tượng giấy, giáp trụ và thân thể xuất hiện vô số lỗ thủng.
Hai Quỷ Tướng cấp Kim Đan lợi dụng các lỗ hổng, chui thẳng vào bên trong tượng giấy.
Ninh Chuyết phát hiện, giận dữ hét:
“Sao lại thế này?! Dương Tam Nhãn đang làm gì vậy?! Sao không cản đám Quỷ Tướng kia?”
Trong lòng, Ninh Chuyết vô cùng tín nhiệm và kỳ vọng vào Dương Tam Nhãn.
Nhưng kết quả là … hắn lại tuột xích ngay lúc then chốt nhất!
Tuy nhiên, khi hắn liếc nhìn, trái tim bỗng lạnh toát.
Dương Tam Nhãn miệng trào máu, ngực lõm xuống, trên đó in một vết gậy sâu hoắm.
Hắn trừng mắt nhìn kẻ đánh lén mình:
“Phệ Hồn Tông các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?!”
Kẻ đánh lén chính là Cốt Mộ Đạo Nhân.
Hắn vuốt ve cây gậy xương trong tay, thản nhiên đáp:
“Phệ Hồn Tông đương nhiên muốn nhiều hơn.”
“Nhưng Bạch Chỉ thành chủ lại càng coi trọng sự độc lập của mình.”
“Dù chúng ta ra giá cao hơn, nàng cũng không chịu gạt Vạn Tượng Tông sang một bên để nâng chúng ta lên làm môn phái số một nơi đây.”
“Đã vậy, hợp tác với Vong Xuyên Phủ Quân ... chẳng phải là hợp tình hợp lý hay sao?”
Bạch Chỉ thành chủ cầu viện từ bên ngoài, nào ngờ lại rước sói vào nhà!
Dương Tam Nhãn lạnh lùng quát:
“Vạn Tượng Tông ta dốc tâm huyết vì Bạch Chỉ tiên thành, trở thành môn phái đứng đầu vốn là điều xứng đáng.”
“Cốt Mộ Đạo Nhân, ngươi sẽ phải trả giá cho sai lầm của mình!”
Ầm ầm ầm…
Hai người lại lao vào nhau, đánh đến trời long đất lở.
Điều này khiến Ninh Chuyết rơi vào tình thế vô cùng bị động.
Hắn chỉ đủ sức điều khiển tượng giấy, đối phó hai Tử Cốt Cự Linh bên ngoài.
Bản thân chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, có thể khống chế một pháp bảo cấp Nguyên Anh như tượng giấy đã là kỳ tích.
Lúc này, hắn không còn dư lực đối phó kẻ địch chui vào trong, càng không thể ngăn cản Tang Nhạc U Linh.
Mà nàng vẫn đang liên tục truyền tống thêm Tử Cốt Cự Linh!
Thời gian lúc này, nghiêng hẳn về phe Âm Binh!
Ầm ầm ầm…
Ninh Chuyết lại lăn tròn trên đất, thêm lần nữa tránh được thế hợp công giáp kích của hai quái vật. Đồng thời, hắn cũng hất văng vài Quỷ Tướng đang muốn chui vào tượng.
Trên đường hắn lăn qua, mọi công trình đều bị nghiền nát, đổ sập, tung bay như giấy vụn.
Bùm bùm bùm…
Hai Tử Cốt Cự Linh đuổi theo sát nút.
Ninh Chuyết muốn đứng lên, bỗng đầu gối mềm nhũn.
Thì ra, Quỷ Tướng Trường Phủ xông vào trong đầu gối, đã phá hỏng gần hết trận pháp ở khớp gối.
“Không ổn!” Trạng thái hợp nhất giữa hắn và tượng giấy lập tức bị phá hỏng.
Hắn lập tức cảm thấy vô cùng khó chịu, mỗi cử động đều như phải khiêng cả một quả núi.
Một tên Quỷ Tướng khác từ cánh tay trái xông thẳng vào lồng ngực.
Dọc đường, hắn phá hủy hết kết cấu pháp bảo khiến giáp tay trái nhanh chóng tan rã, có dấu hiệu sụp đổ.
Ninh Chuyết cảm thấy nơi cánh tay trái đau nhói như bị rách da xé thịt.
BÙM!
Tử Cốt Cự Linh tung cú đấm cực mạnh, đánh văng cả thân tượng xuống đất.
Sức mạnh cực hạn xuyên qua tượng, đánh thẳng vào hồn phách của Ninh Chuyết, khiến hắn đau đớn gào thét.
Hắn chỉ có thể cuộn người, cố thủ phòng ngự.
Bùm bùm bùm——
Tử Cốt Cự Linh liên tục tấn công, mỗi đòn đánh, đều như một chùy nặng, đập vào hồn phách Ninh Chuyết.
Nhất thời, tai Ninh Chuyết ù đặc, mắt tối sầm, tầm nhìn bắt đầu xuất hiện những tia đỏ máu.
Hắn rơi vào tình cảnh trong ngoài đều nguy, muốn thoát ra cũng phải giải trừ trạng thái hợp thể, nếu không sẽ bị phản phệ nghiêm trọng!
Âm gian.
Phụng Kiếp Đại Lễ Tế Đài.
Quy Hư hắc cầu của Vô Âm Quỷ Tăng đang giằng co kịch liệt với Vạn Hồn cuồn cuộn của Vong Xuyên Phủ Quân.
Bên cạnh đó, “Tịch Diệt Thiền Âm” của Vô Âm Quỷ Tăng vẫn đang thẳng tay hạ sát tướng lĩnh dưới trướng Phủ Quân.
Vong Xuyên Phủ Quân rốt cuộc cũng đã đưa ra quyết định!
Chỉ thấy hắn tay bấm ấn, miệng niệm pháp quyết, lập tức chuyển đổi thế công.
Nước Vong Xuyên sông lớn gầm thét trào dâng, hóa thành mấy con Huyền Minh Thủy Giao!
Những thủy giao dữ tợn gào rống, hình thể khổng lồ, do hàng triệu tấn nước sông Vong Xuyên, vô tận âm khí, pháp lực cuồn cuộn cùng vô số oan hồn hợp thành.
Chúng mang theo tử khí đáng sợ, tránh khỏi Quy Hư hắc cầu, đồng loạt lao đến vây công Vô Âm Quỷ Tăng.
Lúc này, Vô Âm Quỷ Tăng đang đại khai sát giới với quân sĩ của Vong Xuyên Phủ Quân.
Đối mặt với công thế cuồng bạo của đám thủy giao, đôi mắt đục ngầu của lão rốt cuộc cũng có chút dao động.
Chỉ một con thủy giao đã đủ xé xác một tu sĩ hóa thân thông thường, mà lúc này lại có đến bảy con lao tới bao vây!
Vô Âm Quỷ Tăng lập tức tế ra bản mệnh pháp bảo — Phật Luân.
Phật luân bay vút lên không, khí tức hung mãnh lan ra bốn phương tám hướng, đồng thời uy thế của Vô Âm Quỷ Tăng cũng vọt đến đỉnh phong!
Phật luân xoay tròn điên cuồng, Phật quang phát ra như xé rách không gian, lập tức hình thành một hư ảnh Phật Đà khô quắt, mờ mịt nhưng đứng sừng sững giữa trời đất!
Tịch Diệt Phật!
Thế công của bảy con Huyền Minh Thủy Giao bị hư ảnh Phật Đà cản lại, không thể tiến thêm dù chỉ nửa bước!
Vong Xuyên Phủ Quân sắc mặt đại biến.
Hắn biết rõ, trận chiến đã đến thời khắc then chốt sinh tử!
Lúc này không thể lùi, càng không được phép lùi!
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc!
Vong Xuyên Phủ Quân đột ngột triệu ra một chiếc ấn tỉ.
Ấn tỉ này toàn thân đen nhánh, không phải vàng không phải ngọc, kiểu dáng cổ phác nặng nề. Núm ấn là một con minh long cuộn tròn, bốn mặt ấn khắc vô số phù văn u minh nhỏ mịn, chảy không ngừng, chính là tượng trưng quyền uy tối cao thống ngự Vong Xuyên Địa Phủ, khống chế sông Vong Xuyên - Vong Xuyên Phủ Quân Ấn!
Đây là Quốc Khí!
Phủ Quân không còn giữ lại, đem tu vi cả đời truyền vào ấn, hướng hư ảnh phật hung hăng ném tới!
Ầm!
Quốc Khí giáng thế, đập thẳng lên hư ảnh Phật Đà khiến nó lập tức co rút kịch liệt!
Quốc khí lơ lửng giữa không trung, trấn áp toàn bộ chiến trường.
Bảy con Huyền Minh Thủy Giao lấy lại thế công, liền nhào lên hư ảnh Phật Đà, quấn chặt lấy không chịu buông.
Thủy Giao rít gào vang vọng, pháp lực cộng hưởng lẫn nhau, sau cùng đầu đuôi nối liền thành vòng khóa, từng lớp từng lớp, giam cầm hư ảnh Phật Đà vào trong.
Vong Xuyên Phủ Quân Ấn cũng bị cuốn vào trong phong ấn.
Cuối cùng, cả một quả cầu khổng lồ màu xám bạc xuất hiện giữa hư không. Bề mặt quả cầu khắc nổi bảy con Huyền Minh Thủy Giao.
Vô Âm Quỷ Tăng lặng lẽ nhìn chằm chằm Phủ Quân Vong Xuyên, tăng bào rách nát không gió tự động, thân hình gầy gò như bóng nước, bắt đầu trở nên trong suốt, hư ảo.
Cuối cùng, hắn lùi một bước, dưới chân không gian như gợn sóng lan ra, thân ảnh dung nhập hư không, biến mất không thấy.
“Coi như quyết đoán.” Vong Xuyên Phủ Quân lạnh lùng hừ một tiếng.
Hắn tuy giành được thắng lợi, thậm chí còn trấn áp bản mệnh Phật Luân của địch nhân, nhưng trong lòng lại cực kỳ nặng nề.
Bởi vì Phủ Quân Ấn của hắn... cũng đã bị cuốn vào cùng phong ấn.
Nếu không làm như vậy, làm sao có thể chế trụ được Tịch Diệt Phật Luân?
“Rất có thể... đây là một âm mưu nhằm tiếp tục làm suy yếu thực lực của ta!” Vong Xuyên Phủ Quân cảm thấy rõ ràng có một mùi âm mưu thâm độc bao phủ lấy toàn bộ sự việc.
Thế nhưng hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể từng bước bị động ứng phó.
Thứ mất đi... không chỉ là phủ quân ấn của hắn. Mà còn có rất nhiều tướng lĩnh dưới trướng.
Năm vị tu sĩ Nguyên Anh, lúc này chỉ còn hai vị còn sống. Ba vạn âm binh cấm quân, trong biển tịch diệt đã tổn thất hơn sáu thành.
“Đi.” Vong Xuyên Phủ Quân quát khẽ, hai tay đẩy ra, dẫn động dòng hồn lưu Vong Xuyên, đẩy cả Quy Hư hắc cầu và Huyền Minh ngân cầu đi xa, ẩn vào tầng tầng u vân dày đặc.
“Xuất chiến!”
Trong thân cự tượng giấy, Ninh Chuyết bị ép đến đường cùng, chỉ có thể triệu hồi cơ quan nhân ngẫu.
Thế địch hung mãnh, hắn không dám giữ lại nữa, quyết đoán lấy ra toàn bộ chiến lực chủ chốt!
Trọng trang Huyết Viên – Đại Thắng.
U Ảnh Phong Nhận – Dạ Hổ.
U Minh Sứ Giả – Thích Bạch.
Phật Y – Mạnh Dao Âm!
Vị Phật Y này tay cầm liêm đao, vừa mới hiện thân đã hơi giật mình, chủ động ngẩng đầu quan sát khắp xung quanh.
Ninh Chuyết thất thanh gọi:
“Mẹ?!”
.
Bình luận truyện