Tận Thế Nhũ Mẫu (Mạt Thế Nãi Mụ)
Chương 52 : Đến thành phố Thanh Phong
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 01:56 07-11-2025
.
Đào Lâm hoảng hốt kiểm tra Đậu Đậu, móc đi móc lại trong miệng hắn, đến khi nào không thể móc ra thêm thứ gì nữa mới thôi, sau đó lại cẩn thận quan sát hắn, nhưng lại phát hiện hắn không những không bị kẹt lại, mà cũng không có gì khác thường, ngược lại còn vui vẻ nắm lấy tay nàng, hình như vẫn còn muốn ăn nữa.
Răng rắc răng rắc nhai tinh hạch, cứ như nhai hạt đậu vậy, chuyện này thật đáng sợ, rơi vào trên người một hài tử mấy tháng tuổi lại càng đáng sợ hơn.
Nói nữa, hiện tại hắn không cũng chỉ có hai cái răng cửa thôi sao, làm sao nhai nát được, còn phát ra âm thanh răng rắc răng rắc, thật kỳ quái.
Đào Lâm cũng không dám cho hắn nữa, thu hồi tinh hạch, để hắn ngửa mặt nằm trên chân của mình, một tay nhẹ nhàng nắm lấy má của hắn, mở vòm miệng của hắn, tay kia cầm đèn pin nhìn vào bên trong.
Vừa rồi khi móc đồ trong miệng hắn, nàng mơ hồ cảm thấy hơi cộm tay, hình như là sờ đến răng.
Dưới quang mang của đèn pin, mơ hồ có thể nhìn thấy trên giường ngà của Đậu Đậu đã mọc ra chút răng mới, thậm chí ngay cả răng hàm cũng đã mọc ra, theo lý Đậu Đậu mới chỉ có sáu tháng tuổi, với những đứa trẻ bình thường thì sáu tháng mới chỉ mọc răng thôi, Đậu Đậu năm tháng mọc răng đã xem như sớm rồi, không ngờ hiện tại ngay cả răng hàm cũng đã mọc ra, chuyện này quá không bình thường.
Đậu Đậu vốn dĩ là tang thi, không bình thường cũng đúng thôi, chỉ là dùng răng lẽ nào có thể cắn nát tinh hạch sao?
Đào Lâm cầm một viên tinh hạch cắn thử một cái, tinh hạch kia cứng rắn như đá vậy, miệng vừa hạ xuống không những không cắn nát, còn suýt chút nữa làm răng nàng bị cộm.
Nàng xoa má của mình, dùng đầu lưỡi liếm liếm răng đau nhức, thầm nghĩ, răng lợi của Đậu Đậu hài tử này cũng đủ tốt đấy, nhưng nói đi cũng phải nói lại, răng lợi của tang thi hình như đều không tệ.
Nàng thử dùng ngón tay đụng đụng răng của Đậu Đậu, cũng không cần dùng sức thế nào, chỉ nhẹ nhàng nhấn một cái, đầu ngón tay của nàng chính là tê rần, rút ra xem, đã ra máu.
Chạm thử một cái đã chảy máu, khó trách tang thi có thể một phát cắn đứt cổ người, còn có thể xé xuống một khối thịt lớn như vậy, đây quả thực chính là thiết xỉ đồng nha!
Trong lúc Đào Lâm kinh hãi, âm thầm đưa ra một quyết định: sau này nhất định phải để tiểu Thường Nhã cách xa hắn một chút, làn da kiều nộn của tiểu Thường Nhã, còn không đủ cho hắn một miệng đâu!
Ngày thứ hai bọn họ tiếp tục lên đường, trên đường thỉnh thoảng sẽ gặp được một hai tang thi du đãng, có thể vòng thì vòng, không thể vòng được thì Vu Dương sẽ để Đào Lâm bố trí một kết giới ở đầu xe, sau đó đâm thẳng qua.
Bởi vì trên xe đều là người quen, Thư Dĩnh không có khỏa Đậu Đậu, mà là để hắn ra ngoài hóng gió.
Đậu Đậu hình như rất vui vẻ, ăn xong sữa bột liền duỗi trảo ra nắm chơi, móng tay của hắn đã dài ra rồi, là màu đen.
Thư Dĩnh lo lắng hắn sẽ bắt người, muốn dùng cắt móng tay giúp hắn cắt đi, nhưng cắt móng tay đều cắt banh rồi, móng tay của hắn vẫn không có đứt!
Đào Lâm chú ý tới hiện tượng này, liền đem chuyện phát sinh buổi tối hôm qua nói nhỏ cho Thư Dĩnh.
"Ngươi là nói hắn mọc răng rồi?"
Nàng là nói nàng ăn tinh hạch có được không, miệng vừa hạ xuống đã cắn nát, điểm chú ý của Thư Dĩnh có chút không đúng a.
Thư Dĩnh hình như không ý thức được vấn đề tinh hạch, sốt ruột tách miệng của Đậu Đậu ra, đi quan sát khoang miệng của hắn, quả thật là nhìn thấy răng, nhưng răng kia chỉ là trạng thái vừa mới toát ra, còn chưa quá lớn.
Nàng kinh ngạc nói: "Sao có thể như vậy được! Ta xem trên sách hướng dẫn nuôi con nói..."
"Hắn hiện tại đã không phải là thứ sách hướng dẫn nuôi con có thể chưởng khống rồi."
"Có phải hay không có quan hệ cùng việc hắn là tang thi?" Sở Hàn nhỏ giọng đề nghị: "Móng tay còn có răng của tang thi đều là vũ khí, cho nên hắn mới dài nhanh phá lệ như vậy?"
Đào Lâm tán đồng gật đầu: "Ta cũng cho rằng như vậy."
Trừ cái đó ra hình như cũng không có biện pháp nào giải thích loại hiện tượng này.
Thư Dĩnh khó nén lo lắng: "Hi vọng chỉ là như vậy đi, nhưng móng tay của hắn hiện tại không có biện pháp cắt đi rồi, vạn nhất hắn bắt được người, làm sao bây giờ?"
Đậu Đậu từ bản chất mà nói cũng là một tiểu tang thi, móng vuốt và răng của hắn khẳng định cũng mang theo virus, bắt được người không thể coi thường.
"Lát nữa ta xem một chút trong không gian có găng tay hay không, giúp hắn tìm một cái bao tay nhỏ đeo lên là được rồi."
Hiện tại cũng chỉ có thể như vậy thôi.
"Sắp đến thành phố Thanh Phong rồi."
thành phố Thanh Phong là một thành phố lớn, nhân khẩu thường trú của thành thị ước chừng có hơn hai trăm vạn, nếu như tính luôn cả các huyện thị xung quanh, thì ít nhất cũng có khoảng một ngàn vạn nhân khẩu, nhiều người như vậy, nếu như thành phố Thanh Phong không xuất hiện tang thi thì còn tốt, nhưng nếu như thành phố Thanh Phong cũng xuất hiện tang thi thì...
Vậy thì coi như lớn.
Đào Lâm ôm Thường Nhã đi đến vị trí phía sau tài xế ngồi xuống.
Nơi này là vị trí dự lưu cho nàng, để nàng ở phía trước bố trí kết giới bảo hộ xe, đương nhiên điều kiện tiên quyết là nếu tang thi chỉ xuất hiện ở phía trước thôi, nếu tang thi bao vây tứ phía, nàng liền không có biện pháp, tuy rằng kết giới của nàng tăng trưởng không ít, nhưng vẫn chưa tăng trưởng đến mức có thể bao vây toàn bộ xe buýt.
"Sớm biết như vậy, thì nên thưởng xe Jeep quân dụng của Cù Hành rồi, so với cái xe tồi này dễ lái hơn nhiều." Vu Dương thấp giọng lẩm bẩm.
Đào Lâm đầy mặt hắc tuyến, nàng phát hiện từ sau khi Vu Dương lấy được thương, cả người liền trở nên giống như một thổ phỉ vậy, cái gì cũng muốn thưởng, trước kia ở Đào Nguyên đại lâu cũng là như vậy, lúc ban đầu nàng còn tưởng rằng hắn xuống dưới là vì cứu Trương Tuyền, kết quả hắn xuống dưới chỉ là muốn đem tất cả đồ ăn đóng gói...
Gia hỏa này kiếp trước tuyệt đối là một thổ phỉ!
"Ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi, móng tay của Đậu Đậu dài rồi, làm sao mới có thể cắt đi được?"
Vu Dương nhíu nhíu mày, không dám tin hỏi: "Ngươi muốn cho tang thi cắt móng tay?"
"Đúng vậy, có biện pháp không?"
Vu Dương lắc đầu: "Ta khuyên ngươi đừng dị tưởng thiên khai nữa, trình độ cứng rắn của móng vuốt tang thi tuyệt đối vượt quá tưởng tượng của ngươi, ngươi cho dù dùng cắt móng tay lợi hại nhất để cắt cũng không có khả năng cắt hoại được."
"Vậy làm sao bây giờ? Đậu Đậu không thể cứ đeo găng tay mãi được chứ." Móng tay của hài tử dài đặc biệt nhanh, móng tay của Đậu Đậu tương lai sẽ càng ngày càng dài, nếu mặc kệ nó phát triển, sau này không đeo bao tay được nữa thì làm sao, vạn nhất dài thành móng tay của một nghệ thuật gia nào đó thì...
Đào Lâm não bổ một chút cái cảnh tượng kia, có chút không rét mà run, như vậy thì ai còn dám ôm hắn, bắt ai một cái, ai cũng chịu không được a, mấu chốt là dễ bị người khác phát hiện.
"Trừ phi ngươi tìm được một Kim năng giả, ngược lại có chút hi vọng, nếu không thì đừng nghĩ nữa." Vu Dương nghĩ nghĩ đáp.
Kim dị năng giả? Dị năng đúng là phân chia các thuộc tính khác nhau như Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, nhưng đến bây giờ, nàng thấy qua dị năng giả cũng chỉ có mình Sở Hàn một Thủy dị năng, trừ cái đó ra, còn chưa từng thấy qua dị năng giả nào khác, nói nữa, cho dù có dị năng giả khác cũng chưa chắc đã là thuộc tính kim loại, biển người mênh mông muốn tìm một Kim dị năng giả đâu dễ dàng như vậy.
"Sắp đến khu vực thành thị rồi, đều đề cao cảnh giác, có khác thường kịp thời nhắc nhở." Vu Dương nhắc nhở một tiếng.
Mọi người rối rít nắm chặt vũ khí trong tay, banh chặt thần kinh, quan sát tình huống bên ngoài xe.
Xe dần dần lái vào khu vực thành thị, hai bên đường phố rộng rãi đỗ đầy xe, một chiếc chen chúc một chiếc, trên thân xe đâu đâu cũng đều là vết lõm và dấu vết sau khi va chạm, có cửa sổ xe vỡ vụn hết, có xe thậm chí còn ngồi đầy người, chỉ là xe đã biến hình, người cũng biến hình bị kẹt lại trong xe, trên mặt đất, trên xe phủ đầy vết máu, có thể tưởng tượng lúc ban đầu chạy trốn thảm liệt đến mức nào.
"Nơi này thật kỳ quái a."
.
Bình luận truyện