Tam Giới Vòng Bằng Hữu (Tam Giới Bằng Hữu Quyển)

Chương 71 : Hạ tiên sinh trong truyền thuyết

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 20:02 06-11-2025

.
Hiện nay, Hoàng đạo trưởng sau khi nhìn thấy hai loại phù lục, sớm đã bội phục Hạ Giang ngũ thể đầu địa. Hắn cùng cực nửa đời, bất quá mới học được một số thủ đoạn nhập môn chiêu hồn khu phách, hơn nữa lúc linh nghiệm lúc không, cho dù là ông nội hắn cũng không dám nói có thể vẽ ra hai loại phù lục này. Mà Hạ Giang lại có thể dễ dàng lấy ra hai loại phù tặng người, đủ để nói rõ Hạ Giang đối với loại phù này là tín thủ niêm lai. "Một số tả đạo bàng môn mà thôi." Hạ Giang ngược lại không nghĩ tới, đơn giản chỉ là hai tấm phù đã khiến Hoàng đạo trưởng tin phục đến nông nỗi này. Bất quá nghĩ lại thì cũng phải, điều này liền giống với đạo lý một người phàm bình thường đột nhiên nhìn thấy Thiên Thần hạ phàm không sai biệt lắm, nếu là Hạ Giang trước đó không tiếp xúc qua những thứ này, nhất định cũng sẽ bị chấn kinh đến không kềm chế được. Sau đó, Hạ Giang nói với Hoàng đạo trưởng tin tức mình muốn đi Phong Đô Quỷ Thành, đối phương khăng khăng cũng muốn cùng Hạ Giang cùng đi. Người khác ra ngoài đều dẫn theo một cô gái xinh đẹp, hắn ngược lại tốt, bị một lão già quấn lấy! "Hạ tiên sinh, Phong Đô Quỷ Thành mở ra, đến lúc đó nhất định sẽ có rất nhiều người trong ngành đi đến, ta tuy rằng không bằng Hạ tiên sinh, nhưng ta nhận biết không ít đồng hành chúng ta." Hoàng đạo trưởng nói. "Ừm? Phong Đô Quỷ Thành mở ra, sẽ có rất nhiều đạo sĩ đi à?" "Hạ tiên sinh không biết sao?" Hoàng đạo trưởng hơi sững sờ, sau đó nói, "Cũng không trách Hạ tiên sinh không rõ ràng lắm, Hạ tiên sinh tuy nói pháp lực thâm hậu, chắc hẳn là sư xuất danh môn, nhưng đối với chuyện bên ngoài sơn môn không hiểu rõ cũng bình thường. Hàn Y Tiết, quỷ môn khai, đến lúc đó quỷ hồn rất nhiều, rất nhiều người đồng hành đều muốn tăng thêm kiến thức, trong truyền thuyết có một số đại đạo trưởng ngày thường không ra ngoài sẽ đi Phong Đô bắt mấy con tiểu quỷ nuôi." Những chuyện này, Hoàng đạo trưởng cũng là từ miệng người khác nghe nói, cụ thể như thế nào hắn cũng không rõ ràng lắm. Ngược lại là Hạ Giang, lời của Hoàng đạo trưởng như là lại mở ra một cánh cửa trong thế giới của hắn, nuôi tiểu quỷ, chuyện này hắn chỉ ở trên phim điện ảnh nhìn thấy qua. Bất quá Hoàng đạo trưởng cũng nói, dù sao cũng là trong truyền thuyết, cho nên cụ thể thật giả còn chờ nghiên cứu thêm. Sau khi gia nhập vòng tròn Địa Phủ, Hạ Giang ít nhiều gì cũng hiểu rõ một chút, chuyện này là nghiêm trọng vi phạm cân bằng sinh thái của Địa Phủ, loại người này sau khi chết là phải nhập thập bát tầng địa ngục. Sau khi đưa xong cẩm nang, Hạ Giang chưa đi được mấy bước đã cảm thấy sau lưng sinh mang, xoay người nhìn lại nhưng chút nào cũng không phát hiện bất kỳ dị thường nào. Cảm giác này ở trên người hắn duy trì mấy phút, mới dần dần tán đi. Mấy ngày nay, thời gian trôi qua rất nhanh, không biết không hay đã sắp đến Hàn Y Tiết, ngồi trên máy bay, Hạ Giang hơi hoảng hốt, đối với cái gọi là Phong Đô Quỷ Thành, trong lòng hắn có một tia cảm xúc không hiểu. Khoảng cách từ Lâm Giang Thành đến Phong Đô không gần, nhưng ngồi máy bay cũng chỉ cần hai giờ. "Phong Đô, quả nhiên không hổ là Quỷ thành a." Đập vào mắt một mảnh, là các thức các loại poster, đi ra sân bay, ngay cả trên taxi cũng dán các poster nhà ma. Gần đến Hàn Y Tiết, đã có không ít người mặc các loại kỳ trang dị phục ra đường. Trong đám người không nhiều, hoặc là mặc trang phục cổ đại, hoặc là vẽ trang điểm kinh dị, dạo chơi trên đường cái. "Hạ Giang?" Đúng lúc Hạ Giang đang nhìn nhập thần thì, một tiếng nói không hợp lúc vang lên bên tai, "Ngươi cũng đến Phong Đô du lịch sao?" Xoay người lại, một thiếu nữ mặc quần jean màu trắng, mang giày thể thao, dáng ngọc yêu kiều, áo khoác jean bị nàng buộc ở bên hông, đúng là hình tượng thiếu nữ sống động. Đối mặt thiếu nữ xinh đẹp, Hạ Giang khẽ nhíu mày, bất quá vẫn không tình nguyện hô, "Tuyết tỷ, sao tỷ cũng ở đây?" Thiếu nữ trước mặt, tên là Vân Dịch Tuyết, là con của đại cữu hắn, bất quá từ nhỏ đến lớn, cũng không gặp qua mấy lần. Vân gia là nhà mẹ đẻ của mẹ Hạ Giang, bất quá từ khi Hạ mẫu cùng Hạ phụ kết hôn sau, hai nhà hầu như liền đoạn tuyệt đi lại, mà Hạ Giang trong mắt những người Vân gia này, tự nhiên là một tiểu nhân vật bất nhập lưu. Dù sao, Vân gia là đại gia tộc của Kháo Sơn Thị, đặt ở cả Thiên Sơn Tỉnh đều có thể xếp hạng, mà Hạ gia bất quá chỉ là một tiểu tính trong tiểu trấn nhỏ. "Ta sao lại ở đây? Ta dĩ nhiên là đến chơi rồi." Vân Dịch Tuyết cằm nhấc lên một chút, tràn đầy kiêu ngạo, "Phong Đô Quỷ Tiết, nhưng là một năm một lần thánh địa vui chơi khó có được, ta dĩ nhiên là muốn đến tìm chút kích thích. Ngược lại là ngươi, đừng như lúc nhỏ làm ngươi sợ tè ra quần." Xung quanh nhiều người như vậy, Vân Dịch Tuyết lại chút nào cũng không có ý định nể mặt Hạ Giang. Lúc nhỏ, những đứa trẻ Vân gia này liền thích bắt nạt hắn, lúc đó Hạ Giang nhát gan, thường xuyên bị dọa khóc. Bất quá từ khi hắn năm tuổi, cha mẹ của hắn liền cùng Vân gia rất ít lui tới, mấy năm đều khó gặp được một lần. Lúc này, hai thiếu nam khác từ bên cạnh chạy tới, mang theo nghi hoặc quay sang Vân Dịch Tuyết. "Quên giới thiệu với các ngươi rồi, đây là biểu đệ của ta, Hạ Giang." Trong đó một thiếu niên ăn mặc nhã nhặn quan sát Hạ Giang một cái, từ đầu nhìn đến chân, sau đó trong ánh mắt lộ ra khinh thường, "Biểu đệ ngươi tốt a, ta là bằng hữu của Tiểu Tuyết, tên là Tư Đồ Phong." "Ta tên là Quảng Khôn." Khi đối phương quan sát Hạ Giang, Hạ Giang đồng dạng đang quan sát hai người đối diện, Tư Đồ Phong đeo kính, nhìn qua rất là tuấn lãng. Thiếu niên tên là Quảng Khôn da dẻ hơi có chút ngăm đen, so với Tư Đồ Phong cường tráng hơn không ít, nhìn ra được là một người thích rèn luyện. "Biểu đệ, Tiểu Phong và Quảng Khôn đang chào hỏi và bắt tay với ngươi kìa, có thể hay không có chút lễ phép? Cô cô và cô phụ đã dạy ngươi cái gì?" Thấy Hạ Giang chậm chạp không có động tác, Vân Dịch Tuyết hơi tức giận quát lớn. Trong mắt nàng, Hạ Giang tuy nói là biểu đệ của nàng, dính chút huyết duyên quan hệ. Nhưng lại là một tiểu tử nghèo chính cống, so với hai thiếu gia này đơn giản là một trời một vực. "Biểu đệ lần đầu gặp mặt, Tiểu Tuyết đừng phê bình hắn nữa." Tư Đồ Phong hòa giải nói. Vân Dịch Tuyết khẽ hừ một tiếng, lúc này mới chú ý tới Hoàng đạo trưởng bên cạnh Hạ Giang, sau khi quan sát từ trên xuống dưới một phen đôi mi thanh tú hơi nhíu, "Đây là ai? Nhìn không giống người thân nhà ta a." Hoàng đạo trưởng nặn ra một nụ cười, nếu là biểu tỷ của Hạ Giang, Hoàng đạo trưởng cảm thấy cũng nên tôn kính đối đãi. "Chẳng lẽ tiểu tử ngươi lại muốn suy nghĩ tà môn oai đạo gì, bái một đạo sĩ làm sư phụ?" Vân Dịch Tuyết nói. Từ ngữ sư phụ này, Hoàng đạo trưởng không dám nhận, vốn định giải thích một phen nhưng lại bị Hạ Giang ngăn lại. "Biểu tỷ nhìn thật chuẩn xác, không sai, ta đang chuẩn bị để sư phụ ta đưa ta đến Phong Đô dạo chơi, ngày mai Hàn Y Tiết, cũng tốt để bắt hai con tiểu quỷ chơi đùa một chút." Hạ Giang nói. Nghe vậy, ba người Vân Dịch Tuyết nhìn nhau một cái, phốc một tiếng cười lên. "Tiểu Tuyết, biểu đệ này của ngươi chắc không phải là đầu óc có vấn đề chứ?" "Hạ Giang, ta cũng không biết phải nói ngươi thế nào nữa." Sự chê bai trong ngữ khí của Vân Dịch Tuyết càng nặng hơn, "Ngươi phải học hỏi Tiểu Phong. Ngươi cũng đang làm công ở Lâm Giang Thành, nhà Tiểu Phong cũng mở mấy quán rượu ở Lâm Giang Thành, nếu như ngươi ở Lâm Giang Thành thật sự lăn lộn ngoài đời không nổi, đến lúc đó có thể đi tìm hắn. Để tránh nhận bừa sư phụ, làm mất mặt nhà ta." Sau khi nghe nói Tư Đồ Phong cũng là người Lâm Giang Thành, Hạ Giang không khỏi lại đánh giá thêm mấy lần, trí nhớ của Hạ Giang cũng không kém, nhưng lại không hề nhớ đã từng gặp qua nhân vật như vậy ở Lâm Giang Thành. Nghĩ vậy, khoảng cách với những công tử bột như Tôn Thánh kia kém không phải một chút nào. "Ha ha, cái này đều dễ nói, một số chuyện lớn phải dựa vào cha ta quyết định, nhưng việc tuyển dụng nhân viên cho quán rượu ta vẫn có thể quyết định!" Khi nói những lời này, vẻ kiêu ngạo trên mặt Tư Đồ Phong chút nào cũng không che giấu, "Bất quá ta nghe nói biểu đệ này của ngươi bất học vô thuật, nếu như đặt ở trước kia còn có thể ở trong quán rượu Tư Đồ gia ta làm một bảo an các loại để giữ thể diện." Thế nhưng gần đây, Lâm Giang Thành đến một đại nhân vật, mở một công ty bảo an Thiên Giang. Lâm Giang Thành phàm là xí nghiệp có thể xếp hạng, đều đổi thành bảo an của Thiên Giang bảo an. Nếu như biểu đệ này của ngươi đến, chỉ có thể sắp xếp một phục vụ viên các loại mà thôi." Nghe thấy mấy chữ Thiên Giang bảo an, trừ Tư Đồ Phong dương dương tự đắc và Hạ Giang ra, những người còn lại đều nín thở. "Ngươi nói là? Người gần đây ở Lâm Giang Thành làm ồn ào sôi trào kia sao?" Vân Dịch Tuyết trong mắt lóe sáng hỏi, "Nghe nói bảo an của Bạch Cảnh tập đoàn cũng đều đổi thành bảo an của công ty bảo an này rồi." Tư Đồ Phong mặt đỏ lên, "Nhà ta và Bạch gia dĩ nhiên là không có cách nào so sánh, nhưng ở Lâm Giang Thành vẫn có thể xếp hạng được." "Ta nhưng là nghe nói, người khác đều gọi hắn Hạ tiên sinh, lúc trước một mình liền đánh bại một xe giặc cướp." Vân Dịch Tuyết nói. "Kia đều là chuyện nhỏ, các ngươi không ở Lâm Giang Thành, có một số việc các ngươi chưa nghe nói qua." Tư Đồ Phong hắng giọng một cái, nghĩ tới nhà mình có thể hợp tác với công ty của Hạ tiên sinh, đều cảm thấy khí thế tăng lên một tầng cấp, "Hạ tiên sinh không chỉ biết đánh, nghe nói dị chứng của bệnh viện Lâm Giang chúng ta cũng là do hắn chữa khỏi. Chức vị viện trưởng Doãn Y Hoa, cũng là vị Hạ tiên sinh này làm cho mất chức!" "Xì ~" Quảng Khôn hít một hơi khí lạnh, hắn là người Phong Đô, cho nên đối với chuyện ở ngoài ngàn dặm cũng không biết, lúc này mang theo nghi hoặc hỏi, "Cho dù Hạ tiên sinh mà các ngươi nói là một kỳ nhân, nhưng cũng không thể làm mất chức một viện trưởng bệnh viện thành phố chứ?" Hạ Giang nghe vài người nói chuyện, nhịn không được gãi gãi đầu, không biết trong lòng đang nghĩ gì. "Ngươi hiểu cái gì? Dị chứng là một bệnh nặng, Điền giáo sư mời Hạ tiên sinh cùng nhau tìm nguồn gốc dị chứng, lúc trước Hạ tiên sinh bấm ngón tay tính toán, ngón trỏ chỉ về hướng kho máu, nói nguồn gốc dị chứng chính là kho máu của Bệnh viện Lâm Giang, Doãn Y Hoa thân là viện trưởng nhất định không làm, ngay tại chỗ liền đối đầu với Hạ tiên sinh. Còn về kết quả, dĩ nhiên là không cần nói cũng biết." Tư Đồ Phong mang theo ánh mắt hướng tới, nhìn trời xanh nói. Vân Dịch Tuyết lúc này, trong đôi mắt đẹp cũng mang theo hâm mộ và sùng bái.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang