Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Một Barbarian

Chương 621 : Nguy hiểm đến gần

Người đăng: ksama

Ngày đăng: 14:35 24-08-2025

.
Thật ra, kỳ vọng quá cao cũng là một loại dại dột. Tổng cộng chỉ có hai mươi mốt cơ hội để tôi tìm thấy Tinh chất trong mơ của mình. Xác suất để rớt ra một Tinh chất vốn đã cực thấp, mà màu sắc lại còn phải là xanh lục, nghĩa là tỉ lệ vốn đã thấp này chỉ còn lại 1/3. Nhưng mà… ‘Chỉ cần nó rớt ra thì sẽ không cần phải đi tìm Tinh chất Hipramagent riêng nữa.’ Chỉ số bị động của Hipramagent vẫn chưa ai biết. Tuy nhiên, tôi không nghĩ bất cứ thứ gì cũng có thể vượt qua tổ hợp hiện tại này. Chỉ số cơ bản của Arbet ngang ngửa quái cấp 2, thậm chí có những chỉ số đặc biệt cực kỳ thích hợp cho vai trò tanker. Uumdal với kỹ năng bị động cũng vậy. ‘Tổ hợp kiểu “ung thư” này thậm chí còn tốt hơn hẳn đại đa số các Tinh chất cấp 2 khác.’ Có lẽ vì trong đầu tôi cũng nhận thức rõ điều đó… Thình thịch—! Tim tôi đập mạnh liên hồi. Dù có cố không đặt kỳ vọng quá lớn, tôi vẫn không kìm được mà nghĩ đến khả năng sẽ xảy ra… Chớp sáng—! Thiết bị nhanh chóng được kích hoạt, một quái thú tổng hợp xuất hiện ngay chính giữa, và thử nghiệm đầu tiên lập tức bắt đầu. “Bethel—raaaaa!!” Có lẽ vì cuộc chiến diễn ra trong một không gian hẹp, sau khi dàn hỏa lực của chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi, trận chiến kết thúc rất nhanh chóng. …Tất nhiên, kết thúc nhanh chóng không có nghĩa là nó dễ dàng. ‘Dù sao thì lần thử đầu tiên cũng là một thảm bại.’ Trận chiến kéo dài khoảng 15 phút. Vì tôi là tanker chính nên không có ai bị thương cả. ‘Khớp vai mình đau nhức hết cả rồi.’ Dù đã tận dụng tốt kỹ năng, trang bị, cùng với hồi máu từ Linh mục và hàng loạt buff, nhưng kẻ địch này tuyệt đối không phải đối thủ dễ xơi. ‘Và đây chỉ mới là quái vật tổng hợp từ cấp 3, 4 và 5… Chỉ cần nâng thêm một chút nữa thôi thì có lẽ tôi sẽ không chịu nổi nữa mất.’ Từ giờ, khi tạo quái tổng hợp, chúng tôi chắc chắn phải thật cẩn thận, không để quái vật thành phẩm vượt quá mức trung bình cấp 3. Nhưng có lẽ đó không phải điều quan trọng nhất lúc này. Chớp sáng—! Lần hai. Chớp sáng—! Lần ba, bốn, năm. Chớp sáng—! Chúng tôi tiếp tục không nghỉ cho đến lần thử thứ sáu, nhưng đáng tiếc chẳng có Tinh chất nào rơi ra. Và rồi… ‘Xin hãy ra đi!’ Sau thất bại lần thứ bảy, tôi quyết định dừng lại. Đó là linh cảm của một game thủ. Bây giờ chưa phải lúc. Đúng như câu nói: trên đời này chẳng có gì miễn phí. Thế giới này vận hành theo quy luật cân bằng trao đổi. Mà tôi vẫn chưa dâng hiến một sự hy sinh nào cả. Vậy thì… “Để tạm gác con này lại, làm cái khác trước đã.” “Ể? Sao lại dừng ngang vậy? Mọi người vừa mới bắt đầu quen với nhịp chiến đấu mà.” “Tôi có thể làm gì khác đây? Đây là lệnh của Chỉ huy mag.” “Anh nói cái gì vậy? Anh chính là chỉ huy đó, ông Yandel!!” Với tính cách này, việc chọc giận cô ấy chưa bao giờ làm tôi thấy chán. Tôi bỏ qua lời phàn nàn của Raven bằng một nụ cười kiểu Barbarian, rồi bước về nơi cất giữ đá mana. Hàng chục ngàn viên đá mana được phân loại, dán nhãn trong suốt mấy tháng qua. ‘Bắt đầu với Aynar trước vậy.’ Sau khi lựa chọn, tôi trở về với ba hộp đầy đá mana trong tay. “Bjorn! Lần này để tôi thử nhé?” “Ayanr, cô định tự tay bỏ vào à?” “Anh không thấy tiếng lăn lạch cạch khi cho vào nghe vui tai lắm sao?” Tôi chẳng hiểu nổi cái thú vui của cô ấy, nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Dù sao tổ hợp lần này vốn dĩ là dành cho Aynar mà. “…Hả? Cái này… của tôi sao?” “Ừ, nên hãy cẩn thận bỏ vào. Nếu có Tinh chất nào rớt ra, tôi sẽ cất nó vào ống nghiệm rồi mang nó ra ngoài cho cô.” Lưu ý, chỉ riêng mình Aynar là có tới ba tổ hợp Tinh chất được chuẩn bị—nhiều nhất trong nhóm thám hiểm. Đó là vì cô ấy đã đổi nghề thành thương thủ. Có rất nhiều thứ cần thay đổi, bắt đầu từ đây… ‘Xác suất cả ba cùng rơi ra là rất thấp, nhưng chỉ cần có một trong số chúng thôi là ổn rồi. Chỉ bấy nhiêu là đủ để cô ấy đạt đến mức chiến lực trước khi đổi Tinh chất.’ Kỹ năng bị động và chủ động đều được thiết kế phù hợp cho thương thủ, tập trung tăng cường chỉ số ý chí chiến đấu, dù phải đánh đổi một chút những chỉ số khác. “Vậy tôi bắt đầu nhé!” Sau khi chúng tôi sắp xếp lại đội hình, Aynar hăng hái đưa đá mana vào thiết bị. Cạch… Thiết bị đầu tiên, phụ trách chỉ số: một quái cấp 3, thiên về chỉ số nhanh nhẹn và ý chí chiến đấu. Cạch… Thiết bị thứ hai, phụ trách kỹ năng bị động: [War Weapon] (Vũ khí chiến tranh) cấp 4. Cạch… Thiết bị thứ ba, phụ trách kỹ năng chủ động: [Indomitable Spirit] (Tinh Thần Bất Khuất) và [Nerve Stimulation] (Kích Thích Thần Kinh), cả hai đều là kỹ năng buff chiến đấu cấp 4. “Ồ! Mau rơi Tinh chất ra đây nào!” Aynar không xông lên với ngọn thương trong tay, mà lại hét to như một cổ động viên từ xa. Trận chiến đầu tiên kéo dài 25 phút. ‘Độ khó tăng hẳn lên vì cấp trung bình đã nhích thêm 0.6.’ Đáng nói là trong lúc chiến đấu đã có người bị thương, máy móc xung quanh cũng hỏng hóc, phải chờ drone bay tới sửa chữa. Nhưng rồi chuyện đó đã xảy ra— “Ồ! Có Tinh chất rồi! May mắn thật!” Tinh chất rơi ngay trong lần thử đầu tiên. Hơn nữa, nó còn có màu xanh lam, chính là [Indomitable Spirit]. ‘…Cái này rơi ra ngay từ lần đầu sao?’ Với tôi, cảnh tượng đó thật vô lý. Đồng thời trong lòng lại dấy lên một cơn nhói khó chịu. ‘…Đáng lẽ tôi nên kiên trì, tiếp tục lướt của mình trước mới phải chứ?’ Nếu tôi làm tiếp, có khi giờ Tinh chất đã rớt ra cho tôi rồi. Ý nghĩ đó cứ ám ảnh tôi mãi. “…Vậy, tôi sẽ thu thập nó nhé?” Sau đó Raven tiến đến, cho Tinh chất vào ống nghiệm, hoàn thành tổ hợp đầu tiên. Rồi chúng tôi chờ một lúc để drone sửa xong thiết bị, trước khi bắt đầu tổ hợp thứ hai. Cạch… Vì đã có thành quả ngay lần đầu, nên tâm lý thoải mái hơn hẳn. Tôi lại đưa đá mana vào thiết bị chỉ số. Cạch… Kỹ năng bị động lần này là [Endurance] (Nhẫn nhịn), một Tinh chất phòng thủ cấp 4, có thể tối đa hóa hiệu quả của [Crouch]. Cạch… Kỹ năng chủ động là [Single Shot] (Đơn kích), kỹ năng cốt lõi cấp 5 của Spear Babarian, tương tự như [Gigantification] của Shield Babarian. “Ra rồi!!” Có lẽ vì là tổ hợp của ba con quái cỡ lớn, nên con quái vật tổng hợp lần này trông rất đáng sợ. Nhưng thực tế thì sao? Có lẽ vì cấp trung bình giảm đôi chút, nên trận đánh còn dễ dàng hơn trước, và chúng tôi nhanh chóng tiêu hao hết số lần thử. Một lần, hai lần, ba lần, bốn lần… Đến lần thử thứ 15. “Có Tinh chất rồi!!” Một giọt Tinh chất được thu về, nhưng đáng tiếc màu sắc không khớp, nên chỉ có thể cho vào ống nghiệm để dự trữ. ‘Hehe… ừ, thế này mới đúng là bình thường.’ Dù tôi rất muốn cô ấy có Tinh chất này, vì nó là kỹ năng lõi… Có lẽ tôi nên hiến thêm “một sự hy sinh” nữa? Tôi cũng nghĩ thế, nhưng với tư cách chỉ huy, tôi không thể đột nhiên đổi hướng như vậy. ‘Cuối cùng thì… vẫn là vấn đề xác suất thôi.’ Vậy nên chúng tôi cứ tiếp tục hết số lần còn lại. Mười sáu, mười bảy, mười tám… Cơ hội nhanh chóng cạn dần, chẳng mấy chốc chỉ còn ba lần cuối. “…Ồ!! Bjoorrrrrrn! Tinh chất rơi ra rồi!! Chính là cái màu vàng mà anh nhắc đến đó!!” …Cô gái này rốt cuộc là cái quái gì vậy trời!? ***** Aynar đã nhặt được hai Tinh chất liên tiếp chỉ trong chớp mắt. Dẫu vậy, ở tổ hợp thứ ba thì tinh hoa lại không rớt, như thể ngay cả ông trời cũng còn chút lương tâm. ‘Sau khi hai cái trước rơi ra quá thuận lợi, tôi thậm chí còn nghĩ ra một tổ hợp mới để tạo ra phiên bản mạnh nhất.’ Thực ra mà nói, giết chưa tới trăm con mà lấy được ba Tinh chất thì thật hoàn toàn vô lý. ‘Haiz… cô ấy mà trở về chắc biến thành quái vật mất thôi?’ Thần thương của Milayel, Tinh chất Hipramagent, cùng với hai Tinh chất cấp 3 nữa được thiết kế riêng chỉ cho cô ấy. Chỉ cần ghé qua nhà thờ để xoá bỏ Tinh chất cũ và thay đổi Tinh chất mới thôi, Aynar sẽ trở thành một nhà thám hiểm cực kỳ mạnh mẽ. “Vậy giờ anh sẽ đánh tiếp con quái ban nãy chứ?” “Không… thử cái khác trước đã.” Ngay sau cú may mắn vô lý kia, tôi chẳng còn dũng khí nào để tiếp tục tổ hợp cho mình, thế nên chỉ lo triệu hồi thêm các loại quái tổng hợp khác trong một thời gian. Amelia, Misha, Erwin… Bên cạnh những tổ hợp riêng được thiết kế cho từng người trong số họ, tôi cũng có rất nhiều ‘đơn đặt hàng’ đến từ những người khác. Không chỉ các thành viên của đội thám hiểm đưa ra tổ hợp họ muốn, mà ngay cả phó chỉ huy cũng có yêu cầu của riêng mình. Hình như là để chuẩn bị Tinh chất dâng lên hoàng gia? Nhìn vào tổ hợp đó, rõ ràng là kiểu Tinh chất phù hợp với đa số kỵ sĩ. ‘…Giờ nghĩ lại mới thấy, nếu không lãng phí hàng tấn đá mana vào cái động cơ ma thuật đó, thì tôi đã có thể thử thêm được nhiều lần rồi.’ Dĩ nhiên, hầu hết đá mana được đút cho động cơ ma thuật chỉ là loại cấp 6 trở xuống… Nhưng không có nghĩa là những viên cấp cao không bị tiêu hao chút nào. May mắn là tôi đã thu thập được kha khá đá mana cấp cao từ Đảo Thư Viện, cộng thêm số đá mana từ kho tiếp tế mà Quân đoàn Viễn chinh mang theo. Một ngày, hai ngày, ba ngày, bốn ngày… Cuộc chinh phục xưởng quái cứ thế tiếp diễn ngày đêm, và tôi dần nhận ra một điều. ‘Tỉ lệ rớt… hình như cao hơn bên ngoài?’ Trước kia, khi thử với mấy con quái cấp thấp, tỉ lệ rơi ra đến mức tôi cũng thấy thương cảm. Có lẽ khi đó chỉ đơn giản là xui xẻo thôi. Hoặc cũng có thể là tất cả vận may đã bị hiến tế để rơi ra hai Tinh chất cho. Aynar. “Đã được 20 ngày rồi.” 20 ngày sau khi bắt đầu cuộc đột kích. Qua thống kê, Amelia, Erwen, Misha mỗi người đều đã nhận được Tinh chất để hấp thụ. Mul Armin, người nhận được tổ hợp gợi ý từ tôi, cũng nhận được một. Ngoài ra, những thành viên khác của đội thám hiểm lấy được tổng cộng 11 Tinh chất, còn Tinh chất dành cho Gia đình Hoàng gia cũng đã gom đủ 7 giọt… “Ơ? Sao lần này không rơi nữa nhỉ?” “Đã là lần bao nhiêu rồi?” Ngạc nhiên thay, tình trạng trắng tay này đã kéo dài suốt ba ngày liền. “Chúng ta đã giết tới cả ngàn con rồi mà. Chẳng lẽ thiết bị bị hỏng rồi?” Tình huống tồi tệ đến mức các thành viên đã cùng nhau than phiền và không một ai muốn đề cập đến việc farm Tinh chất cho mình. ‘Chính là lúc này.’ Tôi có một linh cảm mạnh mẽ rằng đây là thời khắc tốt nhất, thế là lập tức ra lệnh dừng việc đột kích. Sau đó, tôi nhanh chóng lấy ra tổ hợp đá mana của mình. “Aynar.” “…Hở?” Tôi vẫy tay về phía Aynar, lúc ấy đang nhai thịt bò khô một cách vui vẻ. “Cô bỏ đá mana vào đi.” “Ồ? Thì ra là việc này.” Aynar gật đầu đồng ý ngay, không hỏi lý do. Tôi vẫn hơi lo, nên giải thích rất kỹ, dặn từng viên đá mana phải đặt vào thiết bị nào, còn kiểm tra lại cẩn thận. ‘Ừ, đến mức này thì chắc chắn cô ấy không thể đặt sai được.’ Quả nhiên, Aynar lắp chính xác toàn bộ đá mana vào đúng thiết bị, không sai sót. Nhưng… Lần thứ tám, chín, mười… Chỉ có lắp đúng thôi thì chưa chắc Tinh chất đã rớt ra. Lần thứ mười một, mười hai, mười ba… Càng thử, tim tôi càng đập nhanh dần. Mười bốn, mười lăm, mười sáu… Tôi chẳng hề nhận ra áo mình đã ướt sũng trong cơn mưa mồ hôi, và bộ dạng lúc đó y hệt như một con bạc đang thua đỏ mắt. Chỉ còn năm lần nữa thôi. Có lẽ do máu dồn hết lên đầu, tôi chợt nghĩ ra những ý tưởng mà bình thường chẳng bao giờ xuất hiện. ‘Goblin.’ Đúng vậy, dùng giác quan thứ sáu của Sven Farab. Nó chỉ phát động khi tai họa cận kề. ‘Trói anh ta lại, rồi dọa sẽ đập nát đầu anh ta nếu lần này không rớt ra…’ Nếu làm vậy, có khi nào tôi có thể xác định chính xác thời khắc ấy? Nghe qua thì vô lý thật, nhưng chẳng hiểu sao tôi lại thấy việc đó cũng đáng để thử. Thế là tôi liếc về phía Goblin. ‘…Sao trông anh ta kỳ lạ vậy?’ Goblin đứng cách tôi một khoảng, đang nhìn tôi. Y hệt như một kẻ đang cố nhịn, muốn tìm chỗ để đi vệ sinh. Thấy anh ta đứng ngồi không yên, tôi không khỏi thắc mắc, chẳng lẽ là vì ý nghĩ vừa nảy ra trong đầu tôi? Nhưng rồi… “Chỉ huy, tôi có chuyện muốn nói riêng.” Anh ấy kéo tôi ra một góc, và điều anh ấy nói lại là một chuyện hoàn toàn khác. “…Tôi có linh cảm rằng chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức.” Trực giác của Goblin đã phát động. “Lần này trực giác đó mạnh mẽ hơn bao giờ hết.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang