Quay Về Hoàng Kim Niên Đại (Trọng Phản Hoàng Kim Niên Đại)

Chương 56 : Sự ra đời của sản phẩm mới

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 19:23 07-11-2025

.
Trong văn phòng giám đốc của Huynh Đệ Thực Phẩm Xưởng. Một người đàn ông trung niên gầy gò đến da bọc xương, đang rụt rè đứng tựa vào chân tường. Ngồi trên ghế ông chủ ở vị trí bàn làm việc, chính là nhị ca Lưu gia – Lưu Hải Địa. Kể từ khi hắn đăng báo tuyên chiến với Điền Vũ, hắn gần như ngày nào cũng tọa trấn tại thực phẩm xưởng, để đề phòng Điền Vũ với những chiêu trò liên tục lại giở ra âm mưu quỷ kế gì. “Nói xem nào, cái xưởng nhỏ kia có động tĩnh gì!” Lưu Hải Địa vừa ăn điểm tâm xong, vừa dùng tăm xỉa lợi hỏi. Dương Nhĩ, xưởng trưởng thực phẩm xưởng, biệt danh Sấu Bì Hầu, rất nhanh trả lời: “Hôm trước, cái xưởng đó đã đình công rồi, công nhân đều nghỉ về nhà rồi.” Lưu Hải Địa nghe xong thì vui vẻ: “Ha ha, không làm nữa à?” “Thế thì cũng không có, hôm qua hình như là hai xưởng trưởng do Điền Vũ ủy nhiệm, đích thân lái xe bán tải kéo hàng đi thị trường cuối cùng, đã gây ra xung kích rất lớn cho thị trường của chúng ta ở Tân Nguyên huyện!” “Bộp!” Lưu Hải Địa tức giận vỗ bàn một cái, chén trà bằng sứ và gạt tàn thuốc trên bàn cũng vang lên một trận leng keng đông đông. “Chỉ với loại sản phẩm cấp thấp nhất của bọn chúng, mà cũng có thể gây xung kích cho thị trường của chúng ta sao?” Mặc dù Lưu Hải Địa không tham gia vào việc chế tạo nghiên cứu, nhưng hắn cũng rất rõ ràng, những món ăn vặt mà Huynh Đệ Thực Phẩm Xưởng sản xuất, nếu chỉ xét về khẩu vị thì kỳ thật không có đối thủ. Nếu ví Huynh Đệ Thực Phẩm như một lão sư phó đã cầm muôi nhiều năm, đã có thể tạo ra một số đặc sắc riêng của mình. Vậy thì Thanh Thanh Tử Câm Thực Phẩm Xưởng, nhiều nhất chỉ là một thợ học nghề còn chưa thể nhập môn. Ngay cả nó cũng có thể gây xung kích cho thị trường mà mình chiếm giữ, Lưu Hải Địa há có thể không giận? “Nhị gia ngài đừng tức giận, chuyện này thật sự không liên quan nhiều đến sản phẩm của chúng ta, chủ yếu là đường đi của hắn tà môn quá!” Sấu Bì Hầu, người trước đó cùng với tổng giám đốc công ty kiến trúc Đại Long, bị các chức công dưới quyền gọi là bộ đôi “Thổ Long Mộc Hầu”, vội giải thích: “Ngài nói sản phẩm của chúng ta có sức cạnh tranh đến mấy, người ta ăn miễn phí, ngài cũng không thể thắng được chứ!” “Ăn miễn phí? Ta đã nói rồi, mấy cái xưởng nhỏ như bọn chúng nhiều nhất cũng chỉ là nhặt đồ chúng ta ăn để thừa lại, còn có cái đổi mới gì nữa chứ.” Lưu Hải Địa nhíu chặt lông mày, rơi vào trầm tư. Theo sự hiểu rõ trước đó của Lưu Hải Địa, ban đầu Điền Vũ chính là dùng cái gọi là đạn khói miễn phí, làm cho cháu trai mình là Lưu Minh Hạ bị phá sản. Chẳng lẽ nói, đối thủ cũng giống như mình, là một tay chơi một chiêu mới lạ còn định ăn khắp thiên hạ sao? Nghĩ nghĩ sau đó, Lưu Hải Địa nói: “Vậy cũng không cần để ý đến hắn! Tạm thời cứ từ bỏ thị trường Tân Nguyên huyện trước, ngoài ra nói rõ ràng với tất cả các chủ sạp, ai dám bày hàng của Thanh Thanh Tử Câm chính là đối địch với Lưu gia ta!” Trong nhất thời, sát khí quanh thân Lưu Hải Địa tràn ngập. Cho dù hắn đã mặc tây trang, ra vào thượng lưu xã hội, nhưng cái cỗ khí chất thổ phỉ trên người hắn lại không chút nào giảm bớt. “Vũ ca, Lưu Hải Địa đã buông lời ở trong thành phố rồi.” “Cửa tiệm nhà nào dám bày thực phẩm của Thanh Thanh Tử Câm chúng ta, chính là công nhiên đối đầu với Lưu gia hắn, cái này hoàn toàn là bức chúng ta vào chỗ chết mà!” Trong Thanh Thanh Tử Câm Thực Phẩm Xưởng, trên bàn làm việc của một văn phòng lớn vừa được dọn ra, bày đặt bảy tám loại đồ ăn vặt. Điền Vũ còn chưa kịp cầm lấy đồ ăn vặt từng cái nếm thử, đã bị Khiếu Thiên, người xông vào vô cùng lo lắng, cường hành đánh gãy. “Cái này đều không tính là chuyện gì, lại đây, Khiếu Thiên nếm thử đi!” Điền Vũ tựa hồ cũng không để ý lời nói của Khiếu Thiên, ngược lại là cầm lấy một túi đồ tê cay hình que dài trên bàn, tương tự như món đại mì gân mà hậu thế công chúng biết đến, đưa qua. “Đại ca, chúng ta mẹ kiếp đều vô cùng lo lắng rồi, huynh còn có tâm tư ở đây ăn tê cay sao?” Khiếu Thiên đang lo lắng đến nhảy cẫng lên, đối với cái cỗ bình tĩnh của Điền Vũ hoàn toàn không thể hiểu được. “Ngươi ăn trước đi!” Khiếu Thiên lòng có lời mà không nói ra được, cuối cùng vẫn nhận lấy que cay trong tay Điền Vũ, ăn. Nhấm nuốt khoảng ba mươi giây sau, Khiếu Thiên, người trước đó còn nhíu chặt lông mày, giữa hai lông mày dần giãn ra, biểu lộ trên mặt cũng trở nên phong phú hơn. “Vũ ca, cái vị tê cay này được đó! Ngọt cay vừa phải, hơn nữa mì gân rất dai, khẩu vị đậm đà!” Điền Vũ cười cười hỏi: “Ngươi nói nếu lấy sản phẩm này đi cạnh tranh với Huynh Đệ Thực Phẩm, có cơ hội không?” Khiếu Thiên gãi gãi đầu trả lời: “Cũng không thể nói trăm phần trăm thắng, nhưng khẳng định mạnh hơn rất nhiều so với sản phẩm không có chút đặc sắc nào trước đây của chúng ta! Cái này là do Hàn bộ nghiên cứu ra sao?” “Không sai!” Khiếu Thiên có chút không dám tin được lặp đi lặp lại xác nhận: “Mới hai ngày, Hàn bộ đã nghiên cứu ra sản phẩm có thể phân đình kháng tranh với Huynh Đệ Thực Phẩm Xưởng rồi sao?” Điền Vũ khẳng định gật đầu nói: “Trên lý thuyết là như vậy, sản phẩm này chẳng những về khẩu vị không thể so với sản phẩm mà Huynh Đệ Thực Phẩm Xưởng tạo ra kém hơn, đồng thời không chứa bất kỳ chất phụ gia hóa học nào có hại cho cơ thể người!” “Ối cha mẹ ơi, Vũ ca ta bây giờ cuối cùng cũng hiểu rõ, huynh vì sao tốn rất nhiều công sức cũng phải đem Hàn bộ đào về Thanh Thanh Tử Câm chúng ta rồi, có sự gia nhập của Hàn bộ, chúng ta giống như đứa trẻ vừa mới học đi đường, chẳng những sẽ chạy, trực tiếp có thể chắp cánh bay lên rồi!” Khiếu Thiên cũng một mặt hưng phấn, ngay cả cảm xúc căng thẳng vì bị Huynh Đệ Thực Phẩm công khai chống lại trước đó, cũng giảm đi không ít. “Ngươi liên hệ với Tuệ Tuệ và Tiểu Điềm, kế hoạch đến đây, chúng ta chuẩn bị không sai biệt lắm rồi, phản công cũng nên chính thức bắt đầu rồi!” “Được thôi!” Khiếu Thiên vừa rồi còn có oán khí với Điền Vũ, lúc này vui vẻ như một đứa cháu trai thứ ba, lập tức phó chư hành động. Một tiếng rưỡi sau, một đám cao tầng của Thanh Thanh Tử Câm ngồi tập trung trong văn phòng lớn. Mạc Tiểu Điềm, người luôn luôn cực kỳ coi trọng hình tượng thục nữ, cũng hiếm khi cầm lấy một bao tê cay, nhấm nháp từng miếng nhỏ. Ăn uống khó coi nhất là Vĩ Quốc, ôm một đống lớn đồ ăn, cuốn như gió cuốn mây tan, trong miệng còn thỉnh thoảng hàm hồ trả lời: “Cái này ăn ngon, cái này ăn ngon!” “Ê ê ê, kêu ngươi thử ăn một chút thôi, đang họp mà, ngươi có thể hay không đừng làm như một cỗ máy tạo phân người vậy hả!” Nhìn đệ đệ không nên thân của mình, Khiếu Thiên nói năng cực kỳ thô bỉ, liếc mắt mắng một câu. Vĩ Quốc cũng không phải một đèn tiết kiệm dầu, lập tức phản bác: “Ta phát hiện hai chúng ta bây giờ có phải là có chút khác nhau không, ta coi ngươi là đại ca ruột, ngươi lại cố tình coi ta là lão đệ con bác, từng ngày thông qua việc chèn ép ta, để làm nổi bật địa vị của ngươi trong đội ngũ sao?” Thấy cuộc họp còn chưa bắt đầu, hai huynh đệ này đã sắp châm ngòi đối chọi gay gắt, Điền Vũ không thể không đứng ra hòa giải. “Mọi người đều nói đi, các ngươi thấy sản phẩm mới của thực phẩm xưởng chúng ta thế nào?” Khiếu Thiên, với tư cách là liếm cẩu số một của Điền Vũ, giơ hai tay tán đồng nói: “Với kinh nghiệm nhiều năm làm thực phẩm của ta, ba sản phẩm tê cay này trên thị trường, sức cạnh tranh hẳn là không kém hơn mấy sản phẩm hiện có của Huynh Đệ Thực Phẩm Xưởng.” “Ngươi có cái kinh nghiệm nhiều năm gì chứ? Làm xưởng trưởng chưa được một tháng, công nhân đều bỏ đi hết, ngươi không khoác lác sẽ chết à!” Vĩ Quốc không chút khách khí với ông anh họ tiện nghi này của mình, lần nữa cho phản kích. Thấy hai người cãi vã, Điền Vũ bỗng nhiên linh cơ nhất động, ngay cả huynh đệ ruột còn có thể cãi nhau. Kế ly gián mình dùng lần trước hiệu quả cũng không tệ, lần này có phải là còn có thể lập lại chiêu cũ không? “Ta mẹ kiếp thật là…” Khiếu Thiên nghển cổ muốn mắng lại, nhưng bị Điền Vũ ấn xuống. Điền Vũ quay đầu nhìn về phía Lý Gia Tuệ và Mạc Tiểu Điềm, vội hỏi: “Lý tổng, Mạc tổng, các cô thấy hai sản phẩm này thế nào?” Lý Gia Tuệ bị khẩu vị cay độc kích thích đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, le lưỡi một cái, nghiêm túc trả lời: “Hương vị quả thật vẫn rất tốt!” “Còn Mạc tổng thì sao?” Mạc Tiểu Điềm vặn nắp bình nước suối, nhấp một miếng nhỏ sau đó hỏi ngược lại: “Hương vị có thể được rồi, nhưng chỉ dựa vào hương vị mà ngươi có thể giết ra trùng vây dưới sự nghiền ép của Huynh Đệ Thực Phẩm sao?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang