Phi Khoa Học Thuần Phục Thú

Chương 23 : Võ Quán Trúc Thạch

Người đăng: clef1990

Ngày đăng: 12:15 03-09-2025

.
Mất khoảng hơn một tiếng, bốn người cuối cùng cũng đến được thôn Bạch Khê. Sau khi xuống xe buýt ở trạm gần ủy ban thôn, họ nhanh chóng được nhân viên tiếp đón. Dù cả bốn người không phải là Ngự thú sư chuyên nghiệp, nhưng chỉ cần đến đây để xử lý Chuột Đất thì đều được người dân Bạch Khê hoan nghênh nhiệt liệt. Do thời gian gấp rút, nhóm người không khách sáo nhiều, đến nơi là lập tức tiến thẳng đến khu vực thảm họa do Chuột Đất gây ra – chính là các vùng ruộng và rừng. Trước cánh đồng và cánh rừng bạt ngàn trước mắt, Thời Vũ và ba người kia trầm mặc trong chốc lát. Biết bắt đầu từ đâu đây? Thực ra, những con Thổ hành thử ngu ngốc và yếu ớt hơn đã bị nông dân tiêu diệt bằng thuốc trừ sâu hoặc chó mèo được nuôi trong nhà bắt sạch rồi. Nhiệm vụ của họ là tiêu diệt những con Thổ hành thử đã phát triển đến cấp độ cao hơn, khôn ngoan và có sức chiến đấu mạnh mẽ — rất khó đối phó. “Chúng ta triệu hồi thú cưng trước đi.” Thời Vũ đề nghị. Trong môi trường rối rắm thế này, chỉ có siêu thị lực của Thập Nhất mới có thể khóa mục tiêu hiệu quả. “Được.” Thời Vũ vừa dứt lời, cả bốn người cùng mở không gian ngự thú, triệu hồi thú cưng. Trước mặt Thời Vũ và Trang Nguyệt xuất hiện Thập Nhất – Thực Thiết Thú, còn bên phía Trần Khải là Băng Giáp Thú của cậu ta. Riêng cô gái còn lại – Vu Tinh Tinh – thì triệu hồi ra một sinh vật giống như dây leo rắn – chính là Kinh Cức Quái. Vừa mới triệu hồi thú cưng xong, ánh mắt Trang Nguyệt đã lập tức bị Thập Nhất thu hút. Hôm qua chỉ nhìn từ xa nên cô không để ý, nhưng hôm nay nhìn gần mới phát hiện: Thực Thiết Thú của Thời Vũ phát triển thật hoàn hảo, từ màu lông đến vóc dáng đều cực kỳ khỏe mạnh. “Cậu nè, Thực Thiết Thú của cậu cũng là lấy từ trung tâm nuôi dưỡng Thiết Trúc phải không?” “Ừm.” Thời Vũ gật đầu. Cả thành phố Băng Nguyên, hầu như toàn bộ Thực Thiết Thú đều đến từ trại giống Thiết Trúc… bao gồm cả thú của Trang Nguyệt. Có điều, Thực Thiết Thú của Trang Nguyệt rõ ràng to hơn một vòng, lớn tuổi hơn, không phải cùng một lứa với Thập Nhất. Cũng chính vì không cùng lứa nên hai con dường như chẳng quen biết gì nhau, Thập Nhất chỉ liếc đối phương một cái rồi nhanh chóng rút lại ánh mắt. Ngược lại, Băng Giáp Thú của Trần Khải thì cả buổi cứ lén nhìn Thập Nhất đầy cảnh giác, như thể sắp bị tan chảy đến nơi. “Khoan… Anh không phải là học trò của Võ Quán Trúc Thạch đấy chứ?” Trang Nguyệt đột nhiên nhớ ra gì đó. Thời Vũ mạnh như vậy, cô cảm thấy chỉ có lý do đó mới hợp lý. “Không phải đâu...” Thời Vũ lắc đầu. Võ Quán Trúc Thạch và Trung tâm nuôi dưỡng Thiết Trúc là cùng một chủ. Người đứng đầu Võ Quán cũng là người điều hành trung tâm giống thú. Trung tâm Thiết Trúc là nơi chuyên nhân giống Thực Thiết Thú, còn Võ Quán Trúc Thạch thì là nơi chuyên đào tạo Ngự thú sư có ký khế ước với Thực Thiết Thú. Hiện tại, quán chủ Võ Quán là một Ngự thú sư cấp Đại sư, rất nổi tiếng với việc huấn luyện Thực Thiết Thú. Thú cưng của ông ta không chỉ nắm vững kỹ năng [Cứng hóa], mà còn có thể điều khiển sấm sét và hỏa diễm – phương pháp bồi dưỡng vô cùng đặc biệt. Ở Băng Nguyên, nhắc đến ai hiểu biết nhất về huấn luyện Thực Thiết Thú, các Dự thú sư đều sẽ nói đến người của Võ Quán Trúc Thạch. Trang Nguyệt nghi ngờ Thời Vũ là học trò ở đó cũng là chuyện bình thường. Thậm chí nếu anh nói mình là đệ tử thân truyền, chắc cô cũng tin luôn. Tuy nhiên, mặc dù hiện giờ Thời Vũ không liên quan đến Võ Quán, nhưng anh cũng đã nghĩ sớm muộn sẽ đến học hỏi… Ừm, là giao lưu trao đổi. “Không phải à… tớ còn tưởng chắc chắn cậu là đệ tử thân truyền của Võ Quán Trúc Thạch rồi cơ…” Trang Nguyệt bật cười. “Hiện giờ, trong giới Ngự thú sư ở Bình Thành mình, mạnh nhất chắc vẫn là quán chủ Lâm nhỉ?” Trần Khải nói. Dự thú sư được phân chia thành Kiến tập – Nghề nghiệp – Đại sư, và cấp Nghề nghiệp lại chia nhỏ ra làm sơ, trung, cao. Vị quán chủ Lâm của Võ Quán Trúc Thạch chính là Ngự thú sư cấp Đại sư, thậm chí có tiếng tăm cả ở thành phố Băng Nguyên. “Chị Lâm có phải mạnh nhất hay không thì tớ không rõ, nhưng chị ấy thì hình như là Ngự thú sư chuyên nghiệp trẻ tuổi nhất ở Bình Thành rồi?” Vu Tinh Tinh tiếp lời. “Hồi 18 tuổi đã vượt qua khảo thí chuyên nghiệp, sau đó vào một trong Cửu Đại học viện học tập, giờ chắc cũng tốt nghiệp rồi… Không rõ hiện tại đã đạt tới trình độ nào.” “Tin cũ rồi, sau đó chị Lâm Tu Trúc chọn chuyên ngành huấn dưỡng thú cưng, giờ đã quay về Bình Thành rồi. Con Thực Thiết Thú của tớ chính là do chị ấy chọn giúp.” Trang Nguyệt nói: “Chị Tu Trúc nói học ngành đó để nghiên cứu xem Thực Thiết Thú có khả năng tiến hóa thêm nữa hay không, không biết có thành công không…” “Dù sao thì, khả năng cao là không thể… Dù gì sư phụ Lâm cũng nghiên cứu cả đời mà vẫn không tìm ra con đường tiến hóa tiếp theo cho Thực Thiết Thú. Có lẽ chúng chỉ có thể đến đó thôi.” “Mà… kể cả có tìm ra thì cũng chẳng liên quan gì tới tụi mình...” Thực Thiết Thú bên phía Trang Nguyệt ngáp dài một cái, trông vô cùng “Phật hệ”, không màng thế sự. “Đừng tám chuyện nữa… Nhóc phát hiện Thổ hành thử rồi.” Thời Vũ lên tiếng. Khi cả nhóm đang trò chuyện, Thập Nhất dùng [Siêu thị lực] đã khóa mục tiêu được một con Thổ hành thử. Nó chẳng quan tâm gì đến chuyện tiến hóa, cảm thấy hiện tại thế này đã rất ổn rồi. Được Thập Nhất nhắc nhở, Thời Vũ lập tức nhìn theo ánh mắt của nhóc. Ở một góc của cánh đồng, một con chuột to cỡ 30cm, không có lông, toàn thân có kết cấu như đất đá đang lén lút hái một quả đỏ. “Ở đằng kia.” Thời Vũ chỉ tay, ba người còn lại cũng nhìn theo. “Nhìn từ kích cỡ thì chắc tầm cấp 4, lại đi lẻ, không quá nguy hiểm. Khó ở chỗ phải tiêu diệt nó trước khi nó kịp đào thoát.” Trần Khải nói. “Trong sách nói Thổ hành thử rất cảnh giác, so với âm thanh hay ánh sáng, chúng còn nhạy cảm với nhiệt độ hơn. Nếu Thực Thiết Thú hoặc Băng Giáp Thú lại gần, chúng dễ dàng phát hiện do nhiệt tỏa ra…” Vu Tinh Tinh nói: “Để tớ cho Kinh Cức Quái giả làm thực vật, âm thầm tiếp cận rồi quấn lấy nó.” “Có điều không rõ gai của Kinh Cức Quái có xuyên qua lớp giáp đất của nó không, đến lúc đó mọi người cứ theo sau là được.” Cả nhóm đều đồng ý với chiến lược này. Ngay sau lệnh của Vu Tinh Tinh, Kinh Cức Quái bắt đầu giả làm thực vật, bò chầm chậm trên mặt đất. Kinh Cức Quái quả thật rất giống cây, bởi bản thân nó vốn là sinh vật thực vật. Thổ hành thử hoàn toàn không phát hiện được – trong mắt nó, đó chỉ là thức ăn. Thợ săn đỉnh cao luôn xuất hiện dưới dạng con mồi… Trong lúc đó, Thập Nhất và Băng Giáp Thú cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Chỉ có Thực Thiết Thú của Trang Nguyệt là còn đang bối rối… nó trợn mắt dưới cặp quầng thâm, cố gắng nhìn: “Đâu cơ? Thổ hành thử đâu cơ? Sao mình không thấy gì hết!” Đây mới là Thực Thiết Thú bình thường. Chuột Đất vốn có ngụy trang quá tốt. Chẳng mấy chốc, Kinh Cức Quái đã tiếp cận mục tiêu, vươn ra những sợi gai nhọn, khóa chặt Chuột Đất! Vút!! Kinh Cức Quái tung chiêu [Trói Gai] quyết định, nhưng con Chuột Đất cấp 4 có thể sống được ở vùng này vốn chẳng phải dạng vừa. Trong khoảnh khắc, nó cảm nhận được nguy hiểm, sợ hãi bỏ quả đỏ và quay đầu chạy! Vèo! Nó chạy cực nhanh, né được đòn tấn công. Thổ hành thử khi ra ngoài kiếm ăn thường sẽ đào sẵn đường thoát, chứ không chọn đào đất tại chỗ – vì tốc độ không cao, dễ bị bắt. Đường thoát khẩn cấp luôn hiệu quả hơn. Ma Đằng ra đòn thất bại, lập tức tung thêm nhiều gai nhọn chặn đường trốn của Thổ hành thử. Cùng lúc đó, Thập Nhất và Băng Giáp Thú cũng bùng nổ tốc độ. “Chạy đi! Mày nghĩ mày thoát được à!” Trần Khải hét lớn. Băng Giáp Thú vốn cũng là chuyên gia đào bới – cho nó thời gian là có thể khoét thủng cả băng sơn. Dù Thổ hành thử trốn được xuống đất cũng không có nghĩa là không bắt được. Dĩ nhiên, tốt nhất vẫn là tiêu diệt nó trước khi nó kịp chui vào. Có điều… Băng Giáp Thú vẫn chậm một nhịp. Thổ hành thử đã tiếp cận được lối thoát. Đúng lúc nó sướng rơn vì sắp chui xuống, thì Thập Nhất – với tốc độ bùng nổ mạnh hơn nhiều so với Băng Giáp Thú – đã lao đến! Trận chiến trước, nó còn đứng yên mà xử đẹp Băng Giáp Thú, nhưng không có nghĩa là tốc độ nó kém! Ầm!! Thập Nhất vừa chạy, liền tăng tốc vượt qua Băng Giáp Thú, bắt kịp Thổ hành thử, rồi nhảy lên vung một đòn [Cứng hóa] đập xuống cửa hang. Như một khối thép khổng lồ từ trời rơi xuống, một cú va chạm khủng khiếp khiến bụi bay mù mịt, mặt đất bị đập lõm thành một hố to tướng. Nhờ [Siêu thị lực] và sức bùng nổ, nó còn phát hiện ra hang trước cả Kinh Cức Quái hay Băng Giáp Thú, Thập Nhất lộ ra biểu cảm kiêu ngạo. Còn con Thổ hành thử thì ngơ ngác đứng yên: “Nhà tôi… đâu rồi…” Ngay sau đó, nó bị Kinh Cức Quái cuốn chặt. Lúc này, sự chú ý của cả nhóm đều dồn vào cái hố bên cạnh Thập Nhất. Cái quái gì vậy… lực đó chẳng khác nào vật thể rơi tự do từ trên trời! Ba người còn lại lạnh cả sống lưng, nhìn con Thực Thiết Thú ú nu một cách kinh ngạc – có lẽ, có nó rồi thì đi bắt cả đàn Chuột Đất cũng chẳng là vấn đề?
Thảo dược tắm, gội, rửa mặt Vman 5 công dụng hương nước hoa 350ml: https://s.shopee.vn/7fPxE8bJ3Y
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang