Hương Thôn Siêu Cấp Y Thánh

Chương 70 : Lại vào Cục Cảnh sát

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 02:08 08-11-2025

.
Liễu Thiên Sương một bộ mặt dương dương đắc ý của kẻ chiến thắng, khiến Tô Minh có chút âm thầm kinh hãi. Nữ cảnh sát này cũng không phải loại lương thiện gì, nếu rơi vào tay nàng chỉ sợ không có kết cục tốt, tia sáng cuối khóe mắt không khỏi rơi vào đôi gò bồng đảo đầy đặn dưới chiếc áo sơ mi trắng của nàng. Tô Minh hồi tưởng lại vẻ kiều diễm trong công viên Trúc Cương, người phụ nữ này quả nhiên là trước sau như một, thật đủ tàn nhẫn a! “Nhìn gì mà nhìn? Có tin ta hay không đem hai tròng mắt của ngươi móc xuống.” Liễu Thiên Sương nhìn thấy ánh mắt của Tô Minh liền biết Tô Minh đang nghĩ gì, ánh mắt của Tô Minh quá có tính xâm lược, khiến nàng có một loại không thích ứng khi bị nhìn thấu, mặt đỏ ửng, hai tay ôm ở trước ngực, đè ép hai khối đầy đặn biến đổi hình dạng, càng lộ ra vẻ dụ hoặc. “Đi mau!” Liễu Thiên Sương mới sẽ không cho Tô Minh cơ hội thông gió báo tin, thúc giục Tô Minh đi mau. Tô Minh bất đắc dĩ, đành phải đi theo nàng. Liễu Thiên Sương dẫn Tô Minh trở lại cục cảnh sát, vừa đến cửa cục cảnh sát liền gặp Tiểu Hàn. “Liễu tỷ, ngươi không đi hẹn hò sao?” Tiểu Hàn chạy tới cọ cọ chào hỏi, ánh mắt của nàng rơi trên mặt Tô Minh, kinh hô, “Anh rể?” “Chào ngươi.” Tô Minh nhận ra Tiểu Hàn, nhiệt tình chào hỏi. “Anh rể tốt.” Tiểu Hàn lắc đầu, anh rể này thật đáng thương, ôm giữ không được hưởng một đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương như Liễu tỷ, đơn giản chính là thảm kịch nhân gian, đối với Tô Minh liền càng thêm đồng tình, ánh mắt hồ nghi trên thân hai người chuyển một vòng, “Liễu tỷ, anh rể, hai người đây là…” Liễu Thiên Sương cắn răng nghiến lợi, “Hàn Lộ! Ta cùng ngươi nói rồi, sự tình không phải cái ngươi nghĩ như vậy!” Hàn Lộ rụt rụt đầu, “Liễu tỷ, ta cũng không nói gì cả.” “…” Liễu Thiên Sương tức giận đến bảy khiếu bốc khói, “Ngươi vừa rồi gọi hắn cái gì?” “Anh rể á.” Hàn Lộ chớp chớp hai tròng mắt đen kịt, hồ nghi hỏi, “Không phải sao?” “Đương nhiên không phải rồi!” Trên trán Liễu Thiên Sương đầy vạch đen, oán hận trừng mắt Tô Minh một cái, anh rể? Cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, kiếp sau đi! “Đi, giúp ta chuẩn bị một phòng thẩm vấn, ta hôm nay nhất định phải đem phần tử ngoài vòng luật pháp tấn công cảnh sát này trừng trị theo pháp luật!” Liễu Thiên Sương lộ ra một vòng nụ cười vui vẻ, khiến Hàn Lộ không khỏi rụt rè một cái, quá hung tàn! “Liễu tỷ, hai người đây là… được rồi ta đi chuẩn bị ngay đây.” Hàn Lộ bị Liễu Thiên Sương trừng mắt một cái, liền chạy vội vào. Rất nhanh, toàn bộ cục cảnh sát đều biết tin Liễu Thiên Sương dẫn bạn trai trở về. “Liễu tỷ tốt.” “Liễu tỷ tốt!” Liễu Thiên Sương vừa vào cửa, hai bên đều đứng đầy người, giống như nghênh đón lãnh đạo thị sát vậy, cười tủm tỉm dò xét Liễu Thiên Sương và Tô Minh đi theo phía sau nàng. “Ồ? Đây không phải Minh ca sao? Sao lại cùng đội trưởng chúng ta ở cùng một chỗ rồi?” “Đúng vậy, Minh ca lợi hại như vậy, ở cùng Liễu đội trưởng, vừa đúng là mũi kim đối đầu mũi lúa, vừa vặn rồi mà.” Tô Minh ở trong cục cảnh sát lại lưu lại truyền thuyết bất hủ, một cái miệng sống sờ sờ đem một đôi vợ chồng chia rẽ rồi, hơn nữa y thuật đó đích xác là lợi hại, khiến nhiều bệnh nghề nghiệp của cảnh sát không cần thuốc mà khỏi. “Minh ca tốt!” “Minh ca gì, sau này phải gọi anh rể!” “Đúng đúng đúng, anh rể tốt!” Mặt Liễu Thiên Sương biến đen, ánh mắt âm trầm lướt qua trên người bọn họ, cuối cùng nhất rơi vào trên người Hàn Lộ đang đứng ở trong cửa, cắn răng nghiến lợi, “Hàn Lộ…” “A?” Hàn Lộ che mặt, xấu hổ nói, “Ta cái gì cũng không biết…” Dưới sự trấn áp mạnh mẽ của Liễu Thiên Sương, cảnh sát làm chim thú chạy tán loạn. Mặt Liễu Thiên Sương một mảnh đen kịt, âm trầm như nước, nàng không nói hai lời đi về phía trước, Tô Minh bất đắc dĩ, đành phải theo sau, ai cũng nhìn ra được, lửa giận của Liễu Thiên Sương đã ngập trời. Hơn một tuần trước, nàng bị Tô Minh dùng âm mưu quỷ kế đánh bại, còn bị Tô Minh sống sờ sờ sàm sỡ, nàng cảm thấy vô cùng nhục nhã và phẫn nộ, mà Hàn Lộ và các quần chúng vây xem không rõ chân tướng càng là đem nàng cùng Tô Minh ghép đôi, càng khiến nàng lửa giận sôi trào, nàng đã đem một cỗ lửa giận này đều tính lên đầu Tô Minh. Két… Nàng dẫn Tô Minh đi tới phòng huấn luyện. Phòng huấn luyện rất rộng rãi, có các loại máy tập thể hình, xà đơn, xà kép, tạ tay, tạ đòn, bao cát, càng thêm nổi bật là lôi đài ở giữa phòng huấn luyện, hơn mười nam cảnh sát cởi trần thân trên ở phía trên đối luyện, cơ bắp cường tráng, vóc người thon dài, hoóc môn tỏa ra khiến nhiều nữ cảnh sát đều phải liếc mắt. “Liễu tỷ tốt!” “Tất cả mọi người cút ra ngoài cho ta!” Liễu Thiên Sương vẫy vẫy tay, nói. “Liễu tỷ, hai người đây là…” Một cảnh sát trăm mối vẫn không có cách giải, hỏi. “Ta đếm đến năm, còn ở lại chỗ này liền đánh với ta một trận.” Liễu Thiên Sương nhàn nhạt nói. Lập tức, tất cả mọi người làm chim thú tan tác. Ở trong cục cảnh sát, danh hiệu Bạo Long Mẫu cũng không chỉ là dọa người mà thôi. Phòng huấn luyện trở nên trống rỗng, chỉ có Tô Minh và Liễu Thiên Sương hai người, không có sự kiều diễm của cô nam quả nữ, Tô Minh cảnh giác nhìn chằm chằm Liễu Thiên Sương, hắn không biết Liễu Thiên Sương muốn làm gì, chỉ có giữ vững tinh thần. Liễu Thiên Sương khóa trái cửa phòng huấn luyện, không còn sợ Tô Minh chạy trốn nữa, xoay người đi vào khu thay đồ thay một bộ đồ huấn luyện bó sát, chiếc T-shirt màu xanh quân đội nâng lên sự đầy đặn của nàng, càng thêm vẻ hùng vĩ cao ngạo, hai tay ôm ngực, trên khuôn mặt tiếu mỹ lộ ra một vòng nụ cười như ý của âm mưu đạt được, âm lãnh không nói nên lời. Nàng vẫy vẫy tay về phía Tô Minh, “Tô Minh, nếu là một nam nhân, lên đây đánh với ta một trận!” Tô Minh hiểu rõ dụng ý của Liễu Thiên Sương, hai tay ôm ngực, ánh mắt ở trên thân hình lồi lõm duyên dáng của Liễu Thiên Sương băn khoăn, cười lạnh một tiếng âm dương quái khí, “Ta từ trước đến nay không đánh với bại tướng dưới tay hai lần.” “Ngươi…” Liễu Thiên Sương tức giận đến toàn thân phát run, thành tích chiến đấu của nàng ở trong cục cảnh sát chói mắt, mặc dù ở trong võ quán cũng có thất bại, nhưng tuyệt đối sẽ không nhục nhã như vậy, lần trước nàng chẳng những chiến bại rồi, hơn nữa ngay cả đại bạch thỏ trân quý nhất cũng bị Tô Minh nhìn thấy sạch trơn, sỉ nhục loại này chỉ có máu tươi mới có thể rửa sạch! Với tư cách một cảnh sát nhân dân, nàng không thể giết chết Tô Minh, nhưng lại có thể khiến hắn sưng mặt sưng mũi, khắc sâu giáo huấn! Nàng trợn lên giận dữ nhìn Tô Minh, tựa như mèo và chó cùng một phòng, một cỗ khí tức căng thẳng bao phủ, chiến ý va chạm. “Tìm chết!” Liễu Thiên Sương nổi giận quát một tiếng, vòng eo hơi cong lên, như động vật họ mèo săn mồi vậy, tích tụ lực bộc phát cường hãn, trong nháy mắt một cỗ khí tức nguy hiểm ập tới, tâm thần Tô Minh hơi ngưng lại, có chút kinh ngạc, con đàn bà này lại có thể mang đến cho hắn cảm giác uy hiếp sao? Liễu Thiên Sương chân giẫm một cái, cạch một tiếng vang trầm, toàn bộ mặt đất run một cái, trong sát na nàng tựa như một con báo săn nhanh nhẹn vậy, nhào về phía Tô Minh. Trong nháy mắt, nàng đã đi tới trước mặt Tô Minh, một chưởng đánh về phía mặt Tô Minh, kình phong phần phật, lại có một cỗ chưởng kình nóng bỏng ập tới.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang