Ngũ Hành Đại Chúa Tể

Chương 58 : Hạ gục Thất hoàng tử

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 20:00 03-11-2025

.
Lục Ly thấy tạm thời không có cơ hội, liền tựa vào cây chợp mắt một lát, để Châu lão giúp canh gác. Những người này từng người một sống an nhàn sung sướng, căn bản không phải lính gác chuyên nghiệp. Ban ngày mệt mỏi cả một ngày, bây giờ còn không thể nghỉ ngơi, bọn họ đã sớm gánh không được rồi. Thấy hung thủ nửa ngày không đến, cứ ngỡ sẽ không đến nữa, thế là có một tổ hai người len lén dựa chung một chỗ, ngủ thiếp đi. Sau khi Châu lão phát hiện tình huống này, liền vội vàng đánh thức Lục Ly. Kết quả Lục Ly còn chưa động thủ, đối diện lại có một cặp trạm gác ngầm phát sinh tình huống. Thì ra một trong số bọn họ muốn đi tiểu, liền đi vào rừng cây, chỉ để lại đồng đội một mình ở phương hướng đó canh gác. “Quả là trời cũng giúp ta!” Lục Ly khẽ cười một tiếng, xách theo gạch đá lại lên. Đầu tiên là đánh ngã trạm gác ngầm bị lẻ loi kia, sau đó lại nhẹ nhàng đuổi theo, đem người đi ra ngoài đi tiểu cũng đập ngã xuống đất. Sau khi giải quyết xong cặp này, Lục Ly nhanh chóng di chuyển, một tay xách một viên gạch đá, tả hữu khai cung, đem cặp trạm gác ngầm khác dựa chung một chỗ ngủ cũng đánh choáng váng. Liên tiếp tiếng động phát ra, cuối cùng cặp trạm gác ngầm kia nhịn không được lên tiếng hỏi, nhưng không có chiếm được hồi đáp. Bọn họ biết, nhất định lại xảy ra vấn đề rồi. Thế là, Thất hoàng tử và bọn họ trong tiếng gọi, lần nữa tỉnh lại. Lần này Lý Thế Phong giận nổ rồi, “Mau tìm cho ta, nhất định phải tìm ra hung thủ kia!” Tìm? Bọn họ tìm thế nào? Chỗ này ô uế đen kịt như vậy, bọn họ đây không phải là muốn chết sao? Lục Ly vừa chuẩn bị rời đi, lại thấy Lý Thế Phong làm như vậy là tìm đường chết, thế là dứt khoát ẩn mình trong rừng cây, chuyên tìm người lẻ loi để hạ thủ. Bóng đêm hôm nay thật sự quá tối, mà Lục Ly lại quá am hiểu ẩn giấu, cho nên những người kia căn bản là không có bất kỳ phòng bị nào, liền bị Lục Ly từng người một đập ngã. Đợi đến khi số người lại giảm đi bốn người nữa, Lý Thế Phong cuối cùng cũng ý thức được vấn đề ở chỗ nào. Hắn liền vội vàng thu đội, nhưng chỉ còn lại cuối cùng năm người. “Rốt cuộc là ai?! Đừng để ta tìm thấy ngươi, nếu không ta sẽ ngay cả gia tộc của ngươi cũng diệt trừ!” Lý Thế Phong giận dữ gầm lên. Vốn dĩ Lục Ly đã đánh ngất nhiều người như vậy, khí tức đã tiêu hao không sai biệt lắm rồi. Ai ngờ Lý Thế Phong vậy mà hô ra lời như vậy, lần này Lục Ly lại không chuẩn bị buông tha hắn nữa rồi. Nhưng việc này không vội, về trước đi ngủ một giấc thật tốt rồi nói sau. Bàng Dật thấy Lục Ly trở về, liền vội vàng hỏi han tình huống. Lục Ly cười hắc hắc một tiếng, không có trả lời, gọi mọi người nhanh chóng nghỉ ngơi. Lục Tuyết bận rộn sắp xếp nhân viên thay phiên canh gác, nhưng lại bị Lục Ly trực tiếp cự tuyệt. Quả nhiên, một đêm vô sự. Bốn người Lục Ly nghỉ ngơi rất tốt, nhưng Lý Thế Phong và bọn họ lại từng người một mang mắt quầng thâm, nhìn dáng vẻ là một đêm không ngủ. Bị Lục Ly hành hạ hai lần như vậy, bọn họ làm sao có thể ngủ được? Hiện nay năm người Lý Thế Phong lại đói lại mệt, thể lực suy kiệt, nguyên lực trống rỗng, quả thật đứng cũng muốn ngất xỉu, ngay cả một nửa thực lực ban đầu cũng không thể phát huy. Vốn dĩ bọn họ muốn thừa dịp oai phong của Thất hoàng tử, dứt khoát ngồi đợi võ thí kết thúc. Dù sao cũng không có ai dám dễ dàng trêu chọc Thất hoàng tử. Ai ngờ, vừa sáng sớm liền có người đánh tới. Người đến chính là bốn người Lục Ly. Lục gia có người thần bí bảo vệ, dùng tài nguyên của Thất hoàng tử hắn, vẫn không đủ để lay động, cho nên Lục Ly và Lục Tuyết một chút cũng không cần lo lắng. Gia tộc của Kim Lam không ở Nam Linh Đế quốc, hơn nữa thực lực hình như rất cường đại, cũng không lo lắng sự trả thù của Thất hoàng tử. Còn như Bàng Dật, mọi người cũng không biết hắn rốt cuộc có lai lịch gì, mặc dù đối với việc ức hiếp Thất hoàng tử, hắn là cự tuyệt, nhưng khi Lục Ly muốn động thủ, hắn vẫn đi theo tới, hơn nữa nhìn cũng không có lo lắng cho gia tộc. Thế là, bốn người như vậy liền đứng ở năm người Lý Thế Phong trước mặt. “Các ngươi muốn làm gì? Đây chính là Thất hoàng tử Nam Linh Đế quốc, chẳng lẽ các ngươi không muốn lăn lộn ở Nam Linh Đế quốc nữa sao?” Tùy tùng của Lý Thế Phong cáo mượn oai hùm hô to, nhưng mà nhìn thế nào lời hắn hô lên đều giống như rất không có tự tin. Mặc dù bên bọn họ nhiều hơn một người, hơn nữa Lý Thế Phong vẫn là Tam cấp Nguyên giả, nhưng bọn họ từng người một gân cốt mỏi mệt. Ngược lại bốn người Lục Ly lại khí tức tràn đầy, hắn có thể có tự tin mới là lạ. “Hì, đến nơi này, đều là thí sinh, nào có Thất hoàng tử gì? Thế nào, các ngươi không dám đánh sao?” Lục Ly sẽ không bị bọn họ nắm được nhược điểm, ngược lại dùng quy tắc của Nam Linh học viện để áp chế bọn họ. Lý Thế Phong hừ lạnh một tiếng, tức giận chưa tiêu tan xông đến Lục Ly hỏi: “Tối hôm qua cái người đánh ngất mười một đồng đội của chúng ta, là ngươi?” “A, các ngươi nhiều người tập hợp một chỗ như vậy, tối hôm qua còn bị đánh ngất mười một người sao? Ai lợi hại như vậy, ta nhất định phải quỳ lạy một chút!” Lục Ly lớn tiếng nói. Bàng Dật thầm nghĩ trong lòng đồng thời, đối với Lục Ly cũng là một trận quỳ lạy: “Thần tượng a, bọn họ nhiều người tụ tập cùng một chỗ như vậy, ngươi làm sao đánh ngất mười một người? Thật sự là ngưu bức, chẳng những cua gái ngưu bức, đánh nhau cũng ngưu bức như vậy, làm sao để chúng ta người bình thường lăn lộn đây?” Kim Lam nghe vậy, trong mắt cũng là dị sắc liên tục. Lý Thế Phong bị tức đến thiếu chút nữa thổ huyết, hiện tại tình huống đã rất rõ ràng rồi. Người kia tối hôm qua mười phần thì tám/chín là Lục Ly, kết quả tên này chẳng những không thừa nhận, còn nói ra lời như vậy, đây là đang châm chọc bọn họ sao? Đúng vậy, nhất định là châm chọc! Lý Thế Phong giận dữ, không cần phải nhiều lời nữa, trực tiếp dẫn theo xông lên. Lục Ly khẽ nói: “Trước tiên nhanh chóng loại trừ vây cánh, sau đó đối phó chim người!” “Phốc! Cái gì chim người!” Bàng Dật không cẩn thận bật cười, nhưng lại thấy ba người Lục Ly đã xông ra ngoài, liền vội vàng cũng đi theo. Trừ Bàng Dật ra, ba người Lục Ly vừa lên liền là công kích mạnh nhất, hơn nữa còn là Nguyên kỹ Huyền giai cấp thấp liên tục. Những người kia đã sớm gân cốt mỏi mệt làm sao có thể chống cự, trong nháy mắt liền ngã xuống ba người. Sau đó mọi người vừa quay người, tên tùy tùng cuối cùng của Lý Thế Phong trực tiếp tự mình nằm xuống đất, cũng không biết là mệt hay là sợ. Thế là, trong sân chỉ còn lại Thất hoàng tử Lý Thế Phong bị Bàng Dật quấn lấy. Tiểu đội bốn người này đối phó ma thú cấp hai cấp ba đều rất dễ dàng, càng đừng nói đến Nguyên giả cấp ba Lý Thế Phong này tâm lực mỏi mệt. Bốn người Lục Ly chỉ dùng mấy hơi thở thời gian, liền dễ dàng giải quyết Thất hoàng tử, hơn nữa đem ma hạch trong túi của hắn vơ vét không còn gì. Cũng không tệ, tên này khá là có nội dung. Một ngày hôm nay vậy mà chiếm được không ít ma hạch, ngay cả ma hạch cấp hai cấp năm cũng có một viên, gần như đuổi kịp Lục Ly rồi. Ma hạch tạm thời đều do Lục Ly bảo quản. Bốn người bọn họ chỉ cần gánh vác qua cả ngày hôm nay, tiếp theo chỉ sợ cũng sẽ có thành tích rất tốt. Nhưng Lục Ly vẫn không thỏa mãn, kết quả hắn muốn là bốn người bá chiếm bốn vị trí đầu võ thí. Thế là lại để Châu lão lục soát toàn bộ hậu sơn, chỉ cần trong tay ma hạch nhiều, bốn người bọn họ lại trêu chọc được, đều sẽ đi “làm phiền” một phen. Có một tên thủy hệ, không biết dùng bí kỹ gì, trốn ở trong hồ, đều bị Lục Ly túm ra, cướp đi ma hạch trên người. Những thứ khác như trốn ở trong đất, chui vào trên cây, chỉ cần trong tay có ma hạch, đều không một ai may mắn thoát khỏi. Cuối cùng, buổi chiều ngày hôm nay, số người còn lại trong sân thấp hơn một nghìn, võ thí kết thúc. Tất cả mọi người đều thở ra một hơi, chỉ có Lục Ly một bộ dáng vẫn còn muốn nữa, bởi vì phương thức chiếm được ma hạch ở đây thật sự quá dễ dàng rồi, Lục Ly đều có chút không nỡ rồi. Mà cho đến lúc này, hơn nửa ma hạch trong sân đều rơi vào trong tay Lục Ly. Lục Ly đại khái phân phối một chút ma hạch, dưới sự xác nhận của Châu lão, đảm bảo bốn người có thể bá chiếm bốn vị trí đầu võ thí.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang