Lão Bà Của Ta Là Zombie (Ngã Đích Lão Bà Thị Chích Tang Thi)

Chương 65 : Anh Đào lần nữa dung hợp

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 12:43 09-11-2025

.
Lão Tôn đi tới chỗ mấy cụ thi thể kia, tuy rằng trên thân những thi thể này có vài vết tích bị cào nát, nhưng Lão Tôn có thể từ trên mặt bọn họ rõ ràng nhận ra đây chính là những người sống sót trong kho siêu thị trước đó. Trước đó Tô Thụy nhìn thấy mấy cụ thi thể có vẻ như vừa mới chết này, còn có chút kỳ quái, nhưng nghe Lão Tôn nói như vậy, chẳng lẽ là một người sống sót nào đó ăn xuống bạch sắc tinh thể biến dị thất bại, mà giết chết những người này sao? Tô Thụy không hiểu rõ lắm, trước đó hắn cùng Triệu Dữu Dữu ăn xuống tinh thể thì đều hôn mê không sai biệt lắm một ngày mới thanh tỉnh lại. Hiện tại ngay cả mười tiếng đồng hồ cũng chưa tới, điều này không quá hợp lý. Anh Vũ Anh Đào tuy rằng ký ức của nó liên thông với Miêu tính Anh Đào, nhưng trước đó Tô Thụy xuống lầu đem bạch sắc tinh thể nói cho những người sống sót thì Miêu tính Anh Đào không hề biết việc này, cho nên khi Anh Vũ Anh Đào trong não hải Tô Thụy nhìn thấy nàng đưa bạch sắc tinh thể cho những người sống sót sau, đã thở dài một tiếng. Anh Vũ Anh Đào trong não hải Tô Thụy nói: "Chủ nhân, ăn xuống bạch sắc tinh thể sau khi biến dị thành công sẽ lâm vào hôn mê, nhưng nếu biến dị thất bại, vậy thì thời gian tỉnh lại sẽ ngắn hơn rất nhiều so với biến dị thành công. Nếu những người sống sót này thật sự đã ăn xuống bạch sắc tinh thể, đoán chừng nhất định là biến dị thất bại, cho nên mới giết chết mấy người này." Tô Thụy hơi tiếc nuối, hối hận vì đã nói bí mật của bạch sắc tinh thể cho những người sống sót kia, nhưng với những manh mối hiện có, Tô Thụy có nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra vì sao những người sống sót lại biến mất, và kẻ chủ mưu đằng sau tất cả những chuyện này là ai. Ngay khi Tô Thụy cùng Lão Tôn còn đang trầm tư, Tiểu Timo đột nhiên hỏi mẹ nàng: "Mẹ, mẹ, sao con không thấy muội muội, nàng ở đâu vậy ạ?" Lão Tôn nghe được vấn đề của Tiểu Timo mới nghĩ đến, may mắn là Tô Thụy đã đưa Tiểu A Ly lên lầu, nếu không, Tiểu A Ly nhất định cũng sẽ cùng những người sống sót biến mất. Tô Thụy nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra, dứt khoát cũng không suy nghĩ thêm nữa, thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng. Laura đi đến bên cạnh Tiểu Timo, sờ sờ đầu Tiểu Timo: "Ngoan, muội muội của ngươi không sao đâu, đang ở trên lầu chơi với một vị đại tỷ tỷ khác đó." Tiểu Timo nghe Laura nói như vậy, trong ánh mắt tràn đầy chờ mong: "Thật sao, vậy tỷ tỷ người có thể nhanh chóng dẫn ta đi lên không, ta rất lâu rồi không gặp muội muội!" Xem ra tình cảm của Tiểu Timo cùng Tiểu A Ly tốt vô cùng, Laura cười cười vừa chuẩn bị trả lời Tiểu Timo, trong não hải của nàng lại xuất hiện một nữ sinh khác giống hệt mình, trong não hải, Laura cùng một nữ sinh khác mặc váy liền thân giống nhau đang chơi đùa trên bãi cát, nữ sinh kia còn luôn miệng "Tỷ tỷ, tỷ tỷ" gọi Laura. Laura không biết đoạn hình ảnh này là có ý tứ gì, nhưng nữ sinh trong hình ảnh kia giống hệt mình lại chân thật đến vậy, giống như lần trước nằm mơ, mơ thấy Tô Thụy một mình nhảy xuống máy bay chiến đấu với triều dâng tang thi vậy. Vào một cái chớp mắt kia, Laura hình như cảm giác mình thật sự có một muội muội. Nếu nói lần trước là nằm mơ, còn có thể là giả, nhưng lần này hình ảnh trong não hải là từ hư không xuất hiện, hẳn là nhìn thấy tình cảm của Tiểu Timo đối với muội muội, đã dẫn tới cộng hưởng của ký ức sâu trong nội tâm nàng. Nhưng Laura mình cũng không biết, hình ảnh của Laura khác chỉ xẹt qua trong não hải Laura rồi biến mất, tuổi tâm lý của Laura hiện tại cũng chỉ là tương đương với thiếu nữ lớn hơn Tiểu Timo năm sáu tuổi. Tô Thụy nhìn thấy Laura đột nhiên ngừng lại, giống như đang suy nghĩ cái gì, hắn cũng không để ý, mà là tiếp lời Laura, mỉm cười nói với Tiểu Timo: "Ừm, chúng ta hiện tại liền đi lên tìm muội muội của ngươi đi." Mã Tuệ Tuệ nhìn chồng trước của mình Lão Tôn, đột nhiên hơi xúc động: "Tiếu Tiếu, may mà có ngươi, nếu như ngươi không tới cứu chúng ta, ai da..." Lão Tôn đi đến bên cạnh Mã Tuệ Tuệ, ôm lấy bờ vai của nàng: "Không nói nữa, đều là người một nhà!" Kỳ thực Tiểu Timo cùng Tiểu A Ly không sai biệt lắm đã hơn nửa năm không gặp mặt, bởi vì nửa năm trước, ba ba mẹ mẹ của bọn họ, cũng chính là Lão Tôn cùng Mã Tuệ Tuệ, vì một số chuyện không thể không ly hôn sống riêng. Thời điểm đó, Mã Tuệ Tuệ mỗi ngày còn phải thực hiện mấy ca đại hình phẫu thuật, hơn nữa liên tục mấy tháng đều là như vậy. Lão Tôn nhìn thấy Mã Tuệ Tuệ không phải đều là nửa đêm mới về nhà, sau đó sáng sớm trời vừa sáng lại phải rời bệnh viện. Lão Tôn không muốn để Mã Tuệ Tuệ vất vả như vậy. Hắn muốn Mã Tuệ Tuệ từ chức công việc ở bệnh viện, chuyển đến một bệnh viện nhỏ thoải mái hơn, nhưng Mã Tuệ Tuệ lại không đồng ý, cho nên dẫn đến sau này mỗi lần hai người vừa gặp mặt đều sẽ cãi vã. Cuối cùng Mã Tuệ Tuệ mắc phải chứng trầm cảm, có một lần nghiêm trọng đến mức độ muốn tự sát. Kiến nghị của bác sĩ tâm lý là tạm thời ly hôn, sau đó sống riêng, tốt nhất trong vòng nửa năm đều không nên gặp mặt. Lão Tôn lúc ban đầu phi thường không đồng ý, nhưng cuối cùng vẫn là vì an toàn sinh mệnh của Mã Tuệ Tuệ, đồng ý kiến nghị của bác sĩ, ký kết hiệp nghị ly hôn. Trong nửa năm qua, hôm qua và buổi trưa hôm nay trên thiên thai là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau. Tô Thụy nắm Laura, Laura nắm Tiểu Timo, từ cầu thang đi lên, vợ chồng Lão Tôn cũng đi theo phía sau. Vừa mới mở cửa, Tiểu A Ly liền từ trong phòng chạy ra cùng Tiểu Timo ôm lấy nhau, hưng phấn kêu lên: "Tỷ tỷ, cuối cùng cũng có thể gặp được ngươi. Chúng ta cuối cùng lại có thể mỗi ngày cùng nhau chơi đùa rồi!" Tô Thụy nhìn hai tiểu la lỵ này, cười cười: "Thế này thì làm tiểu hài tử là tốt nhất, mỗi ngày vô ưu vô lự, cho dù là đến mạt thế, mỗi ngày cũng có thể vui vẻ." Triệu Dữu Dữu đứng ở phía sau Tiểu Timo, hướng về Tô Thụy cười cười: "Đã trở về." Tô Thụy cũng cười cười: "Ừm, đã trở về." Tuy rằng thời gian mới qua không đến một ngày, Tô Thụy bọn họ buổi sáng đi ra ngoài, buổi chiều liền trở về, nhưng cảm giác lần nữa nhìn thấy Triệu Dữu Dữu, liền có chút khác biệt rất lớn so với trước đó. Có lẽ Triệu Dữu Dữu mình cũng có thể cảm thụ được, khi Tô Thụy cùng Laura ở trên thiên thai của đại lâu đối diện đối mặt với loại nguy hiểm của con tang thi to lớn kia, Triệu Dữu Dữu ở chỗ này cũng giống như vậy có thể cảm thụ được. Còn có Laura ở dưới lầu một mình dẫn dụ triều dâng tang thi, cuối cùng lại chiến đấu với con tang thi to lớn độc tí kia đầy nguy hiểm, Triệu Dữu Dữu là thật sự rõ ràng vì Laura mà lo lắng. Có lẽ là sau ngắn ngủi mấy ngày ở chung, Triệu Dữu Dữu cũng thật sự xem Tô Thụy và Laura như đồng bạn của mình, như người thân của mình. Tô Thụy từ cửa chống trộm đã được hắn gia cố đi vào: "Đều vào đi, vẫn đứng ở cửa làm gì chứ." Tô Thụy đi vào căn phòng, chuyện thứ nhất chính là đi tìm Miêu tính Anh Đào trước đó đã lâm vào hôn mê. Anh Vũ Anh Đào cũng bay theo vai của Tô Thụy vào trong. Miêu hình Anh Đào sau khi hôn mê, Triệu Dữu Dữu liền đem nàng ôm đến trên ghế sô pha mà Anh Đào yêu thích nhất. Anh Vũ nhìn thấy Miêu tính Anh Đào hôn mê sau cũng trực tiếp từ vai của Tô Thụy bay đến bên cạnh nàng. Lập tức, vị trí thân thể hai con Anh Đào lần nữa sáng lên bạch sắc quang mang, giống như lần thứ nhất dung hợp, ánh mắt mọi người dần dần bị bạch sắc quang mang càng ngày càng chói mắt kia chiếu rọi đến mức không thể nào mở ra được. Lão Tôn người một nhà không có trải qua tình cảnh này, nhưng bọn họ muốn nói chuyện hỏi Tô Thụy đã xảy ra chuyện gì, nhưng đột nhiên phát hiện miệng của mình hình như đều bị bạch sắc quang mang chiếu rọi đến mức không thể nào phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang