Lão Bà Của Ta Là Zombie (Ngã Đích Lão Bà Thị Chích Tang Thi)

Chương 5 : Hành động bắt đầu

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 18:00 08-11-2025

.
Đến tận thế, không có pháp luật, không có quy tắc, người đều tự tư, không có người nào sẽ đồng tình người khác, có thể tin tưởng chỉ có chính mình. Cho dù là ở trong thế giới tang thi hoành hành gặp được người còn sống, cũng không nhất định là một chuyện tốt! Bất quá nhìn thấy cỗ thi thể tươi mới kia đang bị tang thi gặm ăn, Tô Thụy khó tránh khỏi sẽ cảm thấy có chút thỏ tử hồ bi. Chính bởi vì có tinh thể màu trắng cho hắn lực lượng, hắn mới có tư bản và dũng khí để sống sót, nhưng cũng phải luôn giữ cảnh giác, tránh trở thành bữa ăn trong đĩa của tang thi. Tô Thụy dựa vào ánh đèn khẩn cấp yếu ớt của hành lang, đem âm thanh áp chế đến mức thấp nhất hướng về phía tang thi đi tới, giơ rìu chữa cháy lên chém vào con tang thi bên trái, một chém xuống. Có được lợi dụng mà tinh thể màu trắng mang đến, cây rìu chữa cháy trước đây chỉ có thể khó khăn giơ lên, hiện tại hắn có thể tùy ý vung lên, hơn nữa động tác gọn gàng lưu loát. Lập tức máu đen văng tung tóe, tang thi không đầu lập tức ngã xuống đất. Cỗ tang thi khác dừng lại việc gặm ăn bộ não tươi mới trong tay, đứng lên nhào về phía Tô Thụy, cũng không biết là vì báo thù cho đồng bạn bị chặt đầu, hay là bởi vì thi thể không đủ ăn. Laura cầm gậy bóng chày xuất thủ trước Tô Thụy đối với cỗ tang thi nhào tới kia đập xuống. Tô Thụy nhìn thấy hơi ngẩn ngơ, hắn dùng búa chặt đầu còn tình hữu khả nguyên, Laura thế mà dùng gậy bóng chày cũng có thể đánh bay đầu của tang thi. Chuyện này phải dùng bao nhiêu lực lượng mới có thể làm đến. Nếu như Tô Thụy hiện tại có thể nghe được những gì Laura đang nghĩ trong lòng, phỏng chừng sẽ cảm thấy có chút cười khổ không thôi. Laura lúc này bĩu môi, trong lòng nghĩ: "Hắn cầm rìu hình như cũng có thể rất nhẹ nhàng chặt được đầu tang thi, sao ta dùng gậy bóng chày lại cảm thấy khó như vậy, hắn trước kia không phải thích dùng gậy bóng chày nhất sao?" Tang thi ở tầng chín đều bị âm thanh hấp dẫn đi ra, hướng về phía bọn họ khập khiễng đi tới. Cầu thang của tòa nhà Tô Thụy đang ở vừa lúc tại chính giữa, cùng Laura một trái một phải, từng người dọn dẹp tang thi trên hành lang lối đi. Hành lang lối đi cũng không rộng lắm, thậm chí có thể dùng từ 'chật hẹp', rìu chữa cháy của Tô Thụy cũng không lớn lắm, nhưng ở trong không gian nhỏ như vậy cũng không thể hoàn toàn phát huy ra lực lượng. Ngược lại, không gian chật hẹp cũng không cho phép tang thi đi song song, điều này cũng gián tiếp cho Tô Thụy có chỗ để phát huy. Con tang thi thứ nhất ngay thẳng nhào về phía Tô Thụy, Tô Thụy nghiêng người né tránh, giơ tay búa xuống, tang thi tiên phong cứ như vậy xui xẻo kết thúc kiếp sống tang thi. Con tang thi thứ hai giẫm lên thi thể của tiền bối tiếp tục phát động tấn công Tô Thụy. Tô Thụy liếc mắt nhìn, là một con tang thi nữ tính, khuôn mặt trên cơ bản còn tính hoàn chỉnh, xem ra còn tương đối may mắn, chỉ là thiếu một cánh tay, hơn nữa bộ vị đứt gãy vẫn đang không ngừng chảy ra máu đen nồng đậm. Hắn vừa lui về phía sau đồng thời giơ búa lên, tránh bàn tay con tang thi vồ tới hắn, lại chém đi xuống, lần này con tang thi kia hoàn toàn trở thành Venus cụt tay. Động tác của Tô Thụy không dừng lại, ngắm vào cổ của 'Venus', lại chém xuống. Sau đó Tô Thụy tiếp tục đi về phía trước, cùng với việc tiêu diệt từng con tang thi một, hắn đã không còn dễ dàng như lúc ban đầu nữa. Tốc độ đối phó tang thi cũng dần chậm lại, nhưng hành lang Tô Thụy mới đi chừng phân nửa, mà phía dưới đón chào hắn là hai con cương thi song sinh có thể hình tương đối nhỏ gầy, có thể đi song song trong lối đi. Tô Thụy một chọi hai, mặc dù tinh thể màu trắng cho hắn lực lượng, nhưng thể lực của con người lại vẫn có hạn, song quyền nan địch tứ thủ. Dù sao trước mắt hắn thể lực đã tiêu hao hơn một nửa, cảm thấy có chút không còn chút sức lực nào. Đột nhiên một cây gậy bóng chày từ phía sau hắn bay tới, sượt qua tai Tô Thụy chuẩn xác xuyên thủng đầu của một trong hai con tang thi song sinh. Chỉ còn lại một con, Tô Thụy đối phó nhẹ nhàng hơn nhiều. Rất nhanh, con tang thi bên phải bị Laura giải quyết nhanh chóng như đùa giỡn xong, nàng đi đến bên trái mà Tô Thụy phụ trách, tiếp theo Tô Thụy trên cơ bản không có cơ hội xuất thủ, những con tang thi còn lại đều bị Laura dọn dẹp sạch sẽ. Sau đó Tô Thụy thở hổn hển bắt đầu thu thập tinh thể màu trắng trong đầu tang thi, nhưng Laura lại giống như hoàn toàn không cảm thấy mệt mỏi, nếu không phải áo mưa trong suốt của Laura dính đầy vết máu tanh hôi của tang thi và thi thể bừa bộn một chỗ bên phải hành lang, còn tưởng nàng căn bản là không có tham gia trận kế hoạch thanh trừng này. Chỉ hơn một tiếng một chút, tang thi ở tầng chín đã bị hai người dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ. Bọn họ trở lại tầng mười, Tô Thụy mơ hồ cảm thấy, kể từ khi nuốt tinh thể màu trắng vào, khi hắn lại một lần nữa chém giết mỗi một con tang thi, trong đầu liền có một loại khoái cảm không nói nên lời, liền giống với việc ngươi nín tiểu mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng đến nhà vệ sinh khoái cảm vào khoảnh khắc đó. Hắn rất để ý đến cảm giác này, không biết là tốt hay là xấu, nhưng là lại nghĩ mãi mà không rõ. Đành phải bỏ qua. Tang thi ở tầng chín tổng cộng hơn ba mươi bộ, mặc dù đại bộ phận đều bị Laura tiêu diệt, Tô Thụy lấy được năm tinh thể màu trắng, Laura thì là mười cái. Có thể là đói rồi, Laura vốn đã không còn hứng thú với tinh thể màu trắng đem mười viên tinh thể màu trắng nuốt vào toàn bộ. Tô Thụy rửa sạch bốn viên tinh thể màu trắng, cũng nuốt vào, cảm giác đau đớn đúng hạn mà tới, nhưng hắn phát hiện loại cảm giác đau này mỗi lần đều nhỏ hơn lần trước, sự tăng lên của lực lượng cũng dần dần giảm bớt. Mà viên tinh thể màu trắng trong não hải kia sau khi khuếch trương đến lớn bằng nắp chai coca, liền không ở biến hóa, chỉ là màu trắng vốn ảm đạm, trở nên sáng lên, mà dưới bề mặt màu trắng mơ hồ lộ ra chút màu xanh nhạt. Nghỉ ngơi một lát, Tô Thụy mới phát hiện kể từ khi Laura phục dụng tinh thể màu trắng, hình như đều không có ăn thịt nữa, bản thân từ hôm qua đến bây giờ cũng không có ăn qua bất kỳ thức ăn nào. Lúc này tinh thể màu trắng khiến trong lòng Laura lại trưởng thành một chút, nàng nằm trên ghế sô pha nghịch cái máy thu âm không biết lấy từ đâu ra. "Xì xì, các vị người còn sống..." Đột nhiên máy thu âm phát ra âm thanh, Laura giật mình. "Đừng!" Tô Thụy vừa mới nghe được chút tin tức có lẽ là khu an toàn, còn chưa kịp ngăn lại, máy thu âm đã bị Laura trực tiếp bóp nát. Kể từ khi virus tang thi bùng nổ, mạng lưới thông tin đã sớm không thể dùng được nữa, Tô Thụy mỗi ngày chỉ có thể đứng ở ban công dựa vào mắt thường thu thập thông tin. Căn bản là không có nghĩ đến phương thức thông tin cổ lão như đài phát thanh thế mà vẫn có thể dùng. Nhưng là bây giờ máy thu âm cũng hỏng rồi, đột nhiên hắn giống như nghĩ đến điều gì đó, chạy vào phòng ngủ, lúc đi ra trong tay cầm một cái điện thoại, liền vội vàng mở chức năng thu âm này lên. Điều chỉnh từng kênh một, vô ích, không có nghe được đến bất kỳ âm thanh nào liên quan đến khu an toàn. Nhưng là lại truyền đến sóng não của Laura: "Là ta làm sai chỗ nào sao?" Laura đoan trang ngồi trên ghế sô pha ôm lấy hai chân đang khoanh lại, một bộ dạng như đứa trẻ làm sai chờ nhận trách phạt từ cha mẹ. Tô Thụy suy nghĩ, bây giờ mặc dù là tận thế, cũng có được tinh thể màu trắng mang đến lực lượng, nhưng là có cần hay không đi tìm một tổ chức có những người khác không. Tô Thụy hỏi Laura, Laura có tinh thể màu trắng đối với sự tăng lên về tâm trí của nàng, hiện tại tương đương với ở vào khoảng mười tuổi của người bình thường, nhưng cũng đã có được ý thức cơ bản về phán đoán của bản thân. Laura biểu thị, Tô Thụy đi đâu, nàng liền đi đó!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang