Lão Bà Của Ta Là Zombie (Ngã Đích Lão Bà Thị Chích Tang Thi)

Chương 27 : Triệu Dữu Dữu tỉnh lại

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 22:30 08-11-2025

.
Laura tìm cho Triệu Dữu Dữu một bộ y phục mặc xong. Tô Thụy từ trong tủ lạnh lấy một chai nước đi vào, hắn phát hiện khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Triệu Dữu Dữu đang toát mồ hôi nóng, thảo nào nàng trong hôn mê vẫn vô ý thức kêu "Nước". Không bao lâu, bộ y phục Triệu Dữu Dữu vừa thay đã bị mồ hôi thấm ướt toàn bộ. Triệu Dữu Dữu cũng tỉnh lại, "Nước, Tô Thụy, ta muốn nước!" Tô Thụy đưa chai nước khoáng lạnh trong tay cho Triệu Dữu Dữu. Triệu Dữu Dữu lập tức mở nắp chai, "ực ực" uống một hơi cạn sạch. Nước trong chai đã bị Triệu Dữu Dữu uống hết, nàng đột nhiên ôm lấy Tô Thụy trước mặt rồi òa khóc, "Ta thật sợ, ta thật sợ sẽ không bao giờ tỉnh lại được nữa." Tô Thụy không biết Triệu Dữu Dữu sao lại đột nhiên nói với hắn những lời này. Mặc dù Tô Thụy bị cánh tay Triệu Dữu Dữu siết có chút khó chịu, hơn nữa y phục bị mồ hôi thấm ướt của Triệu Dữu Dữu dán lên trên người Tô Thụy, hai người ngực đối ngực. Nhưng Tô Thụy có thể cảm nhận rõ ràng rằng lực khí của Triệu Dữu Dữu muốn so trước đó lớn hơn rất nhiều. Hơn nữa, hiện tại Tô Thụy thông qua những bộ vị hai người dán cùng một chỗ cũng có thể cảm nhận được da thịt và cơ bắp của Triệu Dữu Dữu, cũng không còn mềm mại yếu ớt như trước kia nữa. "Không, không sao, ngươi không phải vẫn ổn đó sao, nhưng trên người ngươi sao lại nóng như vậy? Không sao chứ." Triệu Dữu Dữu nức nở đáp: "A, nóng sao? Ta không biết nữa, ta còn định nói thân thể của ngươi thật lạnh đó." Cherizi sử dụng sóng não kiểm tra một lần thân thể Triệu Dữu Dữu, cũng như tinh thể màu trắng hình thành trong đại não nàng, có chút kinh ngạc. Trong đầu Tô Thụy vang lên tiếng nói: "Thân thể Triệu Dữu Dữu nóng như vậy, hẳn là do thể chất đặc thù của nàng sau khi tạo ra tinh thể mà thành, không có vấn đề gì. Nhưng tinh thể trong đầu nàng cũng không giống bình thường, tinh thể bình thường là hình thoi, còn Triệu Dữu Dữu chỉ có một nửa, là hình tam giác!" Tô Thụy gật đầu: "Chỉ cần có tinh thể thì hẳn không thành vấn đề lớn, dù sao việc săn giết tang thi có ta và Laura rồi, Triệu Dữu Dữu chỉ cần có năng lực tự vệ là được." Triệu Dữu Dữu buông Tô Thụy ra, lần nữa ôm lấy Laura bên cạnh Tô Thụy, "Laura, cũng cám ơn ngươi!" Laura cũng ôm ngược lại Triệu Dữu Dữu. Laura không thể nói chuyện, nàng nhìn sang Tô Thụy một cái, sau đó truyền hai chữ "Không sao." vào trong đầu Triệu Dữu Dữu. Dù sao, Laura mười một mười hai tuổi vẫn chưa thể hiểu được ý nghĩa sâu xa của từ "cám ơn". Triệu Dữu Dữu sững sờ, nàng nhìn Laura: "A? Laura, ta không nghe nhầm đấy chứ, vừa rồi là ngươi đang nói chuyện sao?" Triệu Dữu Dữu cũng nhìn nhìn Tô Thụy. Tô Thụy sờ sờ gáy Laura, quay sang giải thích với Triệu Dữu Dữu: "Thật ra Laura không thể nói chuyện, nhưng nàng có thể dùng ý thức để giao lưu với mọi người. Lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, khi ngươi nói ngươi đột nhiên nghe thấy có người nói "Ngươi là người xấu", đó chính là Laura đang dùng ý thức để nói chuyện với ngươi. Chỉ là sau này, vì ý đề phòng người khác là không thể thiếu mà, nên cũng không nói cho ngươi biết." Triệu Dữu Dữu "Ồ" một tiếng, hưng phấn nói: "Đó chính là nói, ngươi bây giờ đã hoàn toàn coi ta là người một nhà rồi sao?" Tô Thụy cười cười: "Đồ ngốc, đã sớm coi ngươi là người một nhà rồi, bằng không thì chúng ta sao lại nói bí mật tinh thể màu trắng cho ngươi biết!" Sau khi Triệu Dữu Dữu tỉnh lại thì không còn chảy mồ hôi nữa, nhưng bộ y phục ướt đẫm trên người vẫn có chút khó chịu. Nàng thuận tay cầm lấy bộ đồ ngủ trên tủ đầu giường, liền thay ngay trước mặt Tô Thụy. Tô Thụy nhìn đến sững sờ: "Không, không phải, ta coi ngươi là người một nhà, ngươi cũng không cần buông thả đến mức này chứ!" Triệu Dữu Dữu thì thầm không để ý: "Sợ cái gì, dù sao cái gì nên nhìn hay không nên nhìn ngươi đều đã nhìn qua rồi. Hơn nữa, chính là của ngươi ta cũng vô tình lỡ nhìn thấy. Mọi người đều là người trưởng thành, có gì mà phải giả bộ." Tô Thụy ngượng ngùng cười một tiếng: "Đúng, đúng là như vậy, vậy được rồi." Trước đó Tô Thụy nhắc tới tinh thể màu trắng, Triệu Dữu Dữu mới nhớ tới, trong đầu mình dường như có một viên đồ vật hình tam giác lấp lánh: "Đúng rồi, thứ mà ngươi nói là tinh thể có phải chính là cái thứ trong đầu kia không?" "Ừm, đúng vậy, có thứ này ngươi mới có năng lực nhất định để đối phó tang thi, có cảm thấy thân thể của mình trở nên cường tráng hơn không?" Tô Thụy nhéo nhéo cánh tay Triệu Dữu Dữu nói. Triệu Dữu Dữu theo bản năng sờ sờ bụng: "Trở nên cường tráng? Ta hình như cảm thấy mỡ bụng của mình ít đi rồi, hì hì." Tô Thụy thở dài một hơi: "Ai, có tinh thể rồi mà vẫn không thể thay đổi bản tính của phụ nữ, đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời!" Triệu Dữu Dữu cười hì hì đưa tay vào trong y phục của Laura, sờ sờ bụng nàng: "Đó là đương nhiên, bất kể lúc nào, phụ nữ chúng ta quan tâm nhất đều là thân hình của mình. Ngươi nói đúng không, tiểu muội muội Laura? Lần đầu tiên nhìn thấy các ngươi, ta đã ghen tị sao dáng người của Laura lại tốt đến thế, hóa ra là như vậy!" Laura không hiểu Triệu Dữu Dữu đang nói gì, một mặt mờ mịt "A?". Tô Thụy mặt đầy vạch đen, bất đắc dĩ. Hắn để Triệu Dữu Dữu vung vung quyền làm quen một chút với thân thể đã được tinh thể cường hóa của nàng. Triệu Dữu Dữu dựa theo lời Tô Thụy nói, vẫy vẫy tay. Quả nhiên nàng cũng cảm thấy khi mình vung quyền, bất kể là lực độ hay tốc độ đều nhanh hơn trước kia gấp đôi còn hơn. Đột nhiên Triệu Dữu Dữu cười xấu xa với Tô Thụy. Tô Thụy cũng không biết Triệu Dữu Dữu đang nghĩ gì trong lòng, nhưng Cherizi ở bên cạnh cũng nhịn không được nữa, đột nhiên "Gâu gâu" kêu hai tiếng, dường như cũng đang cười xấu xa. Triệu Dữu Dữu ngắm chuẩn Tô Thụy, đột nhiên vung một quyền về phía bụng của hắn. Tô Thụy không có bất kỳ phòng bị nào, bị đánh một cái toàn lực của Triệu Dữu Dữu sau khi cường hóa, đau đến mức Tô Thụy hai tay ôm lấy bụng, ngã vào trên đùi Laura ở một bên, kêu ngao ngao. Laura thuận thế ôm Tô Thụy đang nằm trên đùi mình lên. Tô Thụy thống khổ nằm trong lòng Laura, mặt đỏ bừng. Triệu Dữu Dữu không ngờ mình lại lợi hại đến thế, một quyền liền có thể đánh Tô Thụy thành ra bộ dạng này, sợ đến mức nàng vội vàng ngồi quỳ chân xuống bên cạnh Tô Thụy, xin lỗi: "Tô Thụy, xin lỗi, xin lỗi, ta chỉ là muốn thử xem rốt cuộc mình đã mạnh lên bao nhiêu, không ngờ một quyền liền đánh ngươi thành ra như vậy." Tô Thụy nằm giữa Laura và Triệu Dữu Dữu đang ngồi đối diện, hồi lâu mới nén ra một câu: "Vậy, vậy ý của ngươi là, còn muốn đánh ta thêm mấy quyền nữa sao?" Laura nhìn Tô Thụy đang nằm trong lòng, mặt đỏ bừng, vừa muốn cười lại vừa rất lo lắng cho Tô Thụy. Dù sao nàng không có năng lực kiểm tra thân thể như Cherizi, Laura cũng không biết một quyền vừa rồi của Triệu Dữu Dữu đánh vào trên người Tô Thụy rốt cuộc có nặng hay không! Triệu Dữu Dữu biết là mình đã đùa quá trớn, khi thấy Tô Thụy còn muốn nói gì đó, Triệu Dữu Dữu trực tiếp cúi đầu hôn xuống miệng Tô Thụy, đơn giản thô bạo phong bế miệng Tô Thụy, khiến Tô Thụy không có cách nào nói thêm bất kỳ một câu nào. Cherizi lúc Triệu Dữu Dữu đi ngang qua bên cạnh nàng, liền có thể cảm nhận được nhiệt lượng Triệu Dữu Dữu mang theo trong thân thể quả thật không giống người bình thường. Cherizi nhớ tới cây đoản kiếm lạnh lẽo trên mặt bàn bên ngoài, có lẽ nó rất thích hợp để Triệu Dữu Dữu với thân thể nóng bỏng sử dụng. Cherizi liền tiến vào trong đầu Triệu Dữu Dữu: "Bên ngoài có một cây đoản kiếm băng lãnh mà người ta cùng Tô Thụy tìm về, ngươi có muốn thử một chút không! Có lẽ rất thích hợp với ngươi!" Triệu Dữu Dữu nghe thấy trong đầu lại truyền đến một thanh âm xa lạ, sợ đến mức nàng lập tức ngẩng đầu lên: "Sao ngoài Laura ra còn có thanh âm khác nữa?"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang