Huyền Trần Đạo Đồ

Chương 801 : Song Hoa Hồng Côn

Người đăng: immortal

Ngày đăng: 22:37 02-05-2025

"Gái điếm thúi, muốn chết a!" Công tử ca lấy lại tinh thần, vừa quán thâu pháp lực vào trận pháp, vừa hướng bóng lưng sẹo nữ đi xa chửi ầm lên. Sẹo nữ đột nhiên quay người dừng lại, hung hăng trừng mắt công tử ca trong trận, khiến vị này nháy mắt ngậm miệng lại. Bất quá sẹo nữ cũng không rảnh để đi tìm phiền phức với người này, quỷ thủ to lớn lại lần nữa đập về phía nàng. "Lục tinh · Hỗn Nguyên Trảm!" Lần này sẹo nữ không né tránh nữa, nắm chặt Nhiếp Linh Âm Kiếm trong tay, rót vào đan khí đồng thời tiêu hao tất cả pháp lực mà tinh ấn hấp thu, bổ ra một đạo kiếm khí sát phong hỗn nguyên. "Oanh!" Kiếm khí hỗn nguyên va chạm với quỷ thủ trên không trung, một tiếng oanh minh điếc tai, bạo thành một đoàn khói đen nồng đậm, thật lâu mới tán đi. Ông lão tóc xám đuổi theo sắc mặt âm trầm đáng sợ, đối phương thế mà dễ dàng phá "Đại Ma Quỷ Thủ" của hắn. Sẹo nữ thì thu kiếm cười khẽ, ba chưởng trước đó đã tiêu hao gần nửa linh uy của quỷ trảo này, nhất là chưởng thứ hai cùng chưởng thứ ba vỗ trúng trận pháp. Nếu không, thật đúng là muốn hao phí không ít đan khí, mới có thể chặn chiêu này. Ông lão tóc xám cùng sẹo nữ cách không giằng co. Gần nửa nén hương qua đi, ông lão tóc xám thấy sẹo nữ trước đó vẫn tiến công không có ý định muốn ra tay, trong lòng chùng xuống. Lập tức chủ động khởi xướng tiến công, đầu tiên là liêm đao lơ lửng bên cạnh bay ra, tự thân cũng nắm bắt một tấm "Âm Thủy Lôi Phù" xông tới. Mà sẹo nữ thấy thế, cười giả dối, lập tức phi thân lui lại. Đối phương gấp, nàng cũng không gấp! Kích phát đan phù hình thành linh tráo hộ thân, pháp lực mỗi thời mỗi khắc đều tràn ra bốn phía, thời gian kéo càng lâu, cường độ của linh tráo sẽ chỉ càng ngày càng yếu. Giờ phút này đối phương vội hơn so với nàng, sẹo nữ cũng sẽ không ở lúc này chủ động khởi xướng tiến công, tiến lên liều mạng. Cái gọi là chó cùng rứt giậu, ai biết lão già này có thể móc ra tấm đan phù thứ hai hay không? Chờ kéo lấy năng lượng linh tráo của đan phù này hao hết, lão già này đối với nàng mà nói, cũng chỉ là một người chết! Bởi vậy bỗng chốc cục diện liền biến thành sẹo nữ đang lẩn trốn, ông lão tóc xám không ngừng truy kích ở phía sau, còn không ngừng khởi xướng tiến công mãnh liệt. Lúc này vòng "Thị huyết loạn đấu" đã qua không sai biệt lắm nửa canh giờ, trong đấu trường vẫn mười phần hỗn loạn, có người truy, có người trốn, có người dựa vào tường quan sát, các loại pháp thuật, linh phù bay khắp nơi, gây nên từng trận nổ vang. "Phốc!" Trường thương khách chạy như bay về phía trước phun ra một ngụm máu đen lớn. Cực lực muốn áp chế mấy cỗ khí khô nóng đang tán loạn trong cơ thể, nhưng cũng chỉ là phí công, mấy cỗ khí khô nóng tán loạn dọc theo khí mạch trong cơ thể không nói, tốc độ còn nhanh dọa người. Mấy cỗ khí khô nóng này chính là do Hắc Hổ phía sau ban tặng. Không cẩn thận bị quyền kình của hắn đả thương, khí độc xâm nhập cơ thể, dù kịp thời bức ra đại bộ phận, nhưng vẫn có một ít khí khô nóng lưu lại trong cơ thể. Lúc đầu trường thương khách cũng không quá để ở trong lòng, nghĩ đến trước áp chế, vây khốn cầm tù một ít khí khô nóng này vào khí huyệt nào đó, chờ bớt chút thời gian lại bức ra ngoài cơ thể. Việc cấp bách, là ứng phó Hắc Hổ truy kích phía sau. Nhưng dần dần liền có chút không đúng, cỗ khí khô nóng này mười phần quỷ dị, khó mà cầm tù không nói, lại vẫn có thể xâm nhập thôn phệ nguyên khí trong cơ thể lớn mạnh, hiện tại đã phân hoá thành vài cỗ tán loạn trong cơ thể. Hơn nữa khí khô nóng này đồng thời còn có tính ăn mòn cực mạnh, trong lúc tán loạn du tẩu không ngừng ăn mòn kinh mạch thân thể, lặng yên không một tiếng động, mười phần ẩn nấp. Chờ lúc trường thương khách phát giác không đúng, kinh mạch các nơi đã bị tổn thương do ăn mòn ở mức độ khác nhau. Trường thương khách tự nhiên sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, thừa dịp Hắc Hổ có một khoảng ngắn ngừng tấn công, ăn vào một hạt "Lục Vị Khư Phong Đan", đây là Giải Độc Đan lục phẩm thông dụng phổ biến tu chân giới, có thể giải trừ đại bộ phận độc tính. Nhưng hiệu quả đối với khí khô nóng này lại không tốt, mượn dược khí của đan dược. Chỉ có thể tạm thời làm dịu độc tính của khí khô nóng phát tác, suy yếu khí khô nóng ăn mòn đối với kinh mạch, nhưng dược khí của đan dược rất nhanh liền hao hết, không đạt được công hiệu áp chế loại trừ. Muốn khí khô nóng trong cơ thể loại trừ sạch sẽ, sợ là chỉ có thể toàn lực đả tọa vận công, lại thêm đan dược phụ trợ, từng chút một bức nó ra ngoài cơ thể. Bất quá, Hắc Hổ đang đuổi theo không bỏ ở phía sau, hắn cũng không có cơ hội nếm thử. Dưới Hắc Hổ truy kích, trường thương khách cũng chỉ có thể không ngừng nuốt Giải Độc Đan tới áp chế độc tính. Nhưng kinh mạch bản thân vẫn bị ăn mòn từng chút một, nội thương cũng đang từng bước tăng thêm. "Không được!" Theo nội thương tăng thêm từng chút một, trường thương khách biết không thể kéo dài như vậy. Theo độc tính phát tác từng chút một, lại kéo dài, sợ đến lúc đó mình ngay cả sức hoàn thủ đều không có. Nghĩ xong, trường thương khách quay người dừng lại, nắm chặt trường thương ở trong tay, hiện tại hắn chỉ có thể liều mạng. "Rốt cục phát hiện sao?" Hắc Hổ truy kích phia sau thấy thế, cũng dừng bước. "Hắc hắc, trúng "Thất Thương Độc Sát" của bản đường chủ, tư vị không dễ chịu đi!" Hắc Hổ xoay xoay cổ tay đắc ý nói. Hắc Hổ lớn lên ở Kim Khuê Đảo, từ một cấm vệ vô danh, một đường đạp trên thi thể của đồng bạn cùng mục tiêu, lên làm đường chủ Luân Hồi Điện Âm Sa Đảo, bằng chính là một đôi thiết quyền của mình. Sở tu công pháp là "Thất Độc Nhiếp Hồn Khí", một loại độc công thể tu lấy bảy loại độc tài kịch độc khác biệt đến luyện thể. Công này lúc mới bắt đầu tu luyện, tỉ lệ tử vong cực cao. Lại căn cứ bảy loại kịch độc khác biệt, có hơn mười loại phiên bản tu hành, độc tính của bảy loại độc tài càng mạnh, tu luyện ra "Thất Độc Nhiếp Hồn Khí" uy lực liền càng mạnh. Mà Hắc Hổ lựa chọn tu luyện chính là phiên bản độc tính mạnh nhất trong đó, cũng là tỉ lệ tử vong tối cao. Phiên bản này đã tương đương với công pháp thiên phẩm.(+1 thiên phẩm) Phụ tu hai môn quyền pháp ngoại công, một môn Hổ Vương Quyền, uy mãnh bá đạo, một môn Phong Sát Quyền, âm tàn độc ác. Trong lúc tu luyện Hổ Vương Quyền, cần không ngừng phục dụng "Hổ Cốt Linh Phấn" rèn thể, phẩm chất của cốt phấn càng cao, hiệu quả càng tốt. Phong Sát Quyền lúc mới tu luyện, thì cần bí chú để ghép cánh tay của tà tu, nhục thể bài xích khiến người tu luyện đau đến không muốn sống, vượt qua thời kỳ dung hợp, giữ được mạng nhỏ, mới có thể tiếp tục tu luyện công này. Sau khi tinh thông "Thất Độc Nhiếp Hồn Khí" ở Trúc Cơ Cảnh, tăng thêm tạo nghệ trời sinh trên quyền pháp của bản thân Hắc Hổ, dung hội quán thông ba môn công pháp, tự sáng tạo "Sát Hổ Thất Thương Quyền" (tạ tốn fake =))), uy lực tăng gấp bội, trước kia liền đã là "Song Hoa Hồng Côn" của nội đường Luân Hồi Điện. "Liệt Phong Dương Sa" trường thương khách cũng không nhiều lời, linh môn Tử Phủ mở rộng, chiến ý tăng vọt, mũi thương lê đất xoay tròn một vòng, gió mạnh cuốn cát lên, bụi đất tràn ngập nổi lên bốn phía, bao phủ bốn phía trong cát bụi đầy trời, khiến người không mở mắt ra được. "Bách thương xuất trận!" Mũi thương của Trường thương khách chỉ phía trước, cát bụi xung quanh cùng pháp lực ngưng tụ ra trăm chuôi thổ thương lơ lửng, bắn về phía Hắc Hổ. "Hừ!" Cát bụi tràn ngập, dù có thể quấy nhiễu ánh mắt, làm hắn thấy không rõ tình trạng phía trước, nhưng thần thức quét qua, hết thảy liền đã sáng tỏ, lập tức một chiêu "Phong Quyền Bách Sát", nháy mắt đánh ra hơn trăm quyền ảnh về phía trước. Song quyền tề xuất, quyền ảnh như gió, đem trăm chuôi thổ thương cấp tốc bay tới —— đánh nát thành bụi đất. "Thương Long Phi Thương" chiêu thức phía trước chỉ là chướng nhãn pháp, trường thương khách chân đạp cung bộ, trở tay nắm trường thương tạo thế ném ra, đại lượng linh lực cùng hơn nửa đan khí trong Tử Phủ điên cuồng rót vào trường thương, sau khi tụ lực mấy tức, đột ngột ném mạnh ra ngoài. Thương phong rít gào dữ dội, trong lúc xoay tròn cực nhanh thổi quét bão cát đầy trời, hóa thành thương long tựa như bay ra từ hư không, mang theo khí thế bài sơn đảo hải, mạnh mẽ nhào về phía Hắc Hổ phía trước. "Tới tốt lắm!" Hắc Hổ không trốn không né đứng tại chỗ, khí thế như mãnh hổ nằm dưới đất, Thất Độc Nhiếp Hồn Chân Khí, Huyết Linh Sát Khí còn có Hổ Vương Quyền Khí, ba khi nhanh chóng ngưng tụ ở quyền phải, lại rút ra một chút đan khí từ trong Tử Phủ, bước về phía trước một bước, bỗng nhiên đánh ra một quyền mang huyết sắc. Quyền này tên "Huyết Hổ · Băng Sơn", một quyền trúng vào trán thương long, đem cả thương long vỡ nát thành cát, lực trùng kích to lớn tuôn ra chỉ làm cho Hắc Hổ lui lại hai bước. "Nếu có thể đỡ được một quyền kế tiếp của bổn tọa mà không chết, liền tha cho ngươi một mạng!" Hắc Hổ một tay phẩy phẩy bụi đất trên không trung, chậm rãi bước về phía trước mấy bước nói. Nói xong, không đợi trường thương khách đáp lời, bộ pháp liền càng lúc càng nhanh, khí thế hung mãnh, mỗi tiến về phía trước một bước, ngay trên mặt đất in ra một dấu chân. Trong lúc chạy tựa như mãnh hổ xuống núi. Cánh tay trái quyền phong đen nhánh quấn quanh, quỷ khí âm trầm, Thất Độc Nhiếp Hồn Chân Khí, Huyết Linh Sát Khí còn có Phong Sát Âm Khí, ba khi nhanh chóng ngưng tụ ở quyền trái. "Giết!" Đối mặt với đối thủ lao tới như mãnh hổ xuống núi, trường thương khách cũng không né tránh, tay phải cầm thương ngồi xổm xuống, cán thương cắm đất, mũi thương chỉ lên trời, sau đó hao hết sạch tất cả đan khí còn thừa trong Tử Phủ, tay trái chợt vỗ mặt đất, thi triển ra thương kỹ "Hãm Trận Thương Lâm". Mặt đất nháy mắt sụp đổ, sau đó từng chuôi trường thương như măng mọc sau mưa xuyên ra từ mặt đất, mũi thương hướng ra ngoài, một người làm trăm người, giống như rừng thương kết trận. Ý chí hãm trận, hữu tử vô sinh! "Gào!" Sau khi xông đến gần người, Hắc Hổ nhảy lên một cái, hư không phía sau nháy mắt hiển hiện hình ảnh ác hổ rít gào, đánh mạnh xuống dưới một sát chiêu "Sát Hổ Đào Tâm". "Oanh" Một tiếng nổ lớn vang lên, bụi đất rung trời, đợi cát bụi tán đi, Hắc Hổ trong hố đất người mặc trọng giáp toàn thân đen nhánh sừng sững như núi. Tận dưới đáy hố đất một nam tử trung niên quỳ xuống đất ngồi xổm một tay cầm thương gãy một nửa, người mặc giáp xích nửa người, ngực nam tử thủng lỗ lớn, máu tuôn ra như suối, chính là trường thương khách. "Là tên hán tử!" Hắc Hổ vẫy tay một cái, một túi trữ vật bay ra từ trong giáp xích tổn hại của nam tử, sau đó cũng không quay đầu lại đi ra hố đất.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang