DỊ GIỚI DƯỢC TỀ SƯ - dịch
Chương 3 : Lời Dặn Dò!!!
Người đăng: clef1990
Ngày đăng: 17:46 20-08-2025
.
Lâm Ân ngồi yên, chăm chú nhìn vào bảng giao diện vừa hiện ra trước mắt.
Hai năm sống ở nơi này đã dạy hắn một điều: mặt lúc nào cũng phải vô cảm, cho dù đối diện với thứ gì đi nữa cũng phải giả vờ trấn định.
Hắn đọc kỹ từng mục, nghiền ngẫm hồi lâu rồi khẽ gật đầu:
“Ra là chỉ cần liên tục hoàn thành nhiệm vụ mà sinh vật nơi đây giao cho, ta sẽ nhận thưởng, từ đó nâng cấp chính mình…”
Ý nghĩ ấy lóe lên khiến hắn thoáng nhẹ nhõm. Ít ra thì cơ hội sống sót của hắn vừa tăng thêm vài phần.
Nhưng ngay khi hắn còn đang suy nghĩ, tiếng bước chân nặng nề vang lên từ hành lang. Kèm theo đó là chất giọng khàn khàn như dao cứa vào xương:
“Lâm Ân. Ta phải ra ngoài một chuyến, chừng hai ngày mới về. Trong khoảng đó, con trông cửa hàng cho ta. Nhớ khóa cửa thật kỹ vào ban đêm, đừng để mấy con chuột nhãi ranh mò vào ăn trộm.”
Lộc cộc… lộc cộc…
Tiếng bước chân nện xuống hành lang như tiếng gõ quan tài.
[Đinh! Thầy của ngươi, Cuồng Nhân Cưa Máu, vừa giao nhiệm vụ: Trông nom cửa hàng. Hoàn thành sẽ thưởng: xu đầu lâu +50, kinh nghiệm cơ sở +100, đạo cụ đặc thù x1. Nếu thất bại… trong tiệm có khả năng sẽ xuất hiện “thứ đặc biệt” khác.]
Lâm Ân rùng mình. Hắn quay lại nhìn: thầy hắn đang kéo lê một bao tải đẫm máu, bên trong còn vang lên tiếng sột soạt giãy giụa, máu nhỏ thành vệt dài trên nền đất.
Thân thể ông ta cao hơn hai mét, da thịt mọc đầy những khối u đỏ sậm phập phồng như thịt thối sắp nổ tung. Cảnh tượng vừa chạm mắt, hệ thống lại tự động hiện ra một bảng trạng thái khác:
[Cuồng Nhân Cưa Máu
Chủng tộc: Quái Khâu Lại (Stitched Monster)
Cấp bậc: ???
Trận doanh: Tà ác
Năng lực chiến đấu: Xin đừng dại mà trêu chọc hắn.
Giới thiệu: Chủ tiệm Dược Tề Cưa Máu ở hẻm Du Hồn. Am hiểu giải phẫu ngoại khoa, ngoài ra còn có một số nghề tay trái… thú vị.]
Trong lòng Lâm Ân dậy sóng, nhưng mặt hắn vẫn giữ nguyên nét bình thản.
“Thầy, trong thời gian người vắng mặt… con cần chú ý điều gì?”
Đây là câu hỏi bắt buộc phải hỏi. Nếu không, khả năng cao là hắn chết chắc.
Cuồng Nhân Cưa Máu khựng lại, đặt bao tải máu xuống, khàn khàn đáp:
“Có tiền thì lấy tiền. Không có tiền thì trao đổi ngang giá. Đã không tiền, lại chẳng chịu trao đổi… thì tự con cắt là được.”
Ba ——
Một thanh đao xương nhuộm đầy máu bị lão để xuống ngay trước mặt Lâm Ân.
【 đinh! Ngươi vừa đạt được đạo cụ đặc thù: Đao Lóc Xương của Cưa Máu x1】
【 Đao Lóc Xương của Cưa Máu 】
【 cấp hoàn mỹ 】
【 cấp bậc: ? ? ? 】
【 chuyên chúc 】: Cuồng Nhân Cưa Máu (đã đạt được trao quyền)
【 giới thiệu 】: đây là con dao ông chủ Tiệm Dược Tề Cưa Máu thường xuyên sử dụng để giải phẫu, cực kỳ sắc bén, có tính cắt rất mạnh đối với huyết nhục và quỷ hồn, nghe nói nếu dùng thứ này lâu, ngươi sẽ không nhịn được mà muốn cắt một chút gì đó đấy...
"Nhớ kỹ." Cuồng Nhân Cưa Máu khiêng bao tải đầm đìa máu tươi kia, đi nhanh ra bên ngoài cửa tiệm, vừa đi vừa nói: "Không cần biết con nghe được bên ngoài có động tĩnh gì, đều không được bước khỏi phạm vi của hồn đăng."
"Mặc kệ là ai bảo con đi ra ngoài làm nghề y, con cũng không cần để ý tới họ."
"Vào buổi tối nhớ đóng chặt cửa lớn, khép kín cửa sổ, ai tiến vào liền giết, ai gọi con cũng không cần chú ý đến!"
Lâm Ân gật đầu, hắn lập tức ghi nhớ thật kỹ những lời thầy vừa dặn vào trong lòng.
"Vâng! Con đã biết thưa thầy."
Sau đó dưới cái nhìn chăm chú của hắn, thân thể khôi ngô của Cuồng Nhân Cưa Máu kia nhanh chóng tiến vào rồi biến mất bên trong mảnh hắc ám dày đặc ngoài kia.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Lâm Ân bắt đầu làm công việc hằng ngày của mình, đó là nhiệt tình chà lau những vết máu dưới đất, thử điều chế các loại dược tề chữa trị những tật bệnh bình thường, sau đó lập tức đi ra trước quầy, cầm dao lóc xương trong tay, nhắm mắt lại, chờ đợi thời gian trôi qua.
Mà ngay tại lúc đó.
"Đông đông đông —— "
Ngoài cửa truyền đến ba tiếng tiếng gõ.
Lâm Ân ngẩng đầu nhìn về phía cửa chính.
Chỉ thấy một cô bé toàn thân bẩn thỉu vô cùng đang đứng ngay ngoài cửa chính, trong lòng ôm một con búp bê, bàn tay nhỏ bé đang nhẹ nhàng gõ vào cửa chính.
Trên mặt cô bé mang theo vẻ đáng thương, nói: "Ông chủ có ở đây không? Cánh tay búp bê của cháu bị đứt rồi, ngài có thể cứu búp bê của cháu hay không?"
.
Bình luận truyện