Đạo Sĩ Không Dễ Chọc (Đạo Sĩ Bất Hảo Nhạ)
Chương 69 : Hỏa tinh văng tứ tung giữa hai nam nhân
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 18:43 09-11-2025
.
Nhìn thấy đạo lệ khí kia dâng lên, Hướng Khuyết mừng đến mức hai chân khép không lại, so với vong hồn bình thường, hắn khá là đắc ý với món này.
Từ Âm Tào Địa Phủ trở về, hắn vô tình phát hiện, ác quỷ hoặc lệ quỷ sau khi lên thân hắn lại bị chính mình trấn áp luyện hóa, có thể khiến tu vi ngừng trệ bất động xuất hiện một tia nới lỏng, hơn nữa còn không cần lo lắng Thiên Đạo tuần hoàn nhân quả gia thân, đây quả thực là một mua bán một vốn vạn lời.
Cho nên, vừa nhìn thấy lệ quỷ do lệ khí hình thành, Hướng Khuyết liền hơi không phanh lại được, nhất định phải đoạt lấy!
Vương Côn Luân không chút để tâm thản nhiên bước ra từ biệt thự, vong hồn của ông chủ Thôi như giòi trong xương bám chặt phía sau hắn, lúc nào cũng đều muốn chiếm thân thể của Vương Côn Luân.
Hắn xem như một trong số những lệ quỷ khá là uất ức, rõ ràng cừu nhân của mình đang ở trước mắt, nhưng hắn lại không thể tiến hành báo thù, trong tình huống này trực tiếp khiến cho lệ khí trong hồn phách của ông chủ Thôi không ngừng tăng lên.
Ông chủ Thôi xem như đang độ tuổi tráng niên, năm mươi hai tuổi, mười năm trước hắn đã đạt đến một đỉnh cao nhỏ trong đời người, dựa vào cưỡng đoạt và thủ đoạn không quang thải, dần dần phát triển và làm lớn mạnh công ty mà mình dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
Dưới gối của hắn có một con trai một con gái đều đã hơn hai mươi tuổi, có một người vợ nghèo hèn một mực yên lặng đứng phía sau hắn, không tranh không giành, còn hắn thì ở bên ngoài cờ màu phấp phới, đêm không về nhà, hơn nữa khi cùng nhân tình trên giường, chấm lửa cũng có thể ma sát ra, tương đối mãnh liệt rồi.
Với tuổi năm mươi mấy mà đạt đến độ cao này, thêm vài năm nữa ông chủ Thôi hoàn toàn có thể thu tay ẩn lui để hưởng thanh phúc rồi, rất có cảm giác nhân sinh đắc ý phải tận hưởng vui vẻ.
Nhưng hắn vạn vạn không ngờ, một lần thất thủ hơn hai tháng trước đã khiến hắn trực tiếp ôm hận vào lúc đắc ý nhất.
Ông chủ Thôi là người làm công trình, giải tỏa, xây nhà, trữ đất, mười ông chủ làm trong ngành này có tám người thủ đoạn không quang thải, hắn tự nhiên cũng xem như một người.
Ông chủ Thôi có một đối thủ cạnh tranh, hai nhà vật lộn đã mấy năm trời một mực lẫn nhau không phân thắng bại, nửa năm trước ông chủ Thôi muốn cầm tới một mảnh đất, đối thủ cạnh tranh kia của hắn tự nhiên nhảy ra lại bắt đầu đánh giáp lá cà với hắn, lần cạnh tranh này là một khu vực vàng đang chờ khai thác, chỉ cần cầm tới tay khai thác xong lợi nhuận đủ để khiến thân gia ông chủ Thôi ít nhất lật gấp đôi.
Cho nên, lần này hắn hạ ngoan tâm, nhất định phải giải quyết đối thủ kia một lần vĩnh viễn, nắm đất thật chặt trong tay của mình.
Ông chủ Thôi thông qua bạn bè quen biết một âm dương sư, theo bạn hắn nói âm dương sư này thủ đoạn tương đối bá đạo rồi, chỉ cần giá cả đúng chỗ, nhất định có thể tâm tưởng sự thành.
Ích lợi thật lớn bày ở trước mặt, ông chủ Thôi không chút do dự liền kéo bạn bè liên hệ với âm dương sư kia, đối phương ra giá một trăm năm mươi vạn để dàn xếp việc này, ông chủ Thôi thống thống khoái khoái liền đáp ứng, cái giá này và lợi nhuận mình muốn tới tay không có bất kỳ khả năng so sánh nào.
Hơn hai tháng trước, ông chủ Thôi được đến một tin tức khiến hắn vô cùng chấn kinh.
Đối thủ cạnh tranh của hắn và tài xế đã xảy ra tai nạn xe cộ trên đường cao tốc, người trực tiếp vào bệnh viện hôn mê bất tỉnh, nghe nói cứu chữa được hay không đều khó nói.
Lúc ông chủ Thôi âm thầm trộm vui, không ngờ âm dương sư kia lại gọi điện thoại cho hắn, nói cho hắn biết sự tình đã giải quyết rồi, bảo hắn chuyển khoản số dư.
Lúc ấy, ông chủ Thôi cực kỳ không thể tin được hỏi hắn: "Hắn không phải đã xảy ra tai nạn xe cộ sao?"
"Ừm, đúng vậy, ngươi không cảm thấy tai nạn xe cộ này xảy ra hơi quá trùng hợp sao?" Điện thoại bên kia mười phần chắc chắn nói: "Nếu ngươi cho rằng đây là trùng hợp, vậy ta khuyên ngươi một câu mau đi mua một tờ xổ số thử xem, ngươi cũng có thể trúng thưởng."
Ông chủ Thôi bán tín bán nghi, không trực tiếp từ chối đối phương mà nói lấp liếm rằng chờ tiền bạc xoay sở được một chút rồi sẽ chuyển khoản số dư, đối phương không nói gì liền cúp điện thoại, chỉ nói cho hắn biết trong vòng một tháng phải thanh toán hết khoản tiền.
Sau đó, ông chủ Thôi bán tín bán nghi nhờ người hỏi thăm một chút, tai nạn xe cộ của đối thủ cạnh tranh rốt cuộc là xảy ra như thế nào, tin tức truyền ra là bọn họ trên đường cao tốc bị mất phanh chạm đuôi xe tải lớn.
Ông chủ Thôi hồ nghi, cảm thấy đây là một sự trùng hợp, căn bản không phải nguyên nhân mình bỏ tiền ra dàn xếp, âm dương sư kia hoàn toàn là ngẫu nhiên gặp phải, hắn chẳng những ngay cả năm mươi vạn tiền số dư kia cũng không muốn trả, bản thân còn cố ý đến bệnh viện giả vờ thăm hỏi đối thủ kia, còn nói cho hắn biết, là có người đã động tay vào xe của hắn.
Ông chủ Thôi sau sự tình cảm thấy mình vụ làm ăn này giải quyết khá minh bạch, hắn chẳng những thoát thân, tiền còn tiết kiệm được, còn lại chỉ chờ đấu thầu kết thúc sau đó mình sẽ đoạt được mảnh đất vào tay.
Ông chủ Thôi đến chết cũng không nghĩ tới, vì năm mươi vạn chín trâu mất sợi lông này, mình vào lúc sắp sửa huy hoàng nhất, đỉnh phong nhất lại bị người ta một phát súng đánh sụp.
Dưới sự không cam lòng, khó hiểu và ghen ghét căm hận, hồn phách của ông chủ Thôi sau khi chết lệ khí bắt đầu không ngừng tăng lên, trong thời gian ngắn ngủi hơn nửa giờ sau khi hắn bỏ mình, lệ khí đã đạt đến một tình trạng cực kỳ kinh người.
Mà Hướng Khuyết đang thuận theo lệ khí từ hư không dâng lên kia, đuổi tới.
"Đừng tiễn nữa, ngươi vừa chết đi không được bao xa đâu, ngay cả cái viện tử này ngươi cũng không ra được, ta khuyên ngươi vẫn là mau chóng đi Quỷ thành chờ đợi nhập luân hồi đi." Vương Côn Luân ngậm thuốc lá, nhàn nhạt cười nói: "Ồ, quên nhắc nhở ngươi một câu...... ngươi sinh tiền làm ác quá nhiều, sau khi chết nhập lục đạo không chừng sẽ bị đá vào đạo nào đó đâu, tự gây nghiệt thì không thể sống!"
"Kiệt......" Hồn phách của ông chủ Thôi trực tiếp tan vỡ.
Vương Côn Luân nói xong quay người liền đi, nhưng lại nhìn thấy một đạo nhân ảnh đang đi về phía mình.
Nhân duyên trên đời, nam và nữ gặp nhau nếu như có rung động, đó gọi là nhất kiến chung tình.
Hai nam nhân gặp nhau, trừ nhất kiến chung tình ra cũng có khả năng ma sát ra hỏa hoa, mà Vương Côn Luân và Hướng Khuyết lần đầu tiên gặp nhau tại Dong Thành Hoa Phủ, liền hỏa tinh văng tứ tung, hỏa tinh này bắn ra trực tiếp dẫn đến sau đó hai người vẫn luôn dây dưa lại với nhau.
Hướng Khuyết về sau hồi ức, mình khi ban đầu nhìn thấy Vương Côn Luân mà quay đầu đi luôn, về sau có lẽ sẽ không có nhiều chuyện chó má rối tinh rối mù như vậy, hắn tuy có thể bấm ngón tay tính toán, nhưng hắn lại không thể tự mình bói một quẻ, cho nên Hướng Khuyết không quay đầu mà đi.
"Trừ yêu phục ma đó hả?" Vương Côn Luân nhìn Hướng Khuyết cười nói: "Mũi của ngươi khá thính, lệ khí vừa thành hình liền thuận theo mùi mà đuổi tới, nếu như lại qua mấy ngày ngươi mới phát giác, e rằng sẽ không tiện hạ thủ như vậy."
Hướng Khuyết nhíu mày, hỏi: "Người trong đồng đạo? Vậy làm phiền rồi."
Hướng Khuyết cho rằng hắn cũng gặp phải phong thủy âm dương sư thu hồn, trong ngành có một quy định bất thành văn, người trong đồng đạo gặp nhau, ai xuất thủ trước thì tính là của người đó, người đến sau không thể nhúng tay.
Vương Côn Luân lắc đầu, chỉ chỉ về phía sau nói: "Ta cùng ngươi không phải là một đường, vong hồn này ngươi tự xem mà xử lý, muốn thu cứ thu, không liên quan gì đến ta."
Hướng Khuyết lại không động, đối phương tuy nói không liên quan đến hắn, nhưng hắn lại nhìn ra đạo vong hồn kia và người này có một sợi dây đang liên kết.
Đó là nhân quả tuyến, rõ ràng là hai người có liên quan.
.
Bình luận truyện