Đại Nhân Vật

Chương 1 : Chiếc khăn lụa đỏ

Người đăng: RobinLee

Ngày đăng: 13:54 17-07-2024

.
CHƯƠNG 1 – Chiếc khăn lụa đỏ Tác giả: Cổ Long Biên dịch: Robin Lee ———————————————- Thiếu niên nắm chặt đao, dải khăn lụa buộc trên chuôi đao tung bay trong gió. Chiếc khăn lụa màu đỏ, sắc đỏ rực như mặt trời vừa lên. —————— Lưỡi đao lấp lánh dưới dương quang gay gắt, thiếu niên mồ hôi nhễ nhại, ướt đẫm bộ y phục bằng lụa đen trên người chàng. Chàng đang bị bao vây, tuy chỉ có bốn người, nhưng chàng biết sự đáng sợ của bốn người này, đã nhiều lần chàng muốn buông đao xuống, muốn thôi chống cự, muốn từ bỏ tất cả. Chàng vẫn chưa làm thế. Bởi chàng không thể làm ô nhục dải khăn lụa đỏ buộc trên cán đao, chàng không thể làm ô nhục bóng hình gắn với dải khăn đó. Khi buộc dải lụa đó lên đao, chàng đã hạ quyết tâm phải chiến đấu đến cùng, dù có chết cũng không gục ngã trước bất kỳ ai. Dường như chiếc khăn lụa đỏ ấy có thể mang tới một thứ dũng khí kiên cường bất khuất. Chàng vung đao, hét lớn, xông lên phía trước. Dải lụa đỏ tươi bay phấp phới, thậm chí còn rực rỡ hơn cả đao quang. Ngay tức thì, chàng nghe thấy tiếng đao chém vào xương cốt đối thủ. Kẻ đó lảo đảo ngã xuống, tròng mắt lồi ra, trừng trừng nhìn dải khăn lụa đỏ tươi như bị thôi miên. Hắn không chết dưới lưỡi đao, cũng không phải thiếu niên kia giết hắn. Chính chiếc khăn lụa đỏ đã lấy mạng hắn, thứ dũng khí ẩn hiện trong chiếc khăn đã sớm làm cho hắn hồn bay phách lạc. ———————- Thiếu nữ tựa nghiêng trên khung cửa gỗ, sóng mắt đung đưa dịu dàng hơn cả vì sao trên trời. Nàng kéo tay hắn, không nỡ để hắn rời đi. Chiếc khăn lụa buộc nơi cổ tay hắn khẽ bay trong gió đêm. Khăn lụa màu đỏ, đỏ rực như trái tim đang yêu. Đêm đã khuya, người đã đến lúc phải đi, đúng ra đã phải đi từ lâu rồi. Nhưng người vẫn đứng đó. Hắn không thể làm vấy bẩn chiếc khăn lụa buộc nơi cổ tay, nếu đã mang chiếc khăn trên mình, tuyệt không thể khiến bất cứ người con gái nào thất vọng.. Dải khăn lụa này không chỉ tượng trưng cho dũng khí mà còn mang trong đó một bầu nhiệt huyết. Một bầu nhiệt huyết nóng rực như lửa. Cuối cùng hắn tiến lại gần, thì thầm bên tai nàng. Những lời lẽ ngọt ngào so với xuân phong còn khiến tâm ta dao động hơn. Nhưng ánh mắt nàng vẫn đang dừng trên chiếc khăn lụa đỏ nơi cổ tay hắn, nhìn đến ngây dại. Nhiệt huyết của hắn chợt tan biến, bởi hắn bỗng hiểu ra người nàng thương yêu có lẽ không phải hắn, mà là chiếc khăn lụa đỏ hắn buộc nơi cổ tay. Khi nàng kéo tay hắn, bóng hình hiện lên trong tâm nàng cũng không phải hắn, mà là người đã trở thành hình tượng gắn liền với dải khăn đó. Kẻ đã đánh cắp trái tim, đã là người trong mộng của biết bao thiếu nữ. Người đó là Tần Ca. ————————- Hắn tắm rửa, búi lại tóc, cắt móng tay sạch sẽ, sau đó khoác lên mình bộ y phục bằng lụa đen mới may, cẩn thận buộc một dải khăn lụa đỏ ngang hông. Hắn không thích bộ y phục bằng lụa đen đó, cũng không ưa gì chiếc khăn lụa màu đỏ tươi. Nhưng hắn không thể không mang những thứ ấy lên mình. Vì nếu không làm thế, nghĩa là hắn không có dũng khí, không có nhiệt huyết. Từ sau trận chiến trên gò Hổ Khâu, các phường nhuộm ở Giang Nam không thể không nhuộm tất cả mọi loại khăn thành màu đỏ, vì thanh niên ai nấy đều muốn mang một chiếc khăn lụa đỏ trên người. Một thiếu niên nào đó nếu không đeo khăn lụa đỏ thì không dám bước chân ra khỏi nhà. Có người tuy tuổi tác không còn trẻ, nếu muốn học theo đám thanh niên, chạy theo trào lưu, thì cũng buộc khăn đỏ lên người, ý nói mình chưa phải già lão lắm, không lạc hậu so với lớp trẻ. Kẻ phong lưu thắt khăn lụa đỏ lên cổ tay, ngang hông, kẻ gan dạ thì buộc khăn lên đao kiếm, người buôn bán thậm chí còn trùm khăn lên đầu. Nhưng trước giờ không ai quàng khăn lên cổ. Không ai dám. Vì người quàng khăn lên cổ là Tần Ca. Nếu ngươi dám quàng khăn lên cổ, cho dù Tần Ca chẳng bận tâm, nhưng người khác sẽ cắt nát cái khăn của ngươi ra, ngay cả cái đầu ngươi cũng chẳng còn trên cổ. Ngươi có thể bắt chước chàng, có thể sùng bái chàng, nhưng tuyệt không thể mạo phạm đến chàng một chút nào. Nếu chàng muốn ngắm trăng một mình trên cầu, cho dù ngươi cũng muốn ngắm trăng, chỉ nên đứng dưới chân cầu. Tần Ca chính là Tần Ca, vĩnh viễn không có người thứ hai, sau này không, tương lai cũng không thể có. Từ sau trận chiến trên gò Hổ Khâu, Tần Ca trở thành anh hùng trong mắt thanh thiếu niên Giang Nam, thần tượng trong tim các thiếu nữ. ————————- Trong mắt Điền Tư Tư, Tần Ca đương nhiên là một đại nhân vật.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang