Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 550 : Quá trình bàn bạc và giao hàng đến nhà
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 23:29 22-11-2025
.
Chương 528: Quá trình bàn bạc và giao hàng đến nhà
Artyom Sokolov lấy thuốc lá trong túi ra, đập đập vào tay, giống như quê hương Siberia lạnh lẽo, trên người hắn luôn mang theo cảm giác thô kệch của Vodka.
Artyom ngậm điếu thuốc lá nhăn nheo trong miệng rồi lầm bầm vài câu, “Mẹ nó lạnh thật.”
Lâm Dược nhìn Arasaka Tower ở đằng xa, dữ liệu cuối cùng V truyền đến chính là tài liệu của Smasher, chỉ đại khái lướt qua một lượt –– Hắn cũng không cho rằng kẻ này có tư cách tạo thành bất kỳ tổn hại thực chất nào cho mình.
“Người làm việc cho ngươi, là của Arasaka ?”
Artyom một lúc lâu sau mới lên tiếng dò hỏi.
Đây là điều rất dễ đoán, Arasaka Tower canh gác nghiêm ngặt đến mức mỗi một bộ phận Cyberware trên cơ thể cũng sẽ bị rà quét hàng chục lần, ngoại trừ nhân viên nội bộ ra thì không có cách nào khác để trà trộn vào được.
“Ta đã lấy ra thành ý để hợp tác, nhưng Mặt trận Tự do vẫn định vây mà không đánh, hoặc chỉ chế tạo một vài động tĩnh nhỏ thôi sao ?”
Lâm Dược lảng tránh không nói.
Artyom lắc đầu, “Quá nóng vội, anh em (tiếng Nga). Chúng ta kiên trì không ngừng thực hiện những chuyện cơ bản là không thể thành công này ở châu Âu trong suốt 15 năm qua, quá nhiều người đã ngã xuống vì nó ––– Không ai biết đây là một cuộc chiến tranh vì điều gì.”
“So với kẻ lạnh lùng như ngươi, ta ngược lại cảm thấy nữ nhân đến Rome để đàm phán với ta tại một năm trước càng thú vị hơn, nàng là…?”
Lâm Dược gật đầu, hào phóng thừa nhận mối quan hệ này.
“Chẳng trách… Nói thật, ta không mấy lạc quan khi tiến hành hợp tác với một kẻ có quan hệ thật không rõ ràng với Arasaka như ngươi, ngoài ra nếu cấp dưới của ta không có bịa đặt, vậy năng lực trên internet của ngươi cũng có phần quá đáng sợ a.”
Artyom chỉ lẩm bẩm, nhưng tựa hồ không có ý định từ bỏ hợp tác.
Thế là Lâm Dược trêu chọc, “Thế nào ? Vẫn không muốn từ bỏ lắm ?”
"Đã nhiều năm như vậy, Zhirafa bỏ ra rất nhiều tài chính, còn bọn hắn thì bỏ ra máu tươi và mạng sống, tất cả chỉ vì một giấc mơ xa vời không thể với tới ––
Những kẻ được hưởng lợi đương nhiên sẽ không tự chĩa mũi dao vào mình, đây là nhận thức của ta, ta từng dùng lời này ở hội nghị công ty 30 năm trước để bác bỏ luận điệu nực cười 'thế giới được Arasaka dẫn dắt tiến bộ' của Michiko."
Lâm Dược nhún vai, hắn sớm đã sớm nghĩ thông suốt về vấn đề này.
“Vậy liền giống như ngươi, từ bỏ lợi ích.”
Động tác hút thuốc của Artyom hơi dừng lại, trên mặt xuất hiện nụ cười khó hiểu, “Hừ hừ, câu trả lời rất hay, đầu óc của thằng nhóc Vladimir không được tốt lắm, nghe nói người của ngươi bây giờ bị giam ở trong đó ? Có cần người của chúng ta làm ra động tĩnh lớn hơn một chút không ?”
Artyom cố ý hỏi một câu vì lo lắng nhân viên của Lâm Dược bị tổn thương.
Tuy nhiên thanh niên trẻ tuổi đến quá đáng này chỉ phất tay, “Cứ thực hiện như bình thường, nhổ tận gốc mắt xích chế tạo sản phẩm y tế trước đây của Arasaka, bước đầu tiên trong kế hoạch hợp tác của chúng ta chính là loại bỏ những bang phái này, từ đó Zhirafa mới có thể mở rộng đến Warsaw.”
“Ngoài ra, ta sẽ lựa chọn thời điểm tấn công Arasaka.”
Biểu cảm của Artyom có chút kỳ lạ, đương nhiên không phải là vì kế hoạch, bởi vì hắn quá quen thuộc với chuyện công kích Arasaka.
Mỗi một lần chỉ tranh thủ được tự do tạm thời ở các khu vực có tranh chấp thôi, nhưng đối với Artyom mà nói thì đây liền chuyện vô cùng khó khăn, nếu không có sự tồn tại của Mặt trận Tự do, công ty hoàn toàn có thể làm tới mức bóc lột tận xương tủy ––
Chuỗi lợi ích của việc mua bán thuốc chính là bằng chứng tốt nhất.
“Hắc nghe này bằng hữu.”
“Ta đương nhiên giơ hai tay tán thành nếu ngươi nói có thể mở rộng đến địa bàn của Dreamer, nhưng có ai không biết Warsaw và chính phủ sau lưng là chó ngoan của Arasaka ? Ngươi đang nói đùa sao ?”
“Có gì có thể đảm bảo được chuyện chúng ta sắp làm đâu ?”
Artyom rất thưởng thức hành động của Dreamer và người hoạch định chính sách đằng sau, ít nhất hắn đã hiểu rõ một loạt kỳ tích của Dreamer ở Pacifica dựa vào mạng lưới tình báo của bản thân ở Bắc Mĩ, thắng lợi trước đó trong cuộc chiến tranh trên internet cũng là tiền đề để Artyom dám đơn độc một mình đi gặp Lâm Dược.
Chỉ là…
Artyom cũng không phải là hạng người mắt kém, Cyberware trên người nam nhân trước mắt ít ỏi đến đáng thương, hắn chỉ có thể đoán rằng có cuồng nhân Cyberware tương tự như Smasher đang tuân theo mệnh lệnh của đối phương.
Đồng thời, Artyom không cho rằng Mega Corp nổi danh toàn cầu đã kinh doanh hàng chục năm ở Warsaw và thậm chí là toàn bộ Ba Lan sẽ sụp đổ hoàn toàn chỉ vì bị ảnh hưởng bởi một thao tác bên ngoài, Zhirafa muốn tiến vào chiếm đóng thì nơi đây nhất định không thể tồn tại Arasaka nữa.
“Nếu muốn có đảm bảo…”
Lâm Dược nghĩ nghĩ, quả thật có chút khó khăn.
Artyom ủng hộ rất nhiều khi Dreamer thành lập căn cứ ở Pacifica, bây giờ Mặt trận Tự do lại tập kết lần nữa, nhân lực và vật lực đều là khoản chi phí không nhỏ.
“Vậy nếu như Takeshi và tòa tháp trước mắt không còn tồn tại thì sao ?”
Artyom hiện tại sắp 70 tuổi, mặc dù trạng thái trông vẫn giống như Yorinobu, nhưng ít nhất cũng từng trải qua sóng gió lớn.
Hắn quá hiểu đạo lý ngoài tầm tay với tới, nhưng Artyom không biết liên minh hợp tác giữa Lâm Dược và Arasaka Yorinobu rốt cuộc sâu đến mức nào ––
“Đừng coi thường Zhirafa a, đồng chí nhỏ.”
“Mạng lưới tình báo và chuyên gia phân tích dữ liệu của chúng ta đều sớm đưa ra kết luận, ít nhất trong mười mấy năm tới, Yorinobu nhất định sẽ chịu tổn thương nguyên khí nặng nề nếu muốn nhổ tận gốc châu Âu như thùng sắt… Hơn nữa theo ta được biết thì Yorinobu cũng không có cách nào hay cả.”
“Ngươi trông cậy vào Arasaka động thủ trong nội bộ sao ? NUSA và Militech không phải kẻ ngu, chỉ cần hắn có chút động tĩnh, hậu quả như thế nào đã quá rõ ràng.”
Nhưng mà Lâm Dược không có ý định tổ chức cuộc thi biện luận trên sân thượng.
“Đối với ngươi mà nói, chỉ cần Mặt trận tự do thâm nhập càng sâu vào Warsaw và thậm chí là các thành phố khác ở Ba Lan, hay tầng dưới chót càng trở nên thống nhất thì chính là chuyện tốt, cuộc mua bán kiếm bộn không lỗ.”
“Đợi Takeshi chết rồi ra tay cũng không muộn a.”
“Ta đã đưa cho ngươi các mảnh ghép cần thiết, nên làm thế nào thì tùy vào ngươi.”
Thông qua vụ án về sản phẩm y tế, toàn bộ chuỗi hối lộ đã bị xác nhận, Lâm Dược có thể tìm tới nhân chứng và vật chứng liên quan… Mặt khác tầng dưới chót ở Warsaw cũng bắt đầu hoang mang lo sợ vì chuyện này, đây chính là cơ hội tốt để Artyom ra tay.
Artyom trầm ngâm một lát, không nói gì thêm nữa, đi thẳng xuống sân thượng.
Trước khi chia tay, người cầm quyền âm thầm tài trợ cho các thế lực chống đối công ty khác nhau này hơi dừng bước, “Hy vọng ngươi không phải là kẻ lợi dụng Zhirafa làm bàn đạp…”
Lâm Dược cũng thuận thế đáp lại, “Ngươi còn nhớ tàu vận tải hàng không rơi xuống ở Pacifica sao ? 【 Tàu có lò phản ứng hạt nhân cỡ nhỏ kia 】…”
Artyom cau mày nhìn Lâm Dược.
“Pacifica có thể nhận được tài trợ của ngươi hơn phân nửa là vì Hansen đã bắn hạ nó, ngoài ra đối phương còn cần nguồn năng lượng thuần khiết và mạnh mẽ trên tàu vận tải của các ngươi để xây dựng thiên đường cho tội phạm.”
“Ngay cả ngươi cũng nhìn ra, điểm biến động lớn nhất của thế giới này tuyệt đối không phải là châu Âu, mà là nơi đó.”
Artyom bây giờ cũng không còn che giấu.
“Nếu đã như thế, ngươi tất nhiên dùng biệt danh 'Lin', vậy ngươi hẳn là kẻ ra tay giết chết Arasaka Saburo đúng không ?”
“Nhưng ta nhìn không giống ––”
Lâm Dược nhìn qua đường chân trời bị đám mây dày đặc che khuất.
“Một ngày kia sẽ không quá muộn.”
Artyom nghe thế liền lắc đầu không nói, đồng thời, Artyom cũng xác nhận một lần cuối cùng với Emma.
Câu trả lời từ phía bên kia rất chắc chắn, đây chính là người của họ.
Chỉ là… Có một câu nói khiến Artyom rất để tâm.
Emma: 【 Không ai biết hắn ở đâu, ngay cả đồng minh cũng vậy — Ngoài ra Night City cũng gửi lời chào chân thành và mong đợi nhất cho sự xuất hiện và gia nhập vào một lần nữa của Zhirafa. 】
Night City, vùng đất khiến Zhirafa thất bại.
So với đổ máu hy sinh trên mảnh đất châu Âu âm u và chết chóc bị công ty kiểm soát chặt chẽ, hắn hy vọng biến đổi xưa nay chưa từng có sẽ bùng nổ trên mảnh đất Bắc Mỹ tựa hồ có mâu thuẫn càng gay gắt hơn…
“Đám người này thật đúng thú vị.”
Thần sắc của Lâm Dược trở lại bình thường sau khi Artyom rời đi.
Dữ liệu giám sát cho thấy Lucy tiến vào trạng thái ổn định trong Black Wall, hắn đang chờ bức tường kia mang đến một cú sốc tuyệt đối cho kẻ tham lam (Takeshi), đến lúc đó, các chủ tịch chỉ nghe lệnh mà không làm theo của chi nhánh châu Âu sẽ được nếm trải mùi vị của tuyệt vọng thực sự.
Đương nhiên, đám người thối nát còn muốn đặt hai chân mình lên tất cả mọi thứ của hành tinh này cũng sẽ phải đón nhận thất bại của bọn chúng.
Lâm Dược có lòng tin tuyệt đối.
……
-----------------
Một tấm thẻ đục lỗ được đặt trên chiếc bàn kim loại chất đầy đồ ăn vặt trong một căn phòng hơi bừa bộn.
Sản phẩm của thời đại cũ này giống như thế giới từng bị internet từ bỏ, trông rất lạc hậu và nguyên thủy.
Công nghệ thẻ đục lỗ, từng là biện pháp an ninh cao cấp nhất trong các cơ sở bí mật vào thế kỷ 20, nhưng khi thời đại được dữ liệu xây dựng tiến đến, nó liền nhanh chóng biến mất –– Cho đến khi Old Net sụp đổ.
Có một sự thật rất nực cười: Dấu vết khắc trên đá còn tồn tại lâu hơn bất kỳ phương tiện ghi chép thông tin nào của các thời đại.
Thẻ đục lỗ càng giống như mã truy cập được duy trì ở trạng thái vật lý.
Khớp tay Cyberware màu đen của thiếu nữ tràn đầy tính công nghệ, nàng cẩn thận cầm thẻ lên khỏi bàn rồi đặt ở trước mặt, ánh đèn như hoàng hôn trong tầng hầm rất nhanh liền xuyên qua lỗ nhỏ trên thẻ để chiếu sáng tới khuôn mặt.
Tấm thẻ đục lỗ này là phát hiện mới nhất, bởi vì kiểu dáng của nó hoàn toàn không giống vật phẩm trước đây bọn hắn thu thập từ chỗ cấp dưới của Arasaka Hanako.
Bây giờ Blackhand và Takemura mỗi người ngồi một bên, giữ im lặng như kẻ thù không đội trời chung, Blackhand nhẹ nhàng lau khẩu Saratoga yêu thích nhất của hắn, còn Takemura thì… khác hẳn với dáng vẻ mặc vest trắng cao cấp trước đây, trên kiểu tóc Samurai búi cao còn có tóc bạc xoăn lộ ra ngoài, giống như một con sói già thoát ly bầy đàn.
“Cho nên chúng ta phải đợi tới khi nào mới có thể liên lạc với tiểu thư Alt ?”
Takemura khi nói tiếng Anh thì luôn có khẩu âm kỳ lạ, Rebecca nghe xong chỉ muốn cười, thật sự quá giống vị diễn viên hài đó…
“Chúng ta bây giờ đang làm chuyện này, Ninja.”
Động tác lau chùi của Blackhand rất nhanh bị gián đoạn bởi một bàn tay đập xuống bàn.
“Khốn nạn ! Ngươi vì sao lại giết người của MaxTac ?”
“Chúng ta có thể trốn thoát hoàn mỹ, bây giờ lại phải chui lủi như con gián !”
Đồng tử xám trắng của Takemura lóe lên ánh sáng bất mãn.
Blackhand thì lộ ra cánh tay mạ crôm của mình, trông có vẻ là đồ mới, hẳn là đã được nâng cấp và gỡ bỏ cửa sau.
Đến nỗi sau lưng là ai, đương nhiên chỉ có thể là Dreamer.
“Điều tra, vậy thì phải có vật chứng, chỉ có MaxTac sử dụng thẻ đục lỗ, điểm này đương nhiên đáng để chúng ta nghi ngờ –– giết hắn cướp thẻ, hợp tình hợp lý.”
Tuy nhiên, điều khiến Takemura bất mãn không phải ở đây.
Hắn không hiểu vì sao đặc công phản bội của NUSA lại dám làm ra vụ án lớn như vậy ở trên đầu MaxTac, bây giờ lại có thể thản nhiên ngồi đây chờ đợi tin tức của một chương trình.
Takemura là người theo chủ nghĩa thực tế, cơ hồ là loại samurai cổ hủ nhất.
Ngay khi hai người đang đối chọi gay gắt, còn Rebecca thì nhàm chán gối đầu nhìn hai người cãi nhau ––
Tiếng gõ cửa có nhịp điệu vang lên.
Ba người đồng loạt nhìn về phía cửa, trong lúc nhất thời ngay cả Rebecca cũng sửng sốt.
Theo lý mà nói, bây giờ chỉ có ba người họ biết vị trí của căn cứ an toàn, cộng thêm Alt chỉ là chương trình… Không thể nào là một đống dữ liệu tới đây gõ cửa chứ ?
Cơ hồ không có bất kỳ giao tiếp nào, súng ống lên đạn, mọi người nín thở tiếp cận cánh cửa sắt kia.
Bên ngoài truyền đến giọng nói sốt ruột, là âm thanh the thé của phụ nữ.
“Gọi bà đây đến nơi tồi tàn thế này, không có tiền boa mà nói, thì thêm 10 eddie với mỗi một phút phải đứng bên ngoài !”
“Mẹ nó thật xui xẻo !”
Mọi người nhìn nhau, Rebecca thấy rõ đây là cách ăn mặc của Doll, mái tóc hồng rẻ tiền giống như kẹo cao su bị nhai qua ––
Xác nhận bên ngoài không có ai theo dõi, Rebecca ra hiệu cho hai người cất súng đi.
Đợi hai người ẩn nấp xong, Rebecca mới mở cửa.
Mùi nước hoa rẻ tiền xộc thẳng vào mũi, tiếng giày cao gót lạch cạch còn kèm theo bàn tay đẩy Rebecca ra, nữ nhân kia khoanh tay trước ngực, cúi đầu nhìn thấy Loli đáng yêu như vậy đứng trước mình, ánh mắt sắc sảo lập tức trở nên trêu chọc.
“Nha ! Là một em gái nhỏ !”
“Rất vội sao ? Tăng giá gọi ta đến ––”
Rebecca đưa tay ra vội vàng lắc đầu, “Ách, không, ta chỉ là…”
Người phụ nữ phất tay.
“Không sao, ta cũng thích em gái nhỏ.”
Ngay khi nữ nhân đang nói chuyện với hàng lông mi có thể sánh với khổng tước, hai gã đàn ông vạm vỡ liền chen ra ––
Thần sắc của nữ nhân lập tức trở nên kinh hoàng.
“Scavs ?”
Nàng hét lên trong lòng.
Tuy nhiên chưa kịp để nàng thực sự hét lên, đầu của nàng đột nhiên cúi xuống, đôi mắt bắt đầu lóe lên ánh sáng xanh lam, toàn bộ cơ thể giống như đứng thẳng lên, khí chất cũng hoàn toàn khác biệt.
“Tìm thấy.”
Vừa mở miệng, Rebecca liền biết đó là ai.
Hai tay buông thõng, biểu cảm trên mặt càng giống như sản phẩm máy móc, ngoài Alt ra thì không còn ai khác.
Ba đôi mắt nhìn chằm chằm vào Doll bị Alt điều khiển BCI đi thẳng đến bên bàn, nàng cầm thẻ đục lỗ lên sau đó không nói thêm lời thừa thãi, chỉ nói ra thu hoạch của mình và mục đích của chuyến đi lần này.
“Thẻ đục lỗ là thứ được Arasaka sản xuất mô phỏng theo MaxTac, tin tức Takemura và Lowell giải mã trước đây không có vấn đề, Hanako một mặt dùng nó làm công cụ truyền tin, mặt khác cũng đang cố gắng giải mã tin tức của MaxTac.”
Hai tên Solo truy tìm thẻ đục lỗ lâu nhất ở đây như có điều suy nghĩ ––
“Chẳng thể trách, lẽ nào tiểu thư Hanako đang thử thăm dò công nghệ kiểm soát ý thức của MaxTac ?”
Takemura cảm thấy chuyện lớn không ổn.
Kể từ khi biết Saburo có ý đồ mượn xác hoàn hồn, Takemura cảm thấy phe phái của Hanako càng ngày càng điên cuồng.
Không cần phải nói nhiều về sức hấp dẫn của bất tử.
Alt làm bất cứ điều gì cũng đều có mục đích, bao gồm cả việc nàng mượn cơ thể của người phụ nữ này để đến đây.
“Quá trình điều tra của Dorio cũng có tiến triển, ngoài ra ta đã sửa đổi cơ sở dữ liệu của quản trị viên mạng NCPD, sau khi các ngươi bị camera giám sát chính thức nhìn thấy trên đường phố, lệnh truy nã sẽ không còn hiển thị nữa.”
“Mặt khác, các ngươi phải tạm giam người phụ nữ này, nàng có quan hệ không tệ với một thành viên nào đó của MaxTac, có thể giúp chúng ta điều tra tổ ong –– Khống chế nàng cho thật tốt.”
Rebecca không cần nhớ những thứ này, điều nàng quan tâm nhất là chuyện của Maine thế nào rồi.
Chỉ là chưa suy nghĩ bao lâu, Alt liền nhìn về phía Rebecca bằng đôi mắt lạnh lùng cực độ.
“Chuyện của Maine, ngươi cần phải chuẩn bị sẵn sàng.”
Cạch.
Sắc mặt của Rebecca lập tức tái nhợt đến cực điểm.
……
……
.
Bình luận truyện