Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)

Chương 541 : Neo điểm

Người đăng: Gleovia

Ngày đăng: 13:49 12-11-2025

.
Chương 519: Neo điểm Charter Hill. Biệt thự của Kerry · Eurodyne. Trong ban nhạc Samurai khi xưa, thành viên duy nhất còn có thể nói là đang phát triển mạnh mẽ chính là người từng bị Silverhand cướp hết hào quang như hắn. Có lẽ lý do Kerry hỗn đến vị trí hiện tại có liên quan rất lớn đến tính cách cẩn trọng của hắn, phải biết rằng khi Johnny nhiều lần kích động người hâm mộ chống lại công ty, thậm chí gây ra bạo loạn trên đường phố, Kerry đều nhắc nhở Johnny nên kiềm chế một chút. Lần cãi vã cuối cùng cũng xảy ra vào đêm Alt bị bắt đi — Kerry nhìn những món đồ trang trí màu vàng giống như mảnh vỡ dữ liệu xung quanh cửa sổ sát đất xa hoa của mình, hắn cứ thế ngồi yên trên chiếc ghế sofa tối giản theo chủ nghĩa sang trọng để nhìn cô nương có hai bím tóc đang ăn ngấu nghiến thịt thật trước mặt. Một suất sushi cá hồi thịt thật, giá cả ở Night City ít nhất là 300 eddie, gấp 30 lần so với sushi nhân tạo… Mà lúc này, đồ ăn trong tủ lạnh nhà Kerry cũng bị vị đại thần trước mặt chén sạch gần hết. Không phải là vì tiếc tiền, Kerry càng ngày càng không tin lời nói vớ vẩn của cô nàng này nữa… Linh hồn của tên khốn kia thật sự sống trong người nàng sao ? Kerry muốn tìm ra một chút dấu vết để chứng minh tính chân thật. Vì thế hắn đã chuyên môn liên hệ qua chỗ của Rogue, bạn gái cũ của người anh em tốt Silverhand, bên nàng nói rằng Arasaka quả thực có công nghệ này, tên khốn Silverhand chính xác còn sống. “Fuck…” “Đây đều là chuyện quái quỷ gì vậy ?” Kerry khó có thể nhìn Rebecca với hai má tròn trịa lên vì đồ ăn, khiến cho Rebecca đang đắm chìm trong sự thỏa mãn của thịt thật bọc đầu lưỡi cũng ngừng nhai mấy phần —— “Còn ăn được nữa không ?” K làm thế nào mà quen được nhiều “người tài ba” như vậy ở Night City ? Kerry xua tay một cách thờ ơ, “Ăn đi, tùy tiện…” Thành viên của ban nhạc KIA riêng phần mình dựa vào ghế sofa, họ cũng đang chú ý đến thiếu nữ này. Mặc dù không ai nói cho họ biết tình hình cụ thể, nhưng căn cứ vào đôi câu vài lời rải rạc, bọn hắn tạm hiểu đối phương có thể tái tạo lại tài năng và kỹ thuật của Silverhand, trong đầu nàng hình như còn cắm một con Chip… gọi là Relic ? Rebecca biết chừng mực, sushi làm bằng thịt thật không hề rẻ, đã nghiện xong thì tự nhiên nên đến phần trình diễn. Chỉ là biến cố liên tiếp dạo gần đây để cho Rebecca không quá muốn tổ chức buổi biểu diễn nào cả, nhưng đây là mệnh lệnh của Lin, dù nàng không hiểu thì cũng sẽ làm theo. Người sẽ không bao giờ hại nàng trên thế giới này đương nhiên là Lin rồi ! “Ăn no ! Cảm ơn, ngươi biết đấy Kerry-san — ta hồi nhỏ là nghe nhạc của ngươi để lớn lên !” Rebecca mặt không đỏ tim không đập, giọng nói mềm mại, đâu có cảm giác hoang dã như khi gân giọng giằng co ở Santo Domingo. “Hừ hừ…” “Chị dâu già.” Kerry rõ ràng khó lòng buông bỏ điểm đau của mình. Đó có phải là điều hắn muốn không ? Rebecca gãi đầu, chờ mong “cuộc phỏng vấn” của Kerry. “Trên cổ ngươi thật sự có con Chip đó sao ?” Kerry thăm dò chỉ vào vị trí cổ của mình. Ngay lập tức, tất cả những người đang uể oải trong phòng đều vươn cổ tới gần, đặc biệt là Mendro, hắn có thể nói là fan cuồng của ban nhạc rock cũ, nếu có thể nhìn thấy cô nương này dùng ra kỹ thuật chơi guitar của Silverhand thì có chết ngay bây giờ cũng được ! Rebecca thoải mái vuốt hai bím tóc sau cổ ra trước ngực, cúi đầu đưa tay xé lớp da Cyberware che đi vết cắt của ninja Arasaka trước đó, Biochip lộ ra một nửa có màu đỏ như máu giống vật sống, phía trên nó cuộn trào từng vết tích đỏ thẫm, bộ phận nhìn thấy được ở bên ngoài chỉ dài khoảng một móng tay — Rất rõ ràng con chip này không được cắm đúng vị trí, trạng thái trên khe BCI là bị nghiêng lệch. “WTF, mẹ nó trông y hệt như trong quảng cáo của Arasaka !” Lee che miệng, dù sao giá của nó không hề rẻ, nhưng… trong này thật sự có thể chứa đựng người sống sao ? Rebecca lắc đầu. “Đây không phải là ‘bảo vệ quỷ hồn của ngươi ( linh hồn )’ !” Nàng khẽ nhắm mắt miêu tả: “Bên trong có thể lưu trữ dấu vết linh hồn và ký ức kỹ thuật số của người sống, tên khốn Johnny liền sống ở đây, ngày nào cũng lảm nhảm không ngừng.” Nghe đến đây, cả nhóm KIA càng phấn khích hơn. “Fuck ! Có thể để hắn đi ra nói chuyện không — “50 năm… có thể là thật sao?” Mấy người lao nhao bàn tán, bộ não vốn đã đau của Kerry lại càng choáng váng hơn, “Được rồi được rồi, đừng lảm nhảm nữa ! Mẹ nó thật sự coi đây là buổi gặp mặt với fan hâm mộ sao ?” Không thể không nói, tiền bối như Kerry mới là người có năng lượng lớn nhất trong quá trình tổ chức buổi biểu diễn, thành viên KIA im lặng hơn một chút, còn Rebecca thì ngồi ngay ngắn như một người trung thực. Johnny xé rách không gian của Optic, trong vết mờ nhiễu loạn của Relic, hắn thản nhiên dựa vào bên cạnh Kerry, hai người trông có vẻ… khá giống oan gia. “Đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, nhưng đức tính của Kerry đần độn vẫn là như vậy.” “Do dự không tiến, chờ bị làm thịt.” Johnny chỉ ngón cái vào Kerry. “Ngươi muốn làm thế nào, chẳng lẽ định dựa vào cái miệng và Biochip trên cổ để hắn tin tưởng sao ? Ngươi không biết chơi đàn, không biết hát Rock, càng không có phong cách, chỉ có ta mới giải quyết được.” Rebecca nghiến răng — “Im đi Johnny !” Nàng sắp ghét chết kẻ khốn nạn vừa cầm tới cơ thể liền vội vàng miệng lớn uống rượu và hút thuốc này rồi. “Nói thật a chị em, K có ơn với ta, đây là chuyện chúng ta không thể bỏ qua.” Kerry do dự rất lâu mới mở lời một cách khó xử, “Nhưng ta khó khăn lắm mới giải quyết xong quá trình chuẩn bị cho buổi biểu diễn với mấy anh em của KIA, một khi K không xuất hiện… Ngươi nghĩ ai có thể giữ vững sân khấu ?” Johnny vui vẻ vỗ đùi. “Nhìn xem, ngu xuẩn này sống tốt như vậy không phải là không có lý do.” Rebecca khẽ nhíu mày, “Ngươi cũng là ngôi sao lớn trong giới nhạc Rock a.” Một câu nói đơn giản liền trở thành thanh kiếm sắc bén khiến Kerry im lặng. Kerry sao lại không biết đạo lý này, dù không có KIA, chỉ cần Kerry muốn, buổi biểu diễn chống lại chủ nghĩa bá quyền của công ty mà K yêu cầu vẫn có thể tiếp tục, chỉ cần hắn đi lên hát say sưa, một hồi nhiệt độ siêu cấp tất nhiên sẽ buông xuống… Cuộc sống là một con dao khắc, sẽ luôn mài dũa những kẻ không mấy mượt mà thành hình, cứ thế mà sống được ngày nào hay ngày ấy, lăn đến đâu thì hay đến đó. Có thể nói… Kerry đã phản bội cuộc đời trong quá khứ khi lựa chọn tháng ngày sống một mình ở châu Á vài năm trước. Nếu không vướng vào cuộc chiến buôn bán sản phẩm công nghệ của công ty nào đó, nếu không dính líu đến nhân vật nguy hiểm nhất chống đối công ty ở Night City –– Thậm chí là kẻ công khai gây ra sự sụp đổ của Night Corp, thì bây giờ hắn hẳn là nằm đây để đếm tiền mình kiếm được từ việc ca hát ở Crystal Palace. “Ngươi xem thử, lời thật lòng luôn khiến người ta không biết phải đáp lại thế nào.” Johnny đứng dậy, “Rebecca, thật sự muốn cứng cổ gọi thằng khốn đang giả vờ ngủ ở đây tỉnh dậy sao ? Phải để ta tới xử lý a.” Rebecca bất đắc dĩ nhắm mắt lại. “Hỗn đản này cần bị ta đấm một phát, Kerry đúng là loại hèn nhát, nhưng không phải là đồ khốn nạn… Ta hiểu rõ tính tình của bạn cũ mình nhất.” Thái độ của Johnny khá thành khẩn. Rebecca đột nhiên quay đầu nói với Mendro bên cạnh, cũng là người mà nàng cho là thật thà nhất: “Lát nữa nếu ta chạm vào rượu, hoặc cầm thuốc lá lên, ngươi hãy nói với ta ‘Chỉ cần ngươi dám uống một ngụm hoặc hút một hơi, sau này ngươi đừng hòng ra ngoài’ —” “Được chứ ?” Mendro không hiểu, nhưng làm theo. Rebecca hít một hơi thật sâu, không đợi Kerry trả lời thêm nữa. “Kerry ?” Ngôi sao nhạc Rock có chút ngẩn ngơ nhìn cô nương trước mặt, trong bàn tay Cyberware tràn đầy sức mạnh của nàng đang cầm một lọ thuốc nhỏ có màu cam, hình như là thuốc kháng sinh. “Để hắn ra nói chuyện với ngươi, nói rõ lý do tại sao chúng ta không thể thất bại.” Thuốc bị Rebecca nuốt vào bụng, Kerry cứ ngây người nhìn cô nương nhắm mắt lại rồi ngã xuống đất, Mendro vội vàng đưa tay đỡ nàng, không biết đây là định làm gì. Hôn mê không kéo dài bao lâu. Nhìn từng hạt ánh sáng dữ liệu mờ ảo trước mắt, và ánh bạc như ảo ảnh trên cánh tay màu đen, Johnny khẽ rên một tiếng, nắm lấy cánh tay Mendro để đứng dậy, ngồi phịch xuống ghế sofa đối diện Kerry. “Ngươi…” Cảm giác này vô cùng kỳ lạ, Kerry chỉ biết người đối diện đã thay đổi. Hoặc là đối diện là diễn viên xuất sắc, hoặc là chính mình quá sợ hãi… sợ phải đối mặt với quá khứ kia. Johnny thản nhiên gác chân lên đầu gối bên kia, mũi chân không ngừng lắc lư, cầm lấy hộp thuốc lá trên ghế sofa một cách tự nhiên — “Hút một hơi thì ngươi sẽ chết chắc.” “Ách, ta không nhớ nhầm chứ ?” Mendro nói rành mạch. Lee đỡ trán cảm thấy hơi xấu hổ, “Là ‘đừng hòng ra ngoài’” Johnny phát ra tiếng “chậc” khó chịu, rồi đột ngột giơ ngón giữa chĩa vào Kerry, “Lại gặp mặt, cừu non.” Kerry giống như con thỏ bị giật mình, áo choàng ngủ trên người suýt nữa cũng rơi xuống, nửa người vội vàng đứng dậy. Silverhand đặt cho hắn quá nhiều biệt danh, nhưng không ngoại lệ đều là công kích vào điểm không đủ cứng rắn, không thể mở rộng thế cục vào thời điểm quan trọng, thậm chí quá trung thực của hắn… “Fuck.” “Con mẹ nó ngươi đang hù doạ ta ? Ai nói với ngươi điều này ?” Johnny lắc chân, đưa tay móc móc lỗ tai, “Nhìn ngươi kìa, xem ra đám người Nancy cũng không khác là bao, đều nửa sống nửa chết phải không ?” Một người bình tĩnh mỉa mai, một người điên cuồng lẩm bẩm không có khả năng. Đầu của ban nhạc KIA cứ quay đi quay lại như vậy… Braindance cỡ lớn. Nếu quay lại chủ đề này thì sẽ kiếm bộn tiền có được không ?! Kerry sợ hãi chống nạnh đi qua đi lại nhìn chằm chằm Rebecca, “Ngươi nói thử xem bản thân còn biết gì nữa ?” Johnny không vội vàng, suýt nữa đưa tay gãi đũng quần, nhưng nhớ ra hai chữ tôn trọng nên đành bất đắc dĩ vung tay ra, “Nhiều lắm, ví dụ như… ngươi đội khăn trùm đầu cầu xin ta đừng làm loạn nữa, nếu không chúng ta đều sẽ xong đời.” “Ngươi muốn ta nói tiếp không ?” Kerry đứng sững tại chỗ như bị sét đánh, hầu hết những người có mặt đều chưa từng thấy biểu cảm tương tự. Nó giống như khóc, lại giống như cười, lại giống như một loại yếu đuối không biết giấu mặt vào đâu. Johnny phớt lờ Kerry, cầm cây đàn guitar điện có tính trang trí nhiều hơn thực dụng bên cạnh bàn trà lên — “Cô nàng, cắm điện như thế nào ? Nhanh lên để ta còn trang bức đâu !” Rebecca không nói lời nào, suýt nữa khiến Johnny tức chết. Johnny cằn nhằn rất lâu, cuối cùng mới lấy được chỉ dẫn của Rebecca như một đứa cháu trai ngoan… Đợi Johnny kết nối thiết bị internet trên người vào hệ thống âm thanh của biệt thự, bàn tay màu bạc đặt trên đàn guitar của Johnny liền khẽ động. Giai điệu đơn giản, một khi có chút động tác nhỏ xuất hiện, Kerry liền không thể kìm nén được ký ức trong quá khứ nữa. Ai sẽ cam tâm, ai sẽ chấp nhận số phận, ai lại không sợ chết ? Nhưng quá khứ đẫm máu lại cứ thế mà xuất hiện, Kerry không nói nên lời, chỉ có thể nhìn cô nương nhỏ bé kia, như thể phía sau nàng đang có một người đàn ông mặc áo chống đạn với mái tóc xoăn dài đang cười lạnh nhìn mình. Johnny… Giấc mộng làm trên tàu con thoi, chung quy là đánh sập cuộc sống giả dối của Kerry. Solo là kỹ năng cơ bản của người chơi guitar, bất cứ ai cũng có thể nói Johnny là kẻ khốn nạn trong sinh hoạt, nhưng… hắn thực sự rất có tài năng. 【 Black Dog 】 được diễn tấu ra, hắn không hát, nhưng đang ngân nga. Tùy hứng cũng là một đặc chất khác của Johnny, hắn cứ thế dừng lại đột ngột khi mọi người đang say sưa. Một khoảng không gian im lặng như tờ. Mendro kêu một tiếng bật dậy khiến mí mắt Johnny giật giật, quay đầu nhìn chằm chằm vào đối phương. Hai cặp mắt, bên trong là linh hồn hoàn toàn khác biệt. Một đôi mắt mở to và tràn đầy sức sống là tuổi trẻ, là phấn chấn, là bất khuất. Một đôi mắt rủ xuống, thờ ơ với mọi thứ, đục ngầu không chịu nổi, nhưng lại chứa đầy may mắn. “Fuck, thật sự là ngươi ?!” Kerry cười, cười tới nước mắt rơi xuống. Johnny khẽ cau mày, cứ thế nhìn Kerry giống như một đứa trẻ, mãi cho đến khi sự bất mãn và chế nhạo trong mắt biến mất. “Làm gì ? Định chôn cất ta một cách vinh quang sao ?” “Mọi người đều khóc đi.” Kerry đấm một cú vào vai Johnny, “Fuck, tại sao ngươi còn sống ?!” Trong chốc lát, mọi thứ đều giống như được giải tỏa, hai người nhìn nhau cười thật sảng khoái. “Johnny Silverhand!” Trong mắt Lee đã lấp lánh ánh sao, minh tinh lớn như Kerry không cần thiết phải lừa mình, đối phương chỉ có thể là Silverhand ! Lòng hâm mộ vượt thời gian cứ thế diễn ra trong biệt thự ở Charter Hill — Johnny Silverhand nói chuyện quá rắm thối đến nỗi Rebecca không muốn quan tâm nữa, nàng dứt khoát không nhìn và không nghe, chờ đợi thuốc hết tác dụng. Nhưng lần này Johnny lại tuân thủ quy tắc một cách kỳ lạ. Hắn lấy lọ thuốc ra khỏi ngực, không được uống rượu và hút thuốc thì ra ngoài cũng chẳng có ý nghĩa gì lắm, “Trước khi trả lại cơ thể cho cô nương kia, ta muốn nghe thử kế hoạch của ngươi —— Khi chúng ta biểu diễn cùng nhau, ngươi chưa bao giờ có kế hoạch gì cả.” Kerry cũng lấy lại tinh thần sau cơn phấn khích, miệng lẩm bẩm mình đúng là gặp ma rồi, nghe thấy câu hỏi liền vội vàng nói: “Thật sự muốn tìm địa điểm biểu diễn cho mấy vị tiên phong phản đối cơ chế này sao?” Biểu cảm của Johnny lập tức không đúng. Tuy hắn không phải là người tốt lành gì, nhưng lời hứa đối với Johnny là quan trọng nhất, sở dĩ bây giờ không nói lời mỉa mai tới Lin nữa —— Đó là vì Silverhand cảm thấy loại Corpo như đối phương có quyết tâm chống lại thế giới ngu xuẩn này đã thật đáng quý biết bao. Bây giờ thì sao ? Hắn cảm thấy đối phương là nhân vật tài ba, Johnny không muốn làm hỏng chuyện này. “Con mẹ nó ngươi lặp lại lần nữa ?” Kerry liền như chuột gặp phải mèo, “Fuck… có thể nghe ta nói hết không ? Vẫn giống hệt như xưa…” Trong lúc nói chuyện còn lườm Johnny một cái. Johnny hừ lạnh một tiếng, “Trước đây ngươi cũng không nói nhảm nhiều như thế.” “Không biết ngươi còn hiểu giới giải trí bây giờ không.” Kerry lẩm bẩm một câu, “Muốn cho KIA —— Tức là đám Rockerboy điên rồ trước mặt ngươi biểu diễn bình thường dù đã có tên trong danh sách đen của Công ty thu âm và chủ sở hữu sân bãi, thì chúng ta phải mượn bụng đẻ con.” “Lén lút ẩn vào, tìm một ban nhạc có thể biểu diễn bình thường, chúng ta lên sân khấu với tư cách khách mời không phải là được sao ?” Johnny nghe xong vậy mà rất có lương tâm hỏi: “Còn về đám người bị hố ?” Kerry lúc này chỉ vào mình, “Biết cái gì là ngôi sao hàng đầu không ? Ân tình vô giá, có một đám cô nương tốt đang chờ đợi giúp ta đâu !” Johnny có chút không tin. Người như Kerry có thể hỗn đến mức thành công nổi bật, quả thực có thể chứng minh rằng Rock đã chết ! Hắn thầm nghĩ một cách không cam lòng. Các cô nương mà Kerry nói tới tự nhiên là Us Crack, phải biết rằng Kerry và KIA đã tốn rất nhiều công sức mới tìm được đám người này. Vốn dĩ còn có vấn đề tranh chấp bản quyền, Kerry nguyên bản là loại người không có ý thức bảo vệ quyền lợi cho lắm, nhưng sau khi trải qua cửa ải sinh tử ở Cảng vũ trụ, hắn cảm thấy mình đã hèn nhát cả đời rồi lại bị một đám khốn nạn cưỡi lên đầu thì thật sự quá là không thoải mái, vì vậy đoàn người liền xông vào hậu trường buổi biểu diễn của Us Crack tại Câu lạc bộ Dark Matter. Ai ngờ tới mấy cô nương này suýt nữa yêu chết Kerry, fan cuồng chính hiệu — Không phải sao. Us Crack không quan tâm quá nhiều đến việc hợp tác với một công ty thu âm, diện tích sân khấu của bọn họ cũng đủ lớn, là sân vận động mà đội bóng Night Corp trước đó từng cầm tới cúp vô địch, nằm ở vùng ngoại ô cách Charter Hill mười lăm cây số về phía bắc. “Được, Kerry.” Johnny đứng dậy, nhét thuốc vào miệng, “Samurai, KIA — Chúng ta phải tìm cách để vực dậy hết, bất quá ta còn có nhiều ý tưởng hay hơn, nói với cô nương này đi, ta tùy thời có thể nghe thấy lời ngươi nói.” Johnny nói xong liền điều khiển Rebecca nhắm mắt lại ngã xuống với tư thế cực kỳ Punk, Kerry đưa hai tay ra có chút thất thần, “Tên khốn…” Thành viên KIA còn muốn xin chữ ký hai mặt nhìn nhau. Đây là Rockerboy sao ? Muốn làm gì thì làm cái đó ! Trong lúc nói chuyện, cơ thể này lại đổi người. Rebecca đưa tay vỗ một cái vào bàn trà, lớp đá cẩm thạch tinh xảo lập tức xuất hiện vài vết nứt, Kerry đau lòng đến mức khuôn mặt co giật. “Fuck… có thể.. đợi một lát rồi uống thuốc không, ngươi giả bộ cool ngầu làm gì ?” Rebecca mắng chính là Johnny. Mọi người luống cuống tay chân đỡ Rebecca dậy, một tràng cười vui vẻ vang lên. “Không thể không nói… K thật sự là.” Giọng Mendro trầm xuống, “KIA khó khăn lắm mới tạo dựng được tiếng vang, bây giờ lại có khách mời nặng ký hơn, chúng ta cũng được hưởng ké — Fuck, sao lại cảm giac như…” Hắn muốn nói, nằm hưởng. Lee nhún vai, “Trong thành phố này, có người muốn trốn tránh, có người muốn giải tỏa, có người… muốn dùng hết sức lực, không cầu gì cả nhưng vẫn muốn khiến một số người phải sợ hãi. Chúng ta không thể theo kịp cấp độ của hắn —— Đôi khi ta thậm chí suy nghĩ, kẻ như vậy thật sự đến từ tầng dưới chót sao ?” Rebecca trả lời không chút do dự. “Đúng vậy, hoàn toàn chính xác.” “Không ai hiểu rõ hắn hơn ta, hắn là người như thế nào… Đã chịu bao nhiêu khổ cực, bao nhiêu lần suýt chết trên con đường gập ghềnh này…” Mắt Rebecca cụp xuống, “Không cầu danh, không cầu lợi, về những gì hắn muốn làm, ta cũng không thể theo kịp bước chân của hắn.” Lời nói tinh tế, mọi người có mặt đều biết đây không phải là lời mà bạn bè có thể nói ra. Lee bước tới vỗ vai Rebecca. “Vậy thì giúp hắn làm tốt chuyện này, làm cho thật bùng cháy ! Để mọi người đều biết, linh hồn của KIA vẫn luôn ở đó, Rock n' Roll bất tử !” Loại trung nhị nghiêm túc là đáng sợ nhất. Bả vai Kerry run rẩy, nhưng trong lòng lại âm thầm sinh ra loại nhiệt huyết chỉ tồn tại ở 50 năm trước, dù có nhiều thứ đã bị mài mòn hết, nhưng nó sẽ Never Fade Away (không bao giờ phai nhạt ). “Tốt, một đám trẻ con ngốc nghếch.” Kerry tham gia vào buổi tuyên thệ cỡ lớn mà chỉ có người trẻ tuổi mới dám nói thẳng lời trong lòng. Tất cả mọi người dường như đều tìm thấy thân phận mà mình muốn sống trong thành phố này, hơn nữa cũng tìm ra điểm tựa cho tương lai. Trong lúc nói chuyện, một nhóm người được cho phép tiến vào nhà Kerry đã xuất hiện, chính là Panam — Bọn hắn đi tìm thiết bị liên lạc với Alt, tiện thể gặp gỡ thuộc hạ của Rogue ở Night City, trao đổi về xu hướng hiện nay của MaxTac, tiện thể mang theo tài liệu đã thu thập tới. Cô nương cao ráo bước vào nhìn thấy cả căn phòng tràn ngập vẻ vui tươi, khuôn mặt lạnh lùng của nàng hơi dịu đi một chút. “Xem ra đến đúng lúc mở party ? Vậy ta cũng có tin tốt muốn nói cho các ngươi.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang