Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 540 : Tiến bộ cùng lúc
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 19:24 10-11-2025
.
Chương 518: Tiến bộ cùng lúc
Một mảnh vụn từ kính mắt, đây là món quà đầu tiên Rebecca nhận được sau một khoảng thời gian rất dài tái ngộ với Maine.
Ánh nắng xuyên qua tròng kính màu cam đỏ, ánh sáng phản chiếu bên trong nhiều hơn vài phần ấm áp – Rebecca cứ thế giơ lên, cái đầu nhỏ bé không biết đang suy nghĩ gì.
Là may mắn, hay bất an ?
Tóm lại Rebecca biết, Maine và nàng, cùng với những thành viên khác trong tiểu đội khi xưa vẫn còn giữ được mối ràng buộc như người thân.
“Maine, chờ chúng ta.”
Rebecca thầm thề trong lòng, mảnh kính vỡ này giống như một tín hiệu cầu cứu, Rebecca biết Maine chắc chắn không phải đột nhiên biến thành người khác như tình báo nói tới, ít nhất trong cơ thể hắn vẫn còn tồn tại bộ phận mà các nàng quen thuộc.
Xoảng !
Bên cạnh truyền đến tạp âm chói tai, ở giây đầu tiên Johnny khi xuất hiện, Rebecca liền lườm nguýt đến tận trời.
Người mà nàng bây giờ không muốn để ý nhất chính là tên Rockerboy khốn nạn trước mặt, đúng là một… thằng chó má đáng chết.
Ngay khi lấy lại quyền khống chế cơ thể, Rebecca đã cảm thấy đau đầu do say rượu và mùi thuốc lá khiến nàng khó chịu còn sót lại trong khoang miệng, không những thế, Rebecca còn phát hiện đối phương xăm hình lên Gorilla Arm tuyệt đẹp của nàng, không biết là dùng loại mực gì, nó thậm chí có thể thấm vào dưới lớp da như thép chống đạn của Rebecca, thẩm mỹ thật sự khó nói hết…
【 J+R 4EVAH ( Mãi mãi bên nhau )】
Đây chính là cách thể hiện tình anh em của “Johnny”.
Nhìn hai trái tim xấu xí bị một mũi tên xuyên qua, cộng thêm đống chuyện tồi tệ mà Johnny gây ra, Rebecca tức giận không thôi.
“Cút sang một bên đi Johnny !”
Johnny gãi gãi đũng quần, rõ ràng kẻ bây giờ đang đuối lý chính là hắn, vừa rồi khi tận mắt chứng kiến Rebecca ném gói thuốc lá thượng hạng của mình vào vũng nước thải, Johnny liền đau lòng một hồi nhưng cũng không dám phát tác, chỉ im lặng cảm thấy mọi thứ đều giống như đang nhắm vào hắn.
“Alt thế mà dám đùa bỡn chúng ta!”
Kìm nén nửa ngày, Johnny cuối cùng vẫn không nhịn được mà mắng.
Rebecca không biết học tới tài năng mỉa mai từ ai, lên tiếng châm chọc: “Đúng đúng đúng, tình cũ khó quên, bạn gái Cyber vẫn nhớ điểm tốt khi xưa –– Dùng kẻ ngu xuẩn như ngươi tới làm mồi để câu ra MaxTac và Hanako, bây giờ thì hay rồi, cô nàng dữ liệu kia có lẽ đã điều tra ra manh mối, còn không vui vẻ sao ?”
Johnny gãi đầu.
“Mẹ nó đừng có nói nhảm, ít nhất thì hiện tại cũng có manh mối về đại ca cũ mà các ngươi quan tâm, không phải là một công đôi việc sao ?”
Johnny nắm giữ ký ức của Rebecca tự nhiên cũng biết sự tồn tại của Maine, dù cho bây giờ có bực bội thì hắn cũng phải đôi co mấy câu.
“Chỉ là không biết Maine đưa thứ này cho ta rốt cuộc là để làm gì ?”
Rebecca lưu luyến cất mảnh kính râm vào túi áo ngực, tạm thời thu hồi tâm tư.
Johnny không cam tâm cứ thế mà bỏ qua chuyện liều mạng chạy trốn ngày hôm qua, bọn họ lúc này phải đứng “hóng gió” ở Badlands tất cả đều là nhờ ơn của Alt, có thể nói rằng ––
Alt không coi Johnny là kẻ đáng thương cầu sinh, tự nhiên cũng không coi hắn là người, thậm chí cả Rebecca cũng thế…
Rebecca được Lâm Dược bảo vệ rơi vào trong mắt Alt thì cũng chỉ là điều kiện có thể lợi dụng mà thôi.
Vì thế Johnny làm sao có thể nuốt trôi cục tức này ?
Nhưng bây giờ muốn tìm kiếm Alt ở vùng đất hoang tràn đầy cát bụi như Badlands thì chẳng khác nào nói chuyện viển vông, chỉ riêng việc tìm cách liên lạc lại với nàng cũng là một vấn đề lớn, dù sao Lâm Dược bây giờ ở châu Âu đang trong tình trạng mất liên lạc.
“Ăn một chút gì đi.”
Rogue với một ít vết thương trên mặt dẫm lên sỏi đá đi tới, tối qua nàng gần như không chợp mắt, vẫn luôn sắp xếp mọi việc ở Night City.
Dù sao cũng là người từng trải qua nhiều sóng gió, chỉ cần sống sót, Rogue sẽ không làm ra oán trách.
Rebecca nhận lấy Tacos, cắn từng miếng một, Rogue thì dẫm lên tảng đá trước mặt để nhìn về một hướng nào đó.
Rebecca ăn xong không hiểu vì sao luôn cảm thấy mình và Johnny nên xin lỗi Rogue –
“Xin lỗi.”
Rogue cúi đầu nhìn cô nương có hai bím tóc đều rũ xuống vì buồn bã.
“Hài tử, khi mọi chuyện có xu hướng đi hướng tệ hại thì nói rõ ánh rạng đông sắp đến, ta rất quen thuộc với địa bàn của Nomad –– Bạn trai cũ Santiago của ta là thành viên của Aldecaldos, chúng ta ở tạm đây mấy ngày tránh nguy hiểm, hết thảy rồi sẽ có chuyển biến tốt thôi.”
Nói đến đây, Rogue cũng quan sát thêm xung quanh.
“Tên khốn kia…”
Rebecca lập tức hiểu ra, “Không có, chắc là bị ta mắng nên tức giận trốn đi rồi.”
Rogue do dự một chút vẫn không nhịn được dò hỏi: “Điều Alt nói rốt cuộc có đáng tin không, nàng thật sự chui vào… mạng lưới của MaxTac sao ?”
“Trước đây trong đội ngũ của chúng ta, chỉ có Spider Murphy hiểu cái này, quỷ mới biết bây giờ rốt cuộc là tình huống gì.”
Rebecca cũng rất bất đắc dĩ.
Tại nơi chim không thèm ị này, chỉ có thể tùy cơ ứng biến thôi.
Rebecca không định nói chuyện của Maine, hiện tại Rogue đã đủ phiền, chỉ có thể kiên nhẫn chờ mọi chuyện có chuyển biến rồi mới quay lại Night City.
Khi Panam và đội ngũ của nàng đến, ai cũng tưởng mình nhìn nhầm.
Nữ hoàng của thế giới ngầm tung hoành ngang dọc ở Night City như Rogue khi nào lại sa sút đến mức này, Panam không phải người xấu, nhưng vốn dĩ không hợp với Rogue nên vẫn nói vài câu châm chọc.
Rogue cũng không phản bác, nàng cần tạm thời chỉnh đốn lại ở Aldecaldos để suy xét kế hoạch tiếp theo.
Đoàn người rầm rộ tiến về doanh địa của Aldecaldos, nơi đây ngược lại thay đổi rất nhiều, Saul lựa chọn một địa điểm tốt, bây giờ Aldecaldos đạt được tình trạng tự cung tự cấp cũng dần dần phát triển, số lượng thành viên trong doanh địa nhanh chóng mở rộng lên quy mô 300-400 người.
Saul ở mấy năm nay cầm tới không ít chỗ tốt từ Rogue, cho nên trong khoảng thời gian đó, gia tộc Nomad đều họp bàn thảo luận về biện pháp giúp đỡ Rogue, cuối cùng đều cho rằng tập đoàn Cyberpsycho có quyền chấp pháp quá mức rộng như MaxTac là đối tượng không thể chọc vào, chỉ có thể để thuộc hạ quen thuộc tình hình Night City của Rogue lập đội quay về với thành viên tương đối thông minh trong doanh địa như Panam.
Bất kể nói thế nào cũng phải tìm ra Alt, rồi mới xem nên làm gì ở bước tiếp theo.
Ngoài ra, để che giấu tai mắt người khá, Rebecca và Johnny cũng coi như là nhớ lại việc mà Lâm Dược dặn dò ––
Chỉ là bọn họ không phải đi bàn bạc vấn đề tổ chức buổi biểu diễn, mà là nhờ ban nhạc tìm cách dùng xe tải chở thiết bị đưa bọn họ vào Night City từ khách sạn bên ngoài thành phố, tốt nhất là loại có thể chui qua từ Pacifica.
Khi Rebecca vừa liên lạc được với Kerry, hắn tỏ vẻ bản thân là kẻ già đời trong Night City, không nghe lời của bất kì ai khác ngoài Lâm Dược, la hét bọn họ sẽ không làm tiếp nếu “K” lại chơi mất tích.
Đợi Rebecca nói ra chuyện của hắn ở Cảng vũ trụ, Kerry liền vui vẻ đồng ý như chuột gặp mèo.
Không phải sao.
Rebecca không nhớ bây giờ là ngày thứ mấy, chỉ biết khoang xe tối đen này thật sự ngột ngạt khó chịu.
Đám người Panam hộ tống bên ngoài, điểm dừng đầu tiên là phụ cận nhà máy công nghiệp ở Santo Domingo, Panam lúc này đóng vai trò bảo vệ tạm thời cho Rebecca.
Night City bây giờ đang rất căng thẳng, MaxTac truy lùng khắp thành phố giống như phát điên, Rogue sắp xếp người của mình rất đúng chỗ, nhờ đó mà nàng vẫn có thể thu hoạch và truyền tin tức ra qua các kênh của Night City.
Dưới mắt mọi người đang kiên nhẫn chờ đợi Kerry đến, không khí căng thẳng bao trùm Santo Domingo như đám mây đen dày đặc.
Điện thoại của El Capitán gọi đến đúng giờ.
Rebecca vẫn có chút đề phòng vị Fixer không quen biết mình lắm nhưng lại quá nhiệt tình này.
“Kerry đến nơi, yên tâm, có ta ở đây thì cuộc gặp mặt này tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.”
El Capitán vỗ ngực bảo đảm, nói mình bàn bạc xong với đối phương, nhưng ngược lại thì bên Kerry… Lại hoàn toàn không hề bình yên như thế.
K biến mất một khoảng thời gian dài như vậy, bây giờ đột nhiên muốn đổi ca sĩ chính, cộng thêm Kerry đều lo sợ hãi hùng mỗi ngày kể cả khi ngủ, thậm chí phải đóng chặt cửa sổ để tránh chuyện chó má ở châu Âu ảnh hưởng đến mình, bây giờ thì hay rồi, kẻ nắm giữ bí mật muốn hắn làm chuyện này lại mất liên lạc, sau đó có một cô nương lùn lùn gọi điện tới dùng lời đó để đe dọa, thần kinh của hắn sao có thể không trở nên nhạy cảm ?
Không phải sao.
Kerry cài súng lục ở sau áo khoác phiên bản giới hạn của mình, cải trang thành một bộ quyết tâm phải xử lý cô nương không biết trời cao đất rộng kia trong buổi gặp mặt.
Vì thế Kerry còn chuẩn bị đặc biệt làm anh hùng đơn độc, cảm giác lo sợ mỗi ngày khiến đầu óc Kerry nóng lên không màng đến bất cứ điều gì nữa.
Ngược lại ban nhạc KIA bây giờ không biết gì cả, chỉ biết K gửi tin nhắn cho họ rằng sẽ đổi ca sĩ chính để nhanh chóng tổ chức buổi biểu diễn… Nói thật bọn họ cũng không biết thiếu nữ vô danh đó có thể làm gì, nhưng mà K nói chỉ cần nghe nàng hát một lần thì sẽ hiểu về con người của đối phương.
Không khí trang nghiêm.
Rebecca vẫn đặt tay trên khẩu Guts dưới áo, đội ngũ của Panam suýt chút nữa đều rút súng ra đặt ở chỗ công khai, xem ra tất cả mọi người khá nóng nảy.
Xe của Kerry đến đúng hẹn.
Rebecca từng gặp mặt thành viên của ban nhạc KIA, nhưng KIA biết rất ít về thân phận của Lâm Dược… Bọn hắn quan sát cô nương nhỏ bé mà K nói có thể gánh vác buổi biểu diễn, rồi hai mặt nhìn nhau.
Người đứng đầu tiên tự nhiên là Kerry.
Hắn đặt tay trước ngực, bình tĩnh nhìn Rebecca rất lâu, sau đó cúi đầu phát ra một tràng cười trầm thấp.
Đúng vậy.
Hắn tức đến bật cười.
Kerry không biết hắn rốt cuộc nợ thế giới này cái gì, chỉ biết mình bây giờ trông như một thằng ngu… Đặc biệt là sát khí lạnh lẽo và khí chất hoang dã trên người đám Nomad phía sau cô nàng này, Kerry đều sớm chạm vào phía sau áo khoác.
“Ngươi biết hát Rock ? K đề cử đến?”
Kerry cười đủ trong ánh mắt bất thiện của Rebecca và người khác, lúc này mới thở hổn hển hỏi một câu.
Rebecca rất đau đầu với đám người làm nghệ thuật, khốn nạn trước mắt trông không đáng tin cậy hệt như Johnny.
“Ân, thế nào ?”
“Chẳng phải chỉ là cầm micro lên gào vài câu thôi sao ? Ta làm được, K cũng nghĩ ta làm được, vì vậy có gì kỳ lạ khi ta đến đây hả ?”
Rebecca cũng không khách khí khi nói chuyện, mọi người gần đây đều khá khó chịu.
Panam phía sau lúc này nói nhỏ: “Tên đần độn kia muốn rút súng !”
Ngay khi Kerry rút vũ khí ra, người của KIA đều không kịp phản ứng, nhưng căn cứ vào mọi người đều chung một phe, nếu không rút súng ra nhỡ bị đánh thành cái sàng thì không có lợi lắm, thế là dứt khoát rút đồ cùng nhau.
“Fuck !”
“Gào vài câu ?!”
“Chính bởi vì mấy kẻ chó má thích dựa vào quan hệ ngày nào cũng làm những việc này –– Rock n' Roll mới chết trong tay lũ khốn nạn nhà các ngươi !”
Kerry không thể chịu nổi thế cục không rõ ràng trước mắt nữa, nỗi sợ hãi gần đây cộng thêm uất ức và tức giận mấy ngày qua đã bùng nổ ngay lập tức, “Làm được cái địt mẹ mày, ta còn tưởng rằng K là người trâu bò, nhưng hóa ra đây chỉ là trò đùa trong mắt hắn thôi sao ?”
Panam dù là phụ nữ, nhưng tiếng hét của nàng lại vang dội bốn phía.
“Đồ ẻo lả nhà ngươi thử nổ súng xem?!”
Vũ khí trên tay Nomad thật đúng là đủ loại vật phẩm kỳ quái, nhưng đặc điểm duy nhất chính là chỉ cần moi ra trong Night City thì sẽ khiến NCPD truy đuổi khắp thành phố.
Câu nói này của Panam suýt chút nữa kích thích đến Kerry nhảy dựng lên.
“Mẹ nhà nó !”
Kerry ném mũ xuống đất như thể vò đã mẻ không sợ rơi.
Vài người trong Nomad không biết chuyện gì xảy ra, sau khi nhìn thấy mặt khuôn mặt của Kerry thì biểu cảm đều có chút đặc sắc.
Ai có thể nghĩ rằng ngôi sao Rock mà ngày nào cũng nghe trên radio bây giờ lại đứng ngay trước mặt, “Kerry ?”
Kerry rõ ràng không chịu nể mặt mũi nữa, giơ khẩu súng mà không ai biết sẽ cướp cò vào lúc nào, cảm xúc lộ ra cực kỳ kích động ––
“Nói cho ta biết K đi đâu ?!”
Rebecca cau mày nhìn xem Kerry, nói thật trước đây nàng còn cảm thấy đối phương là ngôi sao vênh váo, nhưng tại sao bây giờ nhìn tới… lại giống một cô nương vậy ?
Panam đến đây đương nhiên không phải là để bắn chết kẻ ngu xuẩn trước mắt, “Uy, bình tĩnh được không ?”
Ngay sau đó nhìn về phía Rebecca, “Bằng hữu, mau làm gì đó đi ! Mẹ nó –”
Rebecca đương nhiên không có cách nào, chẳng lẽ lại gào thét hát cho Kerry nghe sao?
“Nhiều năm như vậy rồi… Thằng ngốc này vẫn không thay đổi.”
Johnny đứng cạnh Kerry, tặc lưỡi hai tiếng khi nhìn thấy bộ quần áo hàng hiệu trên người đối phương, “Hỏi hắn có cảm thấy thoải mái khi đứng sau sân khấu như một tên hèn nhát ở lần biểu diễn đó không ? Rồi hỏi Kerry có phải luôn nghĩ đến…”
Nghe thấy câu nói phía sau của Johnny, mắt Rebecca lập tức trợn tròn.
“WTF ?!”
Biểu cảm của nàng có chút sợ hãi, xen lẫn mấy phần ớn lạnh…
Johnny vẫy tay một cách sao cũng được, đều chơi Rock n' Roll, có cảnh tượng gì mà chưa từng thấy ?
Khi Kerry suýt chút nữa bùng nổ đòi một lời giải thích, giống như đứa trẻ giãy nảy khóc lóc om sòm, Rebecca ngẩng đầu lên, lặp lại lời của Johnny, đương nhiên bao gồm cả câu phía sau.
Động tác của Kerry cứng đờ lại.
Mendro vốn còn muốn cố gắng hỗ trợ Kerry nghe thế liền không để lại dấu vết mà lùi một bước.
Ngón tay Rebecca xoay xoay bên tai, “Nói chuyện ?”
Hai bên cứ thế giằng co, mọi người nhìn nhau, không biết hai bóng lưng một cao một thấp đang nói gì ở đó…
“Mẹ kiếp, ngươi thật sự coi ta là đồ ngốc sao ?”
Kerry thấy Rebecca nói ra chuyện xấu hổ của mình hồi còn trẻ trong ban nhạc Samurai, nghiến răng gầm nhẹ: “Con mẹ nó ngươi nghe những chuyện này ở đâu ra ?”
Không thể không nói Rebecca vốn là một cô nương tinh quái, ngay từ khi còn trong tiểu đội của Maine liền đã nổi tiếng với cách diễn xuất giả vờ đáng thương, “Trong đầu ta có một con chip của kẻ khốn nạn, ta biết điều này có vẻ rất khó tin, nhưng ta muốn sống, hắn nói muốn gặp ngươi một lần –– Bằng không ta sẽ chết !”
Trên khuôn mặt kinh ngạc xen lẫn sửng sốt của Kerry xuất hiện màu sắc kỳ lạ.
“Có thể cho ta một cơ hội không ? Ta không muốn làm K thất vọng.”
Khi hai bên đang căng thẳng, Panam đều chuẩn bị sẵn sàng nổ súng đưa người đi, nhưng lại thấy hai người vừa nãy còn nói chuyện lớn tiếng đã vai kề vai đi cùng nhau.
Nụ cười nở rộ trên khuôn mặt Kerry liền giống như hoa cúc.
“Các vị, hiểu lầm giải trừ.”
“Chúng ta phải trợ giúp cô nương này.”
Panam sững sờ mất hơn 10 giây, cuối cùng phát ra một tiếng cười không thể tin được.
Dù sao…
Coi như giải quyết ?
“Panam.”
Rebecca chạy đến bên cạnh Panam, nói thật Panam vẫn rất có thiện cảm với thiếu nữ từng cứu mình một lần ở Badlands này, thế là thân hình thon dài hơi cúi xuống, “Thế nào ?”
“Buổi biểu diễn có rất nhiều phiền phức, giúp đỡ chút được không ? Xem ở mặt mũi của K…”
Panam nhún vai, K giúp bọn họ không ít lần, thậm chí có thể nói tình hình tốt đẹp hiện giờ ở Aldecaldos có một phần công lao rất lớn của K.
“Cũng không biết tên này đang làm gì, được thôi, ta sẽ hỗ trợ.”
Panam chưa từng nói nhảm, chỉ mỉm cười vỗ vai Rebecca để biểu thị khích lệ.
Chỉ là khi hai nhóm người nhìn nhau với ánh mắt cảnh giác, Kerry nghiến răng nói: “Nếu không gặp được thằng khốn kia –– Ta sẽ không tha cho ngươi.”
Nhưng một câu nói ở ngay sau đó liền suýt chút nữa khiến lá phổi Kerry tức đến nổ tung.
“Yên tâm đi, chị dâu già của ta.”
……
……
.
Bình luận truyện