Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 499 : Quảng trường
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 20:19 25-09-2025
.
Chương 476: Quảng trường
“Arasaka, giải pháp an ninh phòng thủ cho gia đình của ngài —”
“Tất cả đều ở Warsaw, tất cả đều ở Arasaka.”
Lời quảng cáo mà vũ nữ 3d nói ra khi buông thõng hai tay trước người mang theo một mùi vị máy móc mềm mại.
Trên các tầng lầu của tòa Metropolis mang đầy vẻ công nghệ với màu đen tuyền này là vô số ánh đèn trắng sáng, khoảng trống giữa chúng nó là những dòng ánh sáng lấp lánh như mạch máu, còn xe bay chính là tiểu cầu đang kết nối mọi nơi của thành phố này —
Mà đằng sau từng đống kiến trúc san sát nhau đó là một ngọn tháp cao chót vót trong mây đang hiện ra với tư thế nhìn xuống vạn vật, và quả thực chính là như thế.
Nơi đây chính là Warsaw.
Một thành phố mà quyền uy của công ty đại biểu cho tuyệt đối…
Đám người ồn ào bị che lấp dưới làn sóng thuỷ triều từ Neon, bất kể là ai đang khống chế thành phố này, trong từng con hẻm nằm sâu phía dưới luôn có chỗ mà công ty không thể quản lý được. Khu D của Warsaw chính là ổ bệnh trong mắt công ty, khu vực luôn chịu đựng rác thải sinh hoạt và đủ loại ác ý từ tầng lớp thượng lưu này không bao giờ có thể yên tĩnh lại.
Quán bar Momma.
Cái tên tầm thường, bài hát tầm thường, còn có vài tên bợm rượu tầm thường với cái mũi đỏ ửng đang nói tiếng Nga, nhưng đây chính là Afterlife của Warsaw, chỉ là nó càng giống khu chợ mua bán tự do hơn, không ai thực sự có thể khiến đám sâu bọ này cúi đầu thần phục.
Góc nhìn dần dần chuyển sang bên, nơi đó có một thiếu nữ với mái tóc trắng làm nền và đủ loại màu sắc rực rỡ khác làm highlight, trang phục đang mặc không quá kín đáo, bộ đồ Netrunner cao cấp màu ngà sữa đang sáng lấp lánh đã hoàn mỹ lột tả ra lý niệm tối thượng của chủ nghĩa Kitsch —— Thứ bọn hắn muốn chính là cảm giác nhơn nhớt như dầu này, nếu không có áo jacket che đi phần eo, vậy số người nhìn lên chắc chắn sẽ không ít.
Đây tự nhiên là Lucy.
Khói mù tỏa ra từ điếu thuốc lá nữ sĩ mảnh mai khiến ánh đèn trở nên mờ ảo, đồng thời đằng sau làn khói kia còn có tiếng cười khẽ đầy ý đồ xấu xa và đôi mắt đang cụp xuống của nàng.
“Tiểu mỹ nhân…”
Từng bóng người không có ý tốt nối tiếp nhau mà đến, nhưng thiếu nữ càng không phản ứng thì bọn hắn càng không dám lại gần, dù sao đây là cửa quán bar… Họ vẫn giữ vững mấy phần tỉnh táo, ai cũng biết những người phụ nữ hay đàn ông quyến rũ ở nơi này đều là món hàng đáng tiền, không đáng để chọc vào người không nên chọc chỉ bởi vì không quản được thứ trong quần.
Nhưng mọi chuyện đều có ngoại lệ.
Chẳng hạn như người Nga đã uống quá nhiều Vodka, loại rượu chỉ dùng quá trình tinh chế qua loa kia một khi rót vào bụng thì cơ hồ không khác gì với dung dịch khử trùng của Trauma Team ( tổ chức quốc tế ), điều này cũng dẫn đến não bộ rất nhanh liền bị nó làm cho tê liệt.
Người say rượu sẽ không có hứng thú quá lớn với chuyện nam nữ, nhưng lại không ngăn cản ham muốn khoe khoang của hắn, lại thêm đôi mắt lờ đờ đã phủ lên một tấm filter đẹp đến không thể tả cho đối phương.
“Cylka…”
“Lão tử kiếm lời một vố lớn, mẹ nó ai mà không biết mấy con chó Bắc Âu đó bị lão tử giết chết ? Arasaka… Arasaka cái đầu buồi !!!”
“Ngươi biết con đĩ đó có bao nhiêu tiền trong thẻ không ? Tận 50 ngàn eddie, bây giờ lão tử chính là kẻ cứng nhất khu D !! Đơn lớn nhận mãi không hết, còn có trò vui chơi mãi không xong… hahaha — Ách ?”
Thiếu nữ tựa vào cột đèn đường dường như đang đợi ai đó, điếu thuốc lá mảnh mai đưa lên môi hơi khựng lại, một tiếng cười khẽ như có như không tựa hồ vang vọng xung quanh.
Khi đám người Nga này bước ra từ quán bar, những người xung quanh đều vô tình hay cố ý nhường ra khoảng cách. Ai cũng biết Marklov hiện giờ là kẻ đang lên như diều gặp gió ở khu D. Nói thật, nơi đây mỗi ngày đều xuất hiện rất nhiều kẻ điên rồ, đại bộ phận chỉ cần tốn 1-2 ngày là chết hết, nhưng Marklov khi say và không say lại hoàn toàn là hai người khác nhau ——
Chẳng hạn như mấy món đồ mới tinh sáng chói trên người hắn, dưới da toàn là kim loại công nghệ cao. Hắn nhận đơn rồi giẫm nát đầu của toàn bộ nhân viên an ninh trong một công ty Bắc Âu, khiến vài nhân viên dọn dẹp chưa từng thấy cảnh tượng kinh khủng nào phải nôn mửa liên tục tại hiện trường.
Rõ ràng, Marklov lúc này đã chú ý đến thiếu nữ.
“Hô…”
Mái tóc của Lucy hơi bay lên vì hơi rượu mà đối phương phả ra, có thể nhìn thấy rõ ràng từng đường u nang trên mặt kẻ đối diện, nhưng nàng vẫn cụp mắt nhìn thẳng vào đối phương.
“Ngươi đang làm gì đó tiểu mỹ nhân ? Nấc ~”
Hương vị phả vào mặt Lucy chắc chắn không mấy dễ chịu, dù sao trong rượu còn có chất cấm khác, đó đều là mùi hóa chất nồng nặc, chỉ là Lucy nhìn hắn ta rất lâu rồi khẽ cười.
“Marklov ?”
Con ma men lim dim mắt quan sát, giọng nói của nữ nhân này như có ma lực, một chút non mềm và ngây ngô trong khàn khàn kia khiến đầu hắn hơi choáng váng.
“A, xem ra ngươi biết cách sống sót ở khu D.”
Bàn tay to lớn của Marklov vì say rượu mà không kiềm chế lực, lập tức đè lên vai Lucy.
Những người xung quanh nhìn về phía này lộ ra đủ loại biểu cảm, có kẻ hậm hực vì sao mình không nếm thử, có kẻ nhìn chằm chằm Lucy rồi cười khẩy, còn có Doll nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa vì bị “cướp khách”…
“Lịch sự chút, Marklov… ít nhất, đừng đối xử như vậy với một quý cô yếu đuối.”
Rượu khiến người ta đánh mất khả năng phán đoán, lời này không sai.
Cơ thể Lucy không hề xuất hiện lung lay, như thể dính chặt vào cột đèn phía sau.
Marklov nghe lời khuyên, ai mà không muốn mình trông văn minh một chút chứ ?
“Ngươi đang đợi ta sao, quý cô đáng yêu ?”
Marklov muốn tiến thêm một bước, ngón tay cường tráng định sờ mó mặt Lucy, nhưng vừa mới đưa tay ra, Marklov đang lờ đờ lập tức sững sờ…
Bàn tay mềm mại của thiếu nữ đã nắm lấy tay giả của hắn, không hề nhúc nhích.
Lucy hơi quay đầu vứt đi điếu thuốc, trên mặt hiện ra nụ cười, “Nói chính xác thì, đúng vậy a…”
Marklov muốn rút tay ra nhưng phát hiện mình như bị kìm sắt kẹp chặt lại, trên khuôn mặt say rượu càng hiện lên màu đỏ bất thường.
“Marklov đúng là cái tên thật tầm thường.”
“Phần tử khủng bố sẽ dùng tên này, người quét dọn vệ sinh cũng sẽ có tên này, thậm chí mấy kẻ bán mông ở quán bar bên cạnh cũng có danh hiệu tương tự… Mới đến, ta dù sao cũng phải đợi đúng người chứ ?”
Xung quanh bùng lên một hồi kinh hô như xem kịch…
Thằng khốn nào đây, nói chuyện ngông cuồng thế ?
Bộ não bị rượu cồn tước đoạt năng lực của Marklov cuối cùng đã hơi vận động chút, đôi mắt lờ đờ của hắn xuất hiện một tia tỉnh táo, tốc độ rút súng của hai tên đồng bọn phía sau cũng không chậm —
Đây chính là đầu đường.
Không ai sẽ ngu đến mức vẫn còn đứng đó làm kẻ say rượu khi thấy sự việc không ổn, ít nhất cũng phải có chút phản ứng, bằng không đều sớm bị ám sát không biết bao nhiêu lần rồi.
Tuy nhiên, khi đôi Optic với màu sắc yêu dị của Lucy nhìn chằm chằm vào động tác của Marklov, từng vòng tơ màu cam cực kỳ khó phát hiện không biết từ lúc nào đã bám vào Projectile Launch System cường tráng của hắn.
Rầm !
Đồng thời đột nhiên phát lực!
Cánh tay đang bị Lucy nắm chặt một ngón lập tức tan rã !
Đủ loại vật chất hình khối nổ tung rồi văng tung tóe khắp nơi, toàn bộ người xem xung quanh đều bị chất lỏng màu đỏ tanh nồng văng khắp người. Trong đó có một kẻ lắp đặt Optic lồi ra như kính viễn vọng cảm thấy trên mặt có một hồi ấm nóng, hắn thè lưỡi liếm khóe miệng, một mùi sắt gỉ tuỳ ý lan tràn trong đó !
“Ồ hô hô !”
Tên kia đột nhiên phát ra tiếng cười phấn khích.
Cùng lúc khi Marklov mất đi cánh tay, tiếng súng liền vang lên.
Viên đạn xoắn vặn không khí tạo ra từng vùng chân không trong Monowire dày đặc. Cơ thể nhẹ nhàng của Lucy đột ngột đạp lên đùi Marklov đang quỳ gối vì đau đớn. Hai phát súng chính xác đến cực điểm liền khiến tay súng tài ba đi theo Marklov lâu nhất chết ngay tại chỗ.
Marklov ngẩng đầu theo bản năng, nhìn thấy cô nương giẫm trên vai hắn đang vén tóc và cười híp mắt, toàn thân đã lạnh toát.
Cảm giác có dị vật quấn quanh cổ họng khiến hắn phát điên đến mức muốn đưa tay ra gãi.
Chỉ là không hiểu vì sao tầm nhìn bắt đầu nghiêng đi, ánh mắt xoay tròn rất lâu như thể va vào thiết bị có thể nhấp nhô, hình ảnh cuối cùng nhìn thấy liền là cô nương với hai tay kéo dây kia đang nhẹ nhàng nhảy xuống từ một cơ thể không nguyên vẹn với phần cổ đang phun máu như đài phun nước.
Một con Chip sáng loáng được nàng nắm chặt từ giữa không trung.
Khoảnh khắc cuối cùng trước khi Marklov nhắm mắt, BCI đều tràn đầy Error. Hắn chỉ nghe kịp cô gái kỳ lạ đó khẽ thì thầm giữa tiếng la hét của đám cuồng đồ khát máu xung quanh, “Marklov, đơn hàng của ngươi, chúng ta tiếp nhận…”
Tiếng “phịch” nặng nề phía sau khiến Lucy tỉnh lại.
Nàng nắm chặt Chip vào tay, khẽ lắc đầu nhìn đám người xung quanh đang la hét với khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt khóa chặt vào góc khuất phía sau cánh cửa của quán bar Momma, nơi bóng tối bị nhuộm bởi màu hồng ma mị của ánh đèn neon.
Chuyện tiếp theo, không cần nàng phải bận tâm.
Thế là nàng khẽ lùi sang một bên, cúi đầu khẽ nói: “Ông chủ.”
Ánh mắt đám người nhanh chóng khóa chặt vào một chiếc xe cổ không biết xuất hiện từ lúc nào bên đường, người phụ nữ cao gầy đứng cạnh cửa xe mặc bộ đồ Netrunner màu đen liền thân, mái tóc bị ánh Neon chiếu vào không thể phân biệt ra là màu hồng hay màu trắng —
Chỉ có giày da thò ra từ cửa khiến đám người đang tò mò phải vươn cổ nhìn không ngừng.
Đôi mắt của người đàn ông cười híp mắt bước ra có hai luồng ánh sáng hoàn toàn khác biệt, trên người là bộ vest không hợp với khu D, vẻ ngoài hoàn toàn không có điểm nào để cho người ta phải nhớ kỹ.
Cửa quán bar Momma đối với kẻ này mà nói tựa hồ đều là không khí, hắn chỉ chậm rãi bước vào bên trong, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt đầy ác ý xung quanh.
Lộp cộp, lộp cộp…
Âm thanh phát ra từ giày da khiến hình ảnh phản chiếu hoàn chỉnh trong vũng nước bắt đầu trở nên hư ảo, người phụ nữ gầy gò đứng cạnh cửa xe không phản ứng chút nào, yên tĩnh nhìn xem có người trong đám đông rút đao ra, từ từ bước nhanh về phía kẻ tự đại kia.
Rắc !
Sát thủ chưa kịp xông ra khỏi thì toàn thân đã co giật gục xuống, đám người thấy thế mau chóng dạt ra, bây giờ mới phát hiện đôi mắt thờ ơ của người phụ nữ gầy gò tràn đầy ánh sáng.
Netrunner ?!
Lấy môi trường hôi thối của khu D, phàm là ai hiểu biết một chút về kỹ thuật mạng thì đều sẽ lựa chọn chuyển qua khu vực tốt hơn ở phía đông. Mặt khác bởi vì Arasaka có kiểm soát tuyệt đối trên internet, Netrunner sinh sống ở Warsaw không ngoại lệ đều là tồn tại quý giá…
Muốn mời đám đao phủ trên mạng này, không có chút thực lực hay chỗ dựa thì có ném bao tiền cũng vô dụng —
Đến !
Lại có sát thủ muốn ra mặt cho kẻ đứng đằng sau Marklov !
Chỉ là tốc độ của tên này rõ ràng khác biệt, tàn ảnh phun trào khiến quần chúng với biểu cảm đặc sắc không có chút phát hiện nào, chỉ cảm thấy làn gió nhẹ thổi qua bên cạnh mình…
Người đàn ông được thiếu nữ với mái tóc sặc sỡ gọi là ông chủ này không có dấu vết cải tạo nào, chỉ cần sát thủ dùng Sandevistan tiếp cận, tỷ lệ thành công cực cao!
Cùng lúc đó, một nữ nhân trong đám đông càng gần mục tiêu ám sát hơn đã gầm nhẹ giơ súng, quả nhiên, ánh mắt của Netrunner bị nàng hấp dẫn, tất cả người có Optic độ chính xác cao tại chỗ đều phát hiện ra vệ sĩ Netrunner của người bí ẩn đã trúng kế điệu hổ ly sơn.
Chỉ sợ…
Dưới ánh mắt của người phụ nữ cao gầy, viên đạn đầu tiên của nữ nhân gầm nhẹ giơ súng đã bắn trượt, rơi đúng vào phía sau lưng người đàn ông bí ẩn.
Nhưng mà người đàn ông đó chỉ khẽ khựng lại một chút khi nghe thấy tiếng súng, rồi tiếp tục đi về phía trước.
Sát thủ với Sandevistan trên người lúc này xông ra khỏi đám đông, Mantid Blade rất phù hợp với nụ cười nham hiểm trên mặt hắn, người đàn ông kia tựa hồ không hề hay biết gì cả…
Mà nữ nhân đã bắn trượt phát đầu tiên liền tuyệt vọng giơ súng lên, miệng hô “Không không không” rồi di chuyển nòng súng về phía huyệt thái dương của mình.
Trong nháy mắt khi người phụ nữ toàn thân đen kịt với một ngón tay xoay xoay bên tai dừng lại, nữ nhân đã tự sát…
Người xung quanh nuốt nước bọt, đám đông bắt đầu lùi lại.
Song khi nữ nhân kia chết đi, không ai biết rằng nguy hiểm cũng sắp ập đến người đàn ông bí ẩn này…
“Mẹ kiếp con đĩ !
Chưa đến lượt ngươi giết chó của người khác ở khu D !”
Nhát chém chéo từ trên xuống của Mantid Blade gần như không thể trượt, vào khoảnh khắc đòn tấn công sắp đến, đã có người xem chuẩn bị hò reo phấn khích !
Chỉ là… âm thanh vang lên lại là tiếng khi kim loại va chạm, bước chân của người đàn ông bí ẩn cũng dừng lại.
Đôi mắt kỳ dị của hắn nhìn chằm chằm vào Mantid Blade bị một cánh tay màu đen ngăn lại, cô nương có vẻ ngoài ngọt ngào như mèo con bên cạnh hắn khẽ cười, nói bằng tiếng Nga: “Nóng vội quá, đại thúc.”
Người sử dụng Mantid Blade lập tức phản ứng lại, muốn mượn lực lùi về sau, nhưng vào khoảnh khắc khi đôi Optic màu hồng của thiếu nữ sáng lên, đám đông lập tức nổ tung!
Vẫn là Netrunner ?!
Trong nháy mắt khi Cyberpsychosis bị upload tới, đôi Optic đỏ rực và run rẩy của kẻ này liền quay sang đám đông, trong đó có cả Lucy đang cầm Chip chờ người đàn ông bí ẩn đến lấy…
“Sai lầm !”
Cô nương giống mèo muốn bù đắp, nhưng Lucy đã ra tay…
Ngay sau khi Monowire quấn quanh Mantid Blade, Lucy dùng cách đơn giản nhất khiến toàn bộ Cyberware của đối phương báo lỗi tới mức phải quỳ rạp xuống đất, toàn thân phun trào hồ quang điện xuyên thủng không khí…
Lần này đám đông bắt đầu điên cuồng lùi lại.
Ba tên Netrunner ?!
Khu D… không đúng, khi nào Warsaw lại có kẻ khiến nhiều Netrunner nghe lệnh như vậy ?
Chuyện này mẹ nó làm sao có thể…
Chất liệu giáp đen trên cánh tay cô nương như mèo kia bắt đầu tan chảy nhanh chóng, nàng nháy mắt vội vàng đứng sau người đàn ông bí ẩn, tất cả mọi người nín thở nhìn xem kẻ không hề có dấu hiệu ra tay nào đi đến trước mặt Lucy cầm lấy Chip.
Bên trong có khả năng cao là thông tin về nhiệm vụ mới mà Marklov vừa nhận.
Mũi nhọn này có lẽ đang nhắm vào…
Mọi người đồng loạt nhìn về phía quán bar Momma.
Marklov làm việc cho ai, kẻ bí ẩn này liền sẽ đi gây sự với người đó.
Quán bar ồn ào và cửa ra bây giờ đã im phăng phắc, người bên trong cũng đang chờ đợi màn thể hiện của người đàn ông bí ẩn này.
Người cầm Chip nhìn một lúc rồi khẽ cười, “Vất vả rồi.”
Ngay sau đó hắn quay người cầm Chip và hỏi một câu khiến mọi người xung quanh suýt phun nước bọt.
“Cho nên ông chủ của Marklov, có ai biết không ?”
Mọi người nhìn nhau, không biết ác long vượt sông này muốn làm gì…
Bây giờ Lâm Dược khẽ thở dài một hơi sau khi nhìn những ánh mắt xung quanh.
Warsaw hoàn toàn khác biệt với Night City, khu D không có Fixer truyền kỳ và kỳ cựu như Rogue, ông chủ của Marklov rất có thể không phải là một người… Cho nên hắn mới hỏi như vậy, nhưng bây giờ xem ra rõ ràng là vô ích.
Thế là Lâm Dược nhìn về phía cửa quán bar Momma, quán bar này lưng tựa vào một núi rác, chỉ có lối vào trước mặt, môi trường bên trong rất phức tạp, cơ thể không có sức chiến đấu nào của hắn phải nghĩ cách rồi.
Vì vậy hắn định đốt cháy con rùa, chắc chắn sẽ có người không chịu nổi mà thò đầu ra…
“Vậy thì làm phiền mấy vị mời bằng hữu bên trong ra ngoài a.”
Trong lúc nói chuyện, ba tên Netrunner trẻ tuổi tụ tập ra sau người đàn ông bí ẩn dưới ánh mắt sợ hãi của đoàn người xung quanh.
Cyberware khởi động khiến tất cả mọi người đều rùng mình.
Lâm Dược lặng lẽ nhìn cánh cửa tục tĩu đến cực điểm đó, rất lâu sau mới lộ ra nụ cười đầy ẩn ý.
“Đã đánh giá quá cao các ngươi, thế mà lại thiếu định lực đến thế…”
……
……
.
Bình luận truyện