Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Chương 417 : Sắp đặt và ác mộng
Người đăng: Gleovia
Ngày đăng: 23:00 28-06-2025
.
Chương 394: Sắp đặt và ác mộng
Một đêm ngon giấc.
Lâm Dược chậm rãi ngồi dậy từ trên chiếc giường mềm mại, xoa xoa cái đầu còn mơ màng, hắn nhìn bầu trời gần như tờ mờ sáng bên ngoài cửa sổ sát đất, thở ra một hơi thật sâu…
Hai ngày nay có thể tính là ngày khổ nạn của nhân vật truyền kỳ “Lin” nổi tiếng ở Night City.
Trên mặt giường truyền đến một loạt tiếng sột soạt, nữ nhân khoác áo ngủ bóng loáng bằng lụa bò lên từ phía sau, dịu dàng áp má lên nửa bên lưng không có kết cấu chạm rỗng từ Cyberware của người yêu.
“Tỉnh rồi à ? Còn sớm lắm… ngủ thêm chút nữa đi ?”
Giọng nói dịu dàng của Emma truyền đến, mang theo một chút lười biếng.
“Ngươi vừa đi xử lý chuyện công ty ? Dù đi chân trần trên sàn nhà thì ta cũng nghe thấy được…”
Lâm Dược có chút bất đắc dĩ.
Kể từ khi V rời đi, Emma luôn quấn lấy mình, thà dồn công việc đến nửa đêm cũng phải để Lâm Dược ở lại đây, một khi Lâm Dược muốn rời đi liền sẽ chặn ở cửa không chịu nhường đường.
Bao nhiêu lần rồi…
Thật lòng mà nói, Lâm Dược đã bắt đầu cân nhắc có cần thiết phải lắp đặt Mr.Studd mới nhất không.
Cũng không biết cơ thể gần như không có phụ trợ gì của Emma chịu đựng thế nào, nếu không phải do hạch tâm điều khiển Cyberware của mình rất xuất sắc, kế thừa cấu trúc cơ bản của Cyberskeleton, mỗi lần mất kiểm soát đều có thể véo ra dấu vết trên làn da mềm mại của người phụ nữ này…
Nhưng Emma chưa bao giờ phàn nàn cả.
Trong con ngươi hơi rũ xuống của Emma vẫn là ánh sáng màu hồng nhạt đó, nàng nhìn lướt qua đủ loại hợp đồng và thiết bị trên bàn làm việc, “Ân… ngươi biết, ta không cần ngủ nhiều lắm.”
“Một khi ta ngủ, liền không muốn tỉnh dậy để đối mặt với chính mình.”
“Khi có ngươi ở bên cạnh, những giấc mơ sẽ ít đi một chút, ta cũng sẽ ngủ ngon hơn…”
Lâm Dược cảm thấy cuộc sống như mơ trong hai ngày này thật an nhàn.
“Cho nên… hầu hết những giấc mơ của ngươi là gì ? Mơ thấy mình trở thành người nắm quyền thực sự của Pacifica ? Hay bị kẻ thù bao vây ? Hoặc là mơ thấy ta ?”
Lâm Dược nói với Emma bằng giọng điệu đùa cợt.
Vốn là một câu nói đùa vô tâm, nhưng vẻ mệt mỏi và lười biếng trên mặt Emma gần như biến mất ngay lập tức, chỉ mím môi ôm chặt tay Lâm Dược hơn.
“Thật ra…”
“Ta mơ thấy chúng ta thất bại.”
“Lin.”
Cơ thể Lâm Dược trong nháy mắt có một chút cứng ngắc, không hiểu Emma đang chỉ cụ thể điều gì.
Bởi vì kết cục ảm đạm của tương lai đang bị gột rửa bởi cuộc sống hài hòa trong mấy ngày nay, bây giờ bất thình lình bị người bên cạnh nhắc đến, cảm giác vẫn có chút rợn cả tóc gáy.
Nhưng mà Emma cũng không nhận ra chi tiết nhỏ nhặt này, nàng giống như một con mèo thích quấn người, ôm chặt Lâm Dược rúc vào lòng hắn, nâng khuôn mặt hắn lên rồi nở nụ cười rạng rỡ.
“Lâm Dược, ngươi thấy ta quản lý Pacifica thế nào ?”
Lâm Dược nhìn Emma trước mặt như thú cưng nhỏ đang cầu xin khen ngợi, “Người của Dreamer chỉ nhận ngươi chứ không nhận ta, nhân viên của chính ta đều cho rằng ông chủ mắc Cyberpsychosis của bọn hắn đã chết rồi.”
Emma bị chọc cười.
“Hắc, cảm ơn ——”
Nam nhân áp trán lên trán người yêu, “Ta nghiêm túc.”
Emma khẽ nhắm mắt lại, nàng ưa thích động tác tràn đầy tin tưởng này.
Không cần bất kỳ lời nói nào, việc được người yêu ôm một cách nhẹ nhàng như bây giờ đối với Emma mà nói chính là phần thưởng lớn nhất.
Ánh mắt Lâm Dược nhìn qua những vết bầm tím trên cánh tay mịn màng của nàng, “Hôm nay ngoan ngoãn một chút được không ?”
Emma lộ ra vẻ không hài lòng, mũi đều nhăn lại.
“Cho nên ngươi vẫn ưa thích nữ Corpo đó hơn đúng không ? Mặc dù ta cũng là nữ Corpo trong miệng bọn hắn ——”
Lâm Dược bất đắc dĩ không thôi.
“Emma…”
Emma biết ranh giới cuối cùng của Lâm Dược ở đâu, nên chỉ dùng tiếng hừ hừ như nũng nịu để bỏ qua chủ đề này.
“Ngươi biết ta thức cả đêm qua để làm xong phương án rồi sao ? Thật ra hôm nay —”
Bàn tay Emma vẽ vòng tròn xoa xoa trên ngực Lâm Dược một cách không thành thật.
Lâm Dược nảy ra một ý xấu, đối với cô nương không có Cyberware nào trên người như Emma, cù lét chính là lựa chọn tốt, có lẽ chỉ trong môi trường tuyệt đối an toàn như này thì mới có thể thấy đây vẫn là một cặp tình nhân trẻ.
Mà không phải là truyền kỳ trong miệng người ngoài, cũng không phải là Nữ hoàng Pacifica của Night City.
Hai người đùa đủ rồi liền thở hổn hển vui vẻ nằm trên vải dệt mềm mại, nhìn lên trần nhà, hoàn toàn nhìn không ra Emma là kẻ nắm quyền điên cuồng trong miệng các công ty khác khi nàng ở trong trạng thái này.
Đối với Emma mà nói, Lâm Dược giống như một chất ổn định độc nhất vô nhị của mình.
Chỉ cần hắn ở đó, thế giới này vẫn tốt đẹp như cũ.
Emma lật người nằm nghiêng nhìn sống mũi cao thẳng và khuôn mặt để nghiêng của người yêu, “Xin lỗi, ta thất hứa.”
“Ta không thể cam tâm tình nguyện đứng nhìn ngươi bị người khác chia sẻ, tha thứ cho sự tùy hứng của ta ở khoảng thời gian này… đối với ngươi, được không ?”
“Ta đảm bảo, ta sẽ không phạm phải sai lầm tương tự hoặc vượt quá giới hạn nữa.”
Lâm Dược có chút kinh ngạc mà quay đầu lại, thật lâu sau, mới dịu dàng đưa tay sờ lên má nàng.
“Emma, hứa với ta, khi ta không ở Pacifica thì đừng tùy tiện sử dụng thuốc nữa được không ? Bất kể là tình huống nào, hãy làm những gì mà mình cho là đúng.”
“Cũng đừng bị ám ảnh bởi quá khứ của mình.”
“Ngươi chính là phu nhân Emma thông minh nhất…”
Trong ánh mắt ngây dại của nữ nhân, Lin chậm rãi ngồi dậy đi đến phòng khách rồi ngồi xuống ghế sofa, dường như còn rất nhiều việc cần phải suy nghĩ trước khi trời sáng.
Emma tiện tay lấy một chiếc áo ngủ mỏng hơn chút, nhẹ nhàng đi đến sau lưng nam nhân đang miệt mài hút thuốc, khoác áo lên người hắn.
Từ bây giờ trở đi, bọn hắn cần phải đối mặt với thế giới phức tạp bên ngoài cửa sổ.
“Ngươi thực sự muốn để đứa trẻ không biết gì kia nhúng tay vào cục diện trong NUSA sao ?”
Ánh sáng từ điếu thuốc trong tay Lâm Dược nhấp nháy không thôi, sau đó thật sâu nhả ra một ngụm khói dày đặc, “Ừ.”
Đôi mắt xinh đẹp của Emma nhìn chằm chằm vào điếu thuốc trong tay hắn, rất tự nhiên nhận lấy, “Không nên hút nhiều như vậy nữa… Ta chỉ muốn biết vì sao thôi ? Ngươi rất để ý đến nàng mới đúng.”
Lúc này Lâm Dược hơi im lặng mới ngẩng đầu nhìn Emma rồi nói: “Chính là vì để ý, cho nên ta mới cần tìm cơ hội… hai năm rồi Emma.”
“Mặc dù Yorinobu không lơ là một khắc nào, nhưng ngươi cũng thấy độ khó khi đưa Rebecca lên Mikoshi là lớn đến mức nào.”
Emma khẽ nhíu mày.
“Ta vẫn luôn tự hỏi người trong tay Arasaka Yorinobu thật sự có thể tìm ra phương pháp chữa khỏi cho Rebecca sao ?”
Lâm Dược lắc đầu.
“Rất khó.”
“Nhưng rất nhiều chuyện vượt quá dự liệu của chúng ta, ta đương nhiên sẽ không dễ dàng đánh cược mạng sống của Rebecca vào tương lai gần như không chắc chắn này —— Ta cũng phải nghĩ cách cho nàng.”
Emma cười cười, khẽ hút một ngụm rồi chậm rãi ấn điếu thuốc vào gạt tàn, nụ cười tràn đầy hài lòng đối với Lin.
“NUSA có cách không ?”
Lâm Dược gật đầu một cách khẳng định.
Emma nhẹ nhàng bóp vai Lâm Dược, “Thả lỏng chút đi thân yêu, hãy nói cho ta tất cả chi tiết, Dreamer và ta tuyệt đối sẽ không cản trở ngươi, hơn nữa trung tâm máy chủ quy mô lớn để vượt khu vực và điểm kết nối internet được xây dựng từ hai năm trước cũng chuẩn bị sẵn sàng.”
“Ngươi chỉ cần an bài nhiệm vụ, ta sẽ không để xảy ra bất kỳ sai sót nào.”
Nói đến đây, Lâm Dược tràn đầy sầu lo và nôn nóng trong lòng liền được xoa dịu bởi giọng nói ôn hòa của Emma.
Emma hơi dừng lại động tác xoa bóp vai Lâm Dược, cổ vũ Lâm Dược nói ra tất cả thông tin một cách chi tiết nhất…
Lâm Dược lướt qua tất cả những suy nghĩ ở trong đầu, sau đó mới mở miệng.
“Mục đích trước đây khi để ngươi xây dựng trung tâm máy chủ quy mô lớn, liền là vì tiến độ bên Yorinobu chậm lại.”
“Ta nghĩ mình phải đích thân đến Châu Âu ——”
Vẻ mặt Emma đột nhiên thay đổi, mặc dù vẫn đang cười, nhưng trên mặt có một loại biểu cảm hung ác đến khó hiểu.
“Cho nên dù đã qua hai năm, nhưng kẻ tự xưng có thể biến Arasaka thành một thanh kiếm sắc bén này vẫn kéo chậm rất nhiều tiến độ đúng không ? Nếu như vậy…”
Lâm Dược khẳng định nói: “Emma, tin tưởng ta, ta và V đều biết Yorinobu dụng tâm với Arasaka đến mức nào.”
“Chỉ là tình hình phức tạp hơn chúng ta tưởng tượng…”
Emma chậm rãi lắc đầu.
“Dù thế, ta vẫn không ủng hộ ngươi đi Châu Âu.”
“Công ước Night City vẫn còn tồn tại, các bang tự do ở Bắc Mỹ vẫn kiềm chế NUSA, Liên minh Châu Âu như thùng sắt, đều là dấu vết bị các công ty nắm giữ… Ta sợ ngươi.”
Lâm Dược có chút buồn cười nói: “Ngươi sẽ không cho rằng trung tâm máy chủ có thể đóng băng người thành que kem trong chất làm mát đó là dành cho Kiwi và những người khác a ?”
Vẻ mặt Emma cũng không trở nên nhẹ nhõm hơn.
Nàng không phải là nữ nhân không hiểu gì cả nên sẽ bị lừa gạt dễ dàng, Lâm Dược nếu muốn lừa nàng thì hoàn toàn phải xem Emma có nguyện ý hay không.
“Nếu ở trong Cyberspace thì không phải càng nguy hiểm hơn sao ?”
“Sau khi Liên minh Châu Âu thay thế NUSA, khu vực internet ở nơi đó sớm đã bị công ty hình thành giám sát hoàn toàn, rất nhiều chợ đen internet cũng rất khó tồn tại —— Chưa kể đến trụ sở chính của NetWatch cũng ở Châu Âu.”
“Ngươi đi một mình chắc chắn rất nhanh sẽ bị phát hiện a ?”
Lâm Dược không giải thích nhiều với Emma, “Ta có lòng tin để Netrunner trong các công ty Châu Âu phải trả giá đắt, kỹ thuật Netrunner của ta không còn như hai năm trước nữa.”
Emma không nói gì, chỉ mím môi nhìn chằm chằm vào Lâm Dược.
Lâm Dược cũng nhìn chằm chằm vào đối phương.
Cuối cùng hắn giơ hai tay xem như đầu hàng, “V sẽ giúp đỡ từ Arasaka.”
Nụ cười của Emma lại xuất hiện.
“Ngươi nói xem ta có nên lắp đặt Cyberware giống như ngươi để trở thành một chiến sĩ không?”
Lâm Dược chỉ vào đầu.
“Tin tưởng ta, Emma… trí tuệ của ngươi càng có lực uy hiếp hơn chiến sĩ.”
“Cho nên điều ta muốn nói với ngươi là, người của NUSA đã xâm nhập vào Pacifica thậm chí cả Dogtown, hơn nữa không chỉ là một người, xem ra vị tổng thống tái đắc cử không ngừng của chúng ta, quý bà Myers đang mưu đồ kế hoạch lớn.”
Emma không hỏi Lin lấy tình báo từ đâu.
Nàng chỉ biết hễ có Lâm Dược tham gia, âm mưu và thủ đoạn nhỏ mà công ty làm sau lưng đều không thể thoát khỏi mắt hắn.
Emma ra hiệu Lâm Dược nói tiếp.
“Tóm lại, chúng ta chặn được một người bạn do FIA gửi đến từ trên internet.”
“Ngươi có lẽ biết cái tên này.”
“Solomon · Reed.”
Emma rõ ràng có chút bất ngờ.
“Chẳng lẽ hành động ở nhà máy điện Santo Domingo trước đó không giết chết hắn sao?”
Lâm Dược bị số phận trêu đùa nhiều lần vừa cười vừa nói: “Không nghĩ tới Reed lại có thể sống sót sau lần tấn công đó, thủ đoạn điều trị của NUSA thật sự khiến người ta phải kinh ngạc.”
“Reed bây giờ đang trốn trong một tòa nhà nào đó ở Dogtown, muốn tìm người liên lạc trước đây của bọn hắn ở Pacifica và Night City.”
Emma nghe đến đây liền thu lại vẻ tùy ý, Lin cung cấp cho nàng một lượng thông tin vô cùng lớn và quý giá, chúng nó đều là chìa khóa quan trọng để giành lấy lợi thế.
Lâm Dược đứng dậy, “Emma, Pacifica dù bị Night City phong tỏa, chúng ta vẫn phải phái người nhìn chằm chằm hai tọa độ then chốt, 6th Street là một trong số đó.”
Bố trí trước.
Đây là thói quen tốt mà Lâm Dược phát triển trong hai năm qua, cân nhất toàn bộ tọa độ mà NUSA có thể lợi dụng vào trong.
Lâm Dược và Alt không phải thần linh toàn năng có thể đi tới lui tại Washington rồi suy đoán rõ ràng ý tưởng của Myers.
Nhưng từ kinh nghiệm lăn lộn ra mưa bom bão đạn, cộng thêm việc V nói gần đây có công ty bắt đầu tìm kiếm chứng cứ mình vẫn còn sống… Lâm Dược có cảm giác rằng NUSA chỉ sợ đang đánh chủ ý lên người mình…
“Cho nên NUSA muốn gì?”
Emma ghi nhớ kỹ chuyện này.
Lâm Dược đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn ra bên ngoài…
“Còn nhớ lần hành động vô cùng thảm khốc ở Dogtown không ?” Lâm Dược chỉ tùy ý vẫy tay, trên màn hình ti vi trong phòng khách liền xuất hiện một bộ hồ sơ đặc công có màu nền là đan xen giữa màu xanh lục huỳnh quang và màu đỏ đặc trưng của Cục FIA thuộc NUSA.
“Song So Mi…”
“Cái tên rất quen thuộc.”
Emma lẩm bẩm tự nói.
Lâm Dược chỉ vào nữ nhân trẻ tuổi có khuôn mặt châu Á trên tài liệu nói: “Nàng chính là Song Bird, kẻ để cơ thể của ngươi xuất hiện khó chịu ở hành động lần đó tại Dogtown —— Cũng là người xúi giục Thượng Tá gây ra trận chiến thảm khốc ở toàn bộ Dogtown.”
“Khi tiêu diệt Reed, AI cỡ lớn hành động chung với ta trên thực tế cũng đi truy sát Song So Mi —— chỉ là rất đáng tiếc, nàng dù sao cũng là cỗ máy Netrunner mà NUSA dốc hết sức chế tạo, lại thêm đám người ở Washington đều ra mặt…”
Giọng nói của Emma lạnh đi vài phần.
“Sớm biết hai con gián này sống dai như vậy… nên dùng sức hơn một chút rồi đè chết hết bọn chúng ở Night City.”
Lâm Dược sớm không thấy hối hận về chuyện này, sự xuất hiện của MaxTac có lẽ liền là trùng hợp xuất hiện từ vận mệnh sâu xa… để Reed nhặt về tính mạng.
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Song So Mi phải chết hoặc sắp chết.”
Lâm Dược đợi Emma xem xong tất cả thông tin trên sơ yếu lý lịch của Song So Mi, mới chậm rãi mở miệng nói ra suy đoán của mình.
“Cyberware của Song So Mi bị NUSA thực hiện Black Wall hóa ở mức độ cao, cho nên tổn hại đối với cơ thể và não bộ là cực lớn, cộng thêm việc Myers không ngừng để Song So Mi dò la tình báo qua Black Wall… Vì thế triệu chứng tự suy yếu của cơ thể nàng có thể nói là ngang ngửa với ta.”
Emma lắc đầu nói: “Không phải ai cũng có… thiên phú mạnh mẽ như ngươi.”
“Trong mắt ta, ngươi là độc nhất vô nhị, Lin.”
Lâm Dược: “Có lẽ vậy… Song So Mi hắt nước bẩn lên một đám người ở Dogtown, chính là vì Neural Matrix trong Cynosure…”
“Thứ đó chỉ có một, dùng xong là hết.”
“Như ngươi thấy, chúng ta đã lấy được.”
Emma gật đầu.
Lâm Dược tiếp tục nói suy đoán của mình.
“NUSA chắc chắn có kỹ thuật để cứu chữa Song So Mi, nhưng từ tình hình hai năm qua đến xem, khả năng Song So Mi được cứu chữa gần như bằng không, tình huống chết hoặc tiếp tục phục vụ cho NUSA mỗi bên đều chiếm 50%”
Emma có chút nghi hoặc, “Vì sao?”
“Nàng không có lý do để sống nữa ?”
Lâm Dược nhìn Emma nói: “Chỉ có mỗi Song So Mi biết những chuyện bẩn thỉu mà Myers làm qua Black Wall, từ góc độ xử lý hậu họa mà nói, Myers có lý do làm như vậy.”
“Nếu là trước đây, ta có lẽ sẽ cho rằng Song So Mi đã chết, nhưng Reed lại đến Night City ở một năm trước, chỉ là gần đây mới có động tác thôi. Sau những gì xảy ra, chỉ có một tình huống mà Reed có thể cam tâm tình nguyện phục vụ cho NUSA…”
Lâm Dược suy đoán theo thông tin mình biết về tuyến thời gian ban đầu của thế giới, Emma đang nhìn bên cạnh khẽ há miệng, lời từ miệng người yêu mình đều là những thứ mà nàng không biết.
Phải biết rằng Dreamer cũng có cơ quan tình báo của riêng mình, thậm chí còn cài gián điệp thương mại vào công ty… nhưng hoàn toàn không khủng bố như Lâm Dược.
Dù sao kể cả khi NUSA sa sút thành thực thể đứng thứ 50 trên thế giới, nhưng đây là đánh giá đã loại bỏ phần lớn của Militech, thể hỗn hợp kỳ dị giữa quốc gia và công ty này không phải là công ty bình thường có thể xâm nhập vào…
Emma chờ mong phần tiếp theo, Lâm Dược cuối cùng nói ra lý do khiến con cờ bị NUSA vứt bỏ nhiều lần như Reed vẫn nguyện trung thành với chính khách vô sỉ giống Myers.
“Hoặc là vì 'Song' trong miệng hắn, hoặc là đến Night City theo lệnh của Myers để báo thù. Đương nhiên điều Myers muốn chỉ là tìm ra ta, tin tưởng NUSA cũng nghĩ ra cách để đối phó với ta rồi, thứ bọn hắn muốn là lý do căn bản cho phép cơ thể này của ta dung nạp những món Cyberware mà con người bình thường không thể chịu đựng nổi.”
“Báo thù cho tới bây giờ đều là lời nói dối, trong mắt chính khách như Myers chỉ có lợi ích.”
“Tin tưởng ta Emma… chỉ cần Song So Mi còn sống, Myers cũng sẽ không từ bỏ quyền sử dụng não bộ của nàng.”
Nghe đến đây, Emma liền khó mà che giấu kinh ngạc và phức tạp trong con ngươi của mình.
Lâm Dược rõ ràng vẫn luôn ở Night City, vẫn dùng thân phận Rockerboy rồi tiềm ẩn trong thành phố Neon khổng lồ này, nhưng hắn lại giống như đã từng làm việc trong cơ quan chính trị và gián điệp của NUSA…
Nếu tất cả chỉ là nói nhảm, luôn có sơ hở về mặt logic để tìm ra.
Nhưng Emma nhìn ra được sự tự tin khi hắn nói những lời này.
Tuy nhiên trạng thái dâng trào của thân yêu cũng không duy trì được bao lâu, vẻ mặt của Lâm Dược chậm rãi hạ xuống, giống như bị bao phủ bởi một tầng bóng tối.
“Nhưng cũng chính là vì trong một năm qua, ta và thực thể giúp đỡ ta không phát hiện ra dấu vết của Song Bird, chuyện này mới trở nên có chút phức tạp… Ngươi hiểu không Emma?”
“Ta không biết mục đích của Song Bird có phải vẫn là cầu một con đường sống hay không, nếu nàng còn sống thì chắc hẳn sẽ lại cân nhắc trốn thoát lần nữa.”
“Ta nghĩ… chế tạo ra một tràng tai nạn!”
Suy nghĩ hồi lâu, Lâm Dược cuối cùng cũng nói ra ý tưởng trong lòng.
Lông mày của Emma hơi nhíu lại, “Là để tạo cơ hội cho Rebecca sao ? Chẳng trách… Ngươi lại để Rebecca không biết gì đi tìm kiếm dấu vết của Reed trong Dogtown.”
“Bên Yorinobu thì sao ?”
Lâm Dược nghĩ nghĩ, “Rebecca không có nhiều cơ hội, chỉ cần Yorinobu tiếp tục làm theo ước định giữa hai bên… chúng ta không có lý do gì để hắn phải mạo hiểm ra tay rồi có thể khiến Arasaka xuất hiện hỗn loạn càng lớn hơn.”
“Emma… giấc mơ ngươi thấy không phải là kết cục cuối cùng.”
“Nhìn cảnh đêm Pacifica bây giờ đi, không có khẩu hiệu tuyên truyền của công ty, cộng đồng yên bình, cuộc sống ổn định và tốt đẹp, nếu chúng ta thua, thế giới cũng sẽ không còn loại cuộc sống tương tự nữa đúng không?”
Bất kỳ ước mơ nào khi nói ra bằng miệng cũng đều mang vài phần trẻ con, đặc biệt là khi những lời này được nói ra từ miệng một nam nhân ở độ tuổi thanh niên, vốn dĩ nên mang lại cảm giác không đáng tin cậy…
Tuy nhiên.
Khi người đàn ông trước mặt cất lời với giọng điệu bình thản, nghiêng người nhìn về phía bình minh đang dần đánh thức thành phố bên ngoài, Emma biết rằng chính cảm giác đặc biệt này đã thu hút nàng một cách chặt chẽ.
Nên nàng có một ý tưởng.
Nếu có thể chết cùng với Lin, chết trên con đường hắn thích nhất và muốn đạt được nhất, đây hẳn sẽ là một chuyện vô cùng hạnh phúc a…
“Lin tiên sinh?”
“Ừ ?”
“Chúng ta có thể làm tiếp không?”
“……”
Lâm Dược không biết Emma có nghe hết những điều trong lời mình nói hay không, tóm lại khi vẻ mặt của hắn vừa cứng ngắc thì Emma liền che miệng cười đứng dậy…
Muốn để Rebecca bị NUSA vớt lên, lỡ xảy ra hiểu lầm thì ngươi gánh nổi không ?
Lâm Dược cười nói: “Ta cũng không muốn Rebecca quên ta hoặc đi lên diễn tiết mục trở mặt thành thù.”
“Rebecca không biết gì mới có thể bị Song Bird vẫn tồn tại tìm đến, tin tưởng ta, ngoài Black Wall ra Song Bird không còn gì cả…”
“Tóm lại đây là một lần nếm thử, ngươi biết ta mà Emma.”
“Ta không có cảm giác an toàn, ít nhất phải thử qua tất cả con đường một lần đã.”
Thấy Lâm Dược trả lời như vậy, Emma hoàn toàn yên tâm rồi, trong hai năm qua, Lâm Dược nghiễm nhiên trở thành vị Hoàng Đế đằng sau “vùng đất nóng” mà Stanley vẫn hay nhắc đến.
“Nghe ngươi nói vậy… Song So Mi tựa hồ chỉ vì sống tiếp, nhưng tại sao ta lại thấy ngươi có ý kiến rất lớn với nàng, còn muốn nàng trả ra cái giá nhất định rồi mới bằng lòng bỏ qua ?”
Lâm Dược nhớ lại lúc Song So Mi lừa mình ở Dogtown.
Nói không đồng tính với Song So Mi là nói dối, dù Lâm Dược xóa sổ vô số kẻ thù, chưa bao giờ nương tay đối với những kẻ cản đường mình —— Nhưng chính khách như Myers chính là hạng người sẽ lợi dụng triệt để bất cứ thứ gì có giá trị, kể cả tủy xương của người khác cũng phải hút cho cạn kiệt.
Song So Mi có quyền lựa chọn việc mình có muốn sống tiếp hay không, nàng cũng có quyền tranh thủ cho mạng sống của mình… Nhưng đây là mâu thuẫn sinh tồn gay gắt nhất, Cynosure chỉ đủ dùng một lần.
“Không nên coi thường quyết tâm của người một lòng muốn sống.”
Chỉ trong vài câu nói đơn giản, Lâm Dược và Emma liền bàn bạc xong cách để Rebecca tham gia vào chuyện này.
Emma đứng dậy.
“Ngươi biết không Lin.”
“Gần đây ta càng ngày càng lo lắng cho một người bạn cũ khác của chúng ta, Kurt · Hansen.”
“Nói thật ta bây giờ hoàn toàn không biết quan hệ giữa NUSA và Hansen là như thế nào —— Nếu nói người đằng sau Hansen là Myers, vậy hắn còn có thể ngồi yên được khi thấy chúng ta kinh doanh như thế ở Pacifica, thật đúng là vững như Thái Sơn.”
Lâm Dược dò hỏi: “Nghe nói ngươi mang theo rất nhiều người ra khỏi Dogtown ?”
Emma gật đầu.
“Đám côn đồ ở Dogtown đều gia nhập Barghest, không phải ai cũng là khốn nạn, ngươi biết … công ty, bang phái, NCPD, còn có những kẻ đòi nợ, Night City có rất nhiều cách khiến người ta không sống nổi.”
Ý ở ngoài lời, Emma từng tiến hành một lần sàng lọc với nhân viên của Dogtown.
Đây thực ra là một chuyện tốt.
Lâm Dược có chút đau lòng mà nhìn hướng Emma, “Chỉ là như thế thì những việc ngươi phải xử lý sẽ trở nên nhiều hơn, hơn nữa cũng khó tránh khỏi việc nhìn nhầm người —”
Emma lắc đầu.
“So với mệt mỏi, ta càng muốn dập tắt quả bom Dogtown một cách ôn hòa… Ta đã nghĩ kỹ kết quả tồi tệ nhất, Night City và Dogtown kẹp chúng ta ở giữa, Badlands cũng là một lựa chọn tốt.”
Lâm Dược cảm thấy Emma đôi khi lại có một nét đáng yêu đặc biệt đến từ sự cố chấp đầy nghiêm túc đó. Dù cho một vài kế hoạch của nàng chắc chắn sẽ bị xem là điên rồ trong mắt những “người bình thường”.
“Đừng chọc phụ nữ, ta xem như nhớ kỹ câu nói này, ngươi định để Thượng Tá của Dogtown diễn kịch một mình sao ?”
Emma cười có chút gian xảo.
“Lin, biết ta đọc hiểu một đạo lý gì từ hai năm qua không ?”
“Nhìn máy móc của công ty Zhirafa khiến thành phố suy tàn này từ từ tốt lên, chúng ta không thể dùng phương pháp sai lầm để mở rộng nữa, Dogtown chung quy vẫn là làm buôn bán không sạch sẽ, chúng ta phải chuyển hình .”
Vẻ mặt Lâm Dược xuất hiện kinh ngạc.
Không nghĩ tới Emma điên cuồng lại là người đầu tiên suy xét đến vấn đề đạo đức, phải biết rằng để quá trình vận chuyển về sau cho những mối làm ăn ở Dogtown có thể hoạt động một cách trơn tru, thủ đoạn trấn áp cứng rắn của nàng chính là yếu tố quan trọng nhất.
“Liền như ta nói Emma.”
“Hansen cũng đang hăng hái tiếp xúc với bên ngoài từ Dogtown, Thượng Tá của chúng ta nghỉ ngơi dưỡng sức lâu như thế ở trong ổ chó, nói không chừng đã đủ sức để cướp đi toàn bộ Dogtown a ?”
Nói đến thế cục của Dogtown và Pacifica, đây rõ ràng chính là lĩnh vực chuyên môn của Emma.
“Ta xây dựng xong vùng đệm giảm xóc ở ngoài Dogtown, hơn nữa đám sâu mọt từ công ty trong Night City đều muốn làm bên thắng có thể ăn trọn tất cả, không ai dám động thủ vào giờ phút quan trọng này.”
“Cứ yên tâm mà hành động đi Lin, ngươi chỉ cần biết rằng Pacifica có ta là đủ rồi.”
Nói xong lời này, Lâm Dược còn chưa kịp bày tỏ lòng cảm kích thì Emma đã xoay người, lấy ra một chồng tài liệu tình báo từ dưới chiếc bàn nhỏ cạnh ghế sofa, “V sợ lần trước ngươi nghe không rõ, hoặc là... Lực chú ý của ngươi đều dồn vào người nàng, cho nên đưa hết những thứ mà Arasaka tìm được gần đây cho ta, ta sắp xếp lại cẩn thận một lượt, tranh thủ tự kiểm tra qua xem có gì khác không.”
“Ít nhất không thể để ngươi lại bị công ty bắt giữ.”
“Dù sao thì uy tín của vị chủ tịch trẻ tuổi nhà Arasaka kia cũng cột vào trên người ngươi, nếu như bị đám cổ đông đó biết biết ngươi còn sống... Arasaka từng bị phân liệt một lần e rằng sẽ mất đi ý nghĩa của một đồng minh.”
Lâm Dược gật gật đầu.
“Ngoại trừ những dấu vết này, việc để ta càng lo lắng hơn là công ty lại chế tạo cỗ máy chiến tranh mới hay không.”
Emma mỉm cười.
“Yên tâm, không có máy móc nào có thể chiến thắng ngươi, nếu có vật như thế xuất hiện thì ta nhất định sẽ tìm người giúp đỡ...”
Hai nhân vật trong truyền thuyết đô thị xây dựng Pacifica thành cảnh tượng hưng thịnh bây giờ rà soát xong tình báo một cách tỉ mỉ, Emma thậm chí còn gửi lại bản chỉnh lý xong sang cho V.
“Tốt thân yêu, nghỉ ngơi thêm một lúc đi, ta phải tới công ty một chuyến.”
Nữ Hoàng luôn trong trạng thái trang bị đầy đủ đứng lên, khi bộ quần áo của công ty được mặc lên người, Lâm Dược mới nhìn thấy khí chất chỉ có ở một người nắm quyền độc đoán và tàn nhẫn của Dreamer.
“Rất xinh đẹp.”
Emma chạm nhẹ lên bờ môi của mình, sau đó dịu dàng điểm một vệt đỏ nhàn nhạt lên môi Lâm Dược, thứ chạm đến chóp mũi hắn trước cả đầu ngón tay mềm mại của Emma, chính là mùi hương nồng nàn tựa đóa hồng trưởng thành.
Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại bóng hình cô đơn của Lâm Dược.
Hơi nước trong phòng tắm bốc lên nghi ngút, sau khi vệ sinh cá nhân đơn giản, hắn liền mặc bộ quần áo kiểu cũ của Rockerboy rồi đi về phía cánh cửa tự động trông như của một phòng điện nằm sau phòng của Emma.
Đây là con đường chỉ Lâm Dược có quyền hạn mở ra trong Dreamer.
【 Cuộc gọi tới 】: Rebecca
Mặc dù nhạc chuông không hề thay đổi, nhưng mà mỗi lần cô nương này gọi đến, tiếng chuông tựa hồ cũng trở nên dữ dằn hơn...
......
-----------------
Dogtown quả thực là nơi Rebecca không thể nào chịu đựng nổi.
Chưa nói đến việc ở đây ngoài mấy cơ sở quan trọng có thể bị Barghest phát hiện rồi lén lút câu dây điện ra, thì chỉ có máy phát điện mới cung cấp được ánh sáng.
Mặc dù Dogtown bây giờ như bị chia làm hai nửa, nhưng Rebecca chỉ có thể tìm kiếm cái gọi là đặc công của NUSA ở bên phía có Barghest hoạt động, nhất là bóng tối để cho người ta không thể nào chịu nổi vào ban đêm, còn có tiếng báo động Barghest kéo vang lên khắp nơi.
Có thể nói như vậy, Longshore Stacks như là một cộng đồng dân cư chất lượng cao mà Emma đã sàng lọc ra, chuyện này liền bắt đầu từ ba năm trước —— Khi đó còn suýt chút nữa xảy ra xung đột với Barghest bởi vì vấn đề nhiên liệu ở nơi đây.
Điểm cao tay của Emma liền ở ngay chỗ này, mưa dầm thấm lâu, là một kẻ điên có thừa sự kiên nhẫn.
Trong tầm mắt, Rebecca không được hưởng thụ khu dân cư chất lượng cao nào cả, ngược lại nàng còn phải trải qua một đêm khó quên cùng với gió lạnh và cái ghế sofa rách nát.
Không có cách nào...
Phạm lỗi thì phải gánh chịu hậu quả.
Ai bảo nàng với tư cách là giáo quan huấn luyện binh sĩ của Dogtown, lại ném một đám tân binh vào Braindance đủ để gây tổn thương tinh thần suốt nửa tiếng đồng hồ cơ chứ ?
Thế nên việc tìm đặc công của NUSA liền rơi xuống đầu mình.
Rebecca sợ Emma và V, nhưng không có nghĩa là nàng không biết tìm ai để cầu cứu.
Vì vậy, ngay khi cuộc gọi của tên khốn Lâm Dược được kết nối, Rebecca liền nhìn hắn với ánh mắt chất vấn, nhưng không nói lời nào.
“O.o ?”
Trong màn hình 3d, nam nhân nhếch môi cũng không nói chuyện.
“Để ai qua đây giúp một tay đi chứ !”
Rebecca cuối cùng cũng không nhịn nổi tên khốn giả ngu này nữa.
“Netrunner đâu?”
“Chuyên gia kỹ thuật đâu?”
“Chỉ dựa vào ta và thằng khốn trong đầu rồi đi tìm người à ?”
Lâm Dược vừa đi vừa kiên nhẫn nghe Rebecca phàn nàn mình không có đầu mối gì trong Dogtown, hay có tìm mãi cũng không mò ra manh mối nào...
“Hừ hừ, Rebecca, ta biết ngươi rất khó khăn.”
Khuôn mặt Rebecca lập tức hiện ra nụ cười.
“Đúng không ! Ít nhất để cho Emma cung cấp chút thuận tiện a, ta muốn đi Heavy Hearts, nói không chừng tên đặc công từ NUSA kia còn thích uống rượu đâu ?”
“Mặt khác cho ta Sasha, chúng ta làm việc khá là hợp nhau.”
Lâm Dược giống như đang cúi đầu mở cửa xe.
“Hừ hừ, còn có gì nữa không ?”
Rebecca nghĩ nghĩ, lời ít mà ý nhiều, “Cho ta tiền.”
“......”
Lâm Dược cảm thấy cô nương này càng ngày càng giống Silverhand, Rebecca trước đó không có thô lỗ như thế.
“Emma không phát tiền lương cho ngươi sao ? Sneaker bản số lượng có hạn, máy chơi game...”
Khuôn mặt Rebecca có chút nóng lên khi nghe Lâm Dược liệt kê những thứ này.
“Hắc hắc...”
Rebecca cười ngượng không thôi.
Lâm Dược đầu bên kia cũng lộ ra nụ cười ôn hoà.
“Không có.”
Rebecca vừa nắm chặt điện thoại trong tay, vừa siết chặt nắm đấm còn lại rồi gắt lên, “Ngươi rốt cuộc có lương tâm không vậy hả !”
“Đừng cho rằng ta không biết ngươi muốn chạy tới quán bar để uống mấy ly, đó là Dogtown, nghe ít lời nói nhảm của Silverhand thôi... Ngoan ngoãn đi tìm manh mối a, đến mấy chỗ đông người như sân vận động Petrochem mà xem thử, chỗ của ta cũng không có manh mối gì hay ho đâu.”
Lâm Dược nhún nhún vai, “Emma muốn phạt ngươi, ta không giúp được.”
Tuy nói thì nói vậy, nhưng Lâm Dược vẫn đưa cho cô nàng này một ít eddie...
Điện thoại đột ngột bị cúp máy.
Silverhand tựa ở bức tường đổ gần đó thấy thế liền vỗ tay, “Ha ha ha, như thế nào, cảm nhận được độ vô sỉ của Corpo chưa ?”
Rebecca bực bội phùng má nhìn vào điện thoại.
Tâm trạng của nàng vốn đã rất tệ, đương nhiên không muốn để ý đến tên khốn Silverhand.
“Nói thực ra, ta thấy không đáng cho ngươi, tối thiểu nhất thì thằng ngu tên Lin kia cũng phải là kẻ trâu bò và có cá tính giống ta mới đúng, kết quả đây ? Ta nhìn khuôn mặt đó xong chỉ muốn phang cây đàn guitar vào thôi —— Ngươi đúng là ngu xuẩn, bị người ta bán đi còn giúp đếm tiền.”
“NUSA, đám Corpo nguy hiểm trong thể chế mục nát nhất... Thử nghĩ xem cô nương như ngươi phải đối mặt với thứ gì ? Hắn chỉ phái một mình ngươi ?”
Silverhand lải nhải một hồi.
“Đúng đúng đúng, chỉ phái cô nương có thể đấm ACPA tan ra thành từng mảnh bằng một quyền như ta.”
Silverhand lập tức bó tay rồi.
Rebecca nhảy dựng lên ngồi trên vách tường, Rebecca bây giờ gần như có thể loại bỏ hoàn toàn lời nói của Silverhand, nàng chỉ đang nghĩ mình rốt cuộc nên tới chỗ nào để tìm kẻ có tên là Solomon · Reed.
Lin bảo mình tới sân vận động Petrochem xem thử, nhưng chợ đen chỗ đó lớn như thế, lại còn muốn tìm một người da đen ở bên trong...
Rebecca có chút không biết phải bắt đầu từ đâu.
“Rebecca... Thôi được rồi, đần độn nhà ngươi chẳng được cái tích sự gì ngoài việc biết uống chút rượu, bây giờ mẹ nó còn là kẻ thiếu chính kiến nữa chứ.”
Silverhand khoanh tay, cằn nhằn không thôi.
Tâm thế muốn làm chuyện lớn kinh thiên động địa của hắn cũng bị mài đi không ít trong hai năm qua.
Cái chết tưởng rằng sẽ cấp tốc tiến đến cũng không gây ra ảnh hưởng tiêu cực và tồi tệ nào cho hai người. Ngược lại, số lần Rebecca uống thuốc ngày càng ít đi, ngoại trừ bên tai có giọng nói ồn ào của Silverhand, Rebecca vẫn luôn cho rằng mình là một người khỏe mạnh.
“Như thế nào ? Ngươi có cách gì à ?”
Silverhand lắc đầu ra vẻ dạy đời của kẻ bề trên.
“Có biết đặc công của NUSA bình thường đều có tính cách gì không ?”
Rebecca lắc đầu.
Silverhand chỉ vào cặp kính râm trên mặt mình, “Giống như ta đây này, đeo kính râm, trong phim ảnh cũ chẳng phải đều diễn như thế sao ?”
Thế nhưng Rebecca chỉ ngơ ngác nhìn mình, Silverhand mới phản ứng lại, cô nương này... có lẽ còn chẳng biết phim ảnh là cái quái gì.
Rebecca không nhận ra mình chỉ đang bị Silverhand trêu chọc liền chớp chớp mắt, Johnny bất đắc dĩ đánh cúi đầu gãi gãi sau gáy.
“Tất nhiên tên kia nói ngươi nên đến những nơi đông người như Petrochem, ta ngược lại cảm thấy không đáng tin lắm.”
“Ngươi suy nghĩ thử xem, chỗ này hiện đang bị công ty dỏm của các ngươi vây chật như nêm cối. Nếu ta là 'gián điệp át chủ bài' của NUSA, tuyệt đối sẽ đi tìm người liên lạc quen thuộc tình hình địa phương trước.”
“Người liên lạc...”
Rebecca xoa cằm.
Silverhand cũng không vội, đi qua đi lại, đặc điểm nổi bật nhất của Rockerboy không thể ngồi yên chính là có rất nhiều hành động thừa thãi.
“Nguy rồi, tin tức của 3-4 năm trước còn dùng được không?”
Silverhand tưởng rằng đây là lần đầu tiên Rebecca tới đây.
“Fuck, ngươi biết nơi này à ? Thế thì sao lại trông như một con gà mờ vậy ?”
Rebecca cẩn thận nhớ lại lời Lâm Dược thì thầm trong miệng lúc đó.
“Reed... Reed... Slider ?”
“Còn có một cái bác sĩ, nhưng ta không nhớ rõ tên.”
Silverhand: “Hừ hừ, trí nhớ vẫn rất trâu bò.”
Rebecca lộ vẻ mặt đau khổ
“Chỉ có thế thì làm sao tìm được người ?”
Silverhand tiến lên chỉ chỉ vũ khí căng phồng dưới áo jacket của Rebecca, “Chúng ta có súng, tìm tới một kẻ ngu rồi nã một phát là xong, không có Slider số một luôn có Slider số hai... Lần theo manh mối mà điều tra chẳng phải tốt hơn à ?”
“Lại gọi thử một cuộc cho tên Corpo kia hỏi xem nữ bác sĩ đó là ai ?”
Silverhand hỏi một câu.
Rebecca: “Đó là người của Barghest, vì lý do an toàn, chúng ta cần tìm ra Slider trước... Ngô để ta suy nghĩ, Dogtown đến cùng còn có Voodoo Boys hay không đâu ?”
Khi điều tra tình báo phải tránh Barghest, đây chính là việc Emma dặn dò mình liên tục.
Rebecca phủi bụi trên tay rồi nhảy xuống, “Đúng vậy, giờ chúng ta lên đường, tìm một chỗ nào ra hồn một chút để hỏi xem đám sâu mọt này còn dấu vết hoạt động nào không.”
“Khoan hãy nói, thằng đần tóc dài hát Rock như ngươi cũng khá là hữu dụng đấy chứ ——”
Silverhand gượng cười vài tiếng.
“Thế thì đúng là phải cảm ơn mẹ ngươi a.”
Ngón giữa dựng thẳng lên.
Rebecca vừa mới cất bước, đầu gối đột nhiên mềm nhũn...
【 Cảnh cáo: Hệ thống bị hạn chế 】
Rebecca cảm thấy trong mắt xuất hiện một cơn choáng váng, nàng nghiến chặt răng, Syn-Lung cũng đột nhiên rơi vào trạng thái mất kết nối, nàng nằm bò trên đất ho sặc sụa mấy tiếng, trong lỗ tai ong ong một mảnh !
“Fuck !”
“Mẹ nó chuyện gì vậy ?”
Silverhand không hiểu tại sao Rebecca đang yên đang lành lại đột nhiên như bị virus tấn công...
Rebecca cảm thấy trước mặt có một luồng ấm nóng.
Nàng đưa tay quệt lên mũi và miệng...
【Relic xuất hiện dị thường 】
Nhìn những giọt máu trên tay, cả Rebecca và Silverhand đều đột nhiên trầm mặc, cô nương chậm rãi bò dậy từ trên mặt đất thở hổn hển, lồng ngực phập phồng ngày một nhanh.
“Cái này...”
Lúc này giọng của Silverhand truyền đến.
“Ta lại cảm thấy, cảm giác ăn mòn ý thức của ngươi khi vừa mới gặp mặt.”
“Đây là năm thứ mấy?”
“Đxm nó chứ Arasaka !”
Tiếng chửi rủa đầy thịnh nộ của Silverhand và tiếng thở gấp gáp đầy sợ hãi của Rebecca hòa lẫn vào nhau.
Cơn ác mộng, lại trỗi dậy.
......
......
.
Bình luận truyện