Chư Thiên Vạn Giới Phụ Trợ Hệ Thống

Chương 50 : Hắc Triều

Người đăng: duynguyen07

Ngày đăng: 11:06 02-11-2025

.
Diệp Vân không ngờ thú triều lại đột nhiên như thế, đợi đến khi hắn đến thành môn thì đại môn đã đóng lại, chỉ còn lại một tiểu môn cho người ra vào, binh sĩ canh giữ ở cửa thành sẽ phát cho mỗi người ra khỏi thành một ngọc bội. Diệp Vân biết đó là dùng để ghi chép số lượng dã thú và yêu thú chém giết được, một con dã thú một tích phân, một con yêu thú năm mươi tích phân. Tích phân có thể dùng để đổi lấy tiền tài, quan tước, thiên tài địa bảo thậm chí tu luyện công pháp với triều đình, đây là một trong những nguyên nhân khiến biên thành hàng năm đều hội tụ đông đảo tu sĩ. Sau khi lĩnh ngọc bài, ràng buộc và kích hoạt, Diệp Vân liền đi ra khỏi thành môn. Vừa ra đến ngoài thành liền thấy rất nhiều người ở bên ngoài không ngừng tuần tiễu, một khi có mãnh thú xuất hiện trong phạm vi tầm mắt của họ, bọn họ liền xông lên, đao thương côn bổng từng đợt công kích con mãnh thú kia, đợi đến khi đám người tản đi thì con dã thú kia sớm đã chết không thể chết lại. "Không ngờ ngoài thành lại náo nhiệt như vậy, ta cũng đi góp vui vậy, nhưng không thể quá thâm nhập, nếu không bị yêu thú vây khốn thì phiền toái rồi." Nhìn những người ở ngoài thành nhiệt huyết sôi trào săn giết dã thú xông tới biên thành, Diệp Vân nhịn không được sinh lòng cảm thán. Diệp Vân biết rõ đạo lý chim đầu đàn bị bắn, cho nên lần này hắn cũng không triển hiện toàn bộ thực lực, chỉ triển hiện ra thực lực Ngọc Thanh Tứ Tầng, nếu không rất dễ bị yêu thú nhắm vào. Dù sao yêu thú cũng không ngốc, đạo lý ưu tiên tiêu diệt chiến lực đỉnh cao của địch, giảm thiểu thương vong phe mình như vậy bọn chúng vẫn hiểu được. Hơn nữa biểu hiện quá nổi bật còn có thể bị ma đạo tu sĩ để mắt tới, giữ lại át chủ bài nhất định vẫn là phi thường cần thiết, nếu không rất có thể chết cũng không biết chết như thế nào. Mặc dù chỉ thi triển thực lực Ngọc Thanh Tứ Tầng, nhưng những thứ này chỉ là dã thú phổ thông, căn bản là không thể ngăn cản một đòn tùy tiện của Diệp Vân, đặc biệt là sau khi Diệp Vân dùng tới kiếm mang thì càng là như vậy, một kiếm vung ra thường thường sẽ có mấy con dã thú phổ thông ngã xuống. Lại lần nữa tàn sát sạch một bầy bò rừng mắt đỏ xong, Diệp Vân nhíu mày. Dã thú xung quanh càng ngày càng dày đặc. Hắn vừa mới tàn sát sạch một bầy bò rừng có hơn hai mươi con, một đàn ngựa có đại khái hơn bốn mươi thớt ngựa hoang đã dũng nhập vào tầm mắt của hắn. Nhưng sau khi quét mắt nhìn một vòng bốn phía, Diệp Vân vẫn như cũ vung kiếm xông vào đàn ngựa hoang, bởi vì những tu sĩ kia xung quanh cũng không rút đi, cũng chính là nói, thú triều chân chính vẫn chưa đến. Trong đàn ngựa, Diệp Vân tả đột hữu tiến, mỗi một lần vung kiếm tất nhiên sẽ có một thớt ngựa hoang mắt đỏ ngã xuống. Mỗi khi kiếm quang sáng lên, tất nhiên sẽ có mấy thớt ngựa bị kiếm mang chém thành hai đoạn. Hơn bốn mươi thớt ngựa hoang trong chốc lát đã bị hắn chém giết hết sạch, mà Diệp Vân trừ bỏ áo tóc có chút lộn xộn bên ngoài, trên người không dính một giọt máu. Thấy không có bầy thú tiếp tục hướng mình xông tới, Diệp Vân khẽ thở phào một hơi, cắm kiếm trên mặt đất, sửa lại một chút tóc tai của mình. Hắn ra khỏi thành đã được hơn hai giờ, mà trong hơn hai giờ này, hắn tổng cộng đã chém giết không dưới ba ngàn đầu dã thú, mà ba ngàn đầu dã thú này chính là ba ngàn tích phân. Nếu như ba ngàn tích phân này đổi thành tiền tài có thể đổi ba vạn lượng bạc trắng, mà năm lượng bạc đã đủ cho nhà ba người phổ thông sống thoải mái qua một tháng. Nếu như ba ngàn tích phân này đổi thành công tích, đổi được một thất phẩm võ quan còn có chút dư dả, mà một thất phẩm võ quan có thể thống lĩnh năm mươi binh sĩ, niên bổng ba trăm lượng. Nhưng bình thường tích phân vượt qua một ngàn đều sẽ không vừa ý hai loại trước, bọn họ đại bộ phận đều là nhắm vào những thiên tài địa bảo cùng tu luyện công pháp kia mà đi, Diệp Vân tự nhiên cũng là như vậy. Mà ba ngàn tích phân này đủ hắn đổi lấy những linh dược khác để luyện chế Thăng Linh Đan (đan dược luyện chế từ Chu Quả). Vừa sửa sang xong y phục trên người, Diệp Vân liền thấy một bầy thú lớn hơn hướng mình chạy tới. Từ bụi trần bốc lên sau lưng bọn chúng liền biết số lượng dã thú trong bầy thú này tuyệt đối không ít, mà khi hắn nhìn rõ ràng chủng loại dã thú trong bầy thú thì lập tức giật mình, bởi vì bầy thú này đã không phải là đơn nhất chủng loại, mà là hỗn tạp mấy loại dã thú, thậm chí Diệp Vân nhìn thấy mấy con dê sừng chạy vào trong bầy sói. Điều này khiến tính cảnh giác của Diệp Vân đại tăng, vội vàng bay lên không trung. Vừa bay lên mấy chục mét, Diệp Vân liền thấy một màn khiến hắn chấn kinh. Trong hoang nguyên ngoài trăm thước, từng bầy từng bầy thú quần số lượng vượt qua một trăm đang không ngừng dũng tới bên này, dấy lên bụi trần khắp bầu trời. Mà nơi xa hơn nữa càng là một mảnh đen kịt, cứ như nước thủy triều đen kịt, hơn nữa càng khiến Diệp Vân chấn kinh chính là, ngay cả bầu trời cũng là một mảnh đen kịt, khắp nơi đều là một mảnh đen kịt, đã không phân biệt được những dã thú kia đang ở trên không trung, những cái nào thực sự đang ở trên mặt đất. "Rút! Mau rút! Thú triều đến rồi!" Giọng nói của Diệp Vân sau khi được pháp lực tăng phúc, người trong phạm vi ngàn mét đều nghe thấy, mà những lời rung động đến điếc tai này của hắn cũng khiến những người xung quanh đã giết đến đỏ mắt tỉnh táo lại, giúp đỡ lẫn nhau nhanh chóng thối lui về biên thành. Không ai sẽ trực tiếp xoay người bỏ chạy, bởi vì những người làm như vậy về cơ bản đều đã chết, hơn nữa kiểu chết đều là bị bầy thú sống sờ sờ đạp thành thịt nát. Trong tình huống như vậy, trừ phi có thực lực Ngọc Thanh Tứ Tầng, bằng không dưới sự trùng kích của bầy thú đầy khắp núi đồi, sớm muộn gì cũng sẽ vì thủ không được mà bị đụng ngã lăn trên mặt đất, rồi sau đó chết thê thảm. Mặc dù Diệp Vân đã báo động trước, nhưng muốn rút lui trong thú triều đâu phải dễ dàng như vậy. Cũng may vì áp lực phía sau càng ngày càng lớn, phần lớn mọi người đều chọn hợp tác giết địch theo nhóm nhỏ, nhưng trên đời luôn có mấy kẻ ngu xuẩn tự cho là đúng sẽ hành động một mình, mà đối mặt với những người như vậy, Diệp Vân bình thường đều sẽ thỏa mãn tâm nguyện của họ, để họ một mình đại sát tứ phương, rồi sau đó bị tiêu diệt trong làn sóng đen kịt. Nhìn càng nhiều người vì không thể ứng phó với bầy thú càng ngày càng nhiều bị đụng ngã xuống đất, rồi sau đó gào thét thảm thiết bị giẫm thành thịt nát, Diệp Vân bắt đầu điên cuồng xuất thủ, cố gắng thanh không bầy thú xung quanh để yểm hộ những người khác rút lui, để bọn họ có đủ thời gian để chạy thoát. Mà những tu sĩ khác sở hữu thực lực Ngọc Thanh Tứ Tầng trên cơ bản cũng là như vậy, dù sao mỗi khi bảo tồn thêm một phần sinh lực, một lát nữa khi thủ thành sẽ nhẹ nhàng hơn một phần. Mấy phút sau, xung quanh Diệp Vân trừ bỏ mấy tu sĩ sở hữu thực lực Ngọc Thanh Tứ Tầng ra, trên cơ bản đã không còn ai. Mà lúc này không quân trong thú triều cũng không còn xa bọn họ nữa, đại khái là chỉ có hơn một ngàn mét, mà cũng chính là lúc này, trong biên thành vang lên tiếng tù và to rõ hữu lực. Mà theo lời chưởng quỹ kia nói, sau ba hồi chuông, biên thành sẽ đóng tất cả cửa thành, dựng lên hộ thành pháp trận. Nếu như không thể nhập thành trước khi pháp trận phòng ngự dâng lên, thì cái nghênh đón hắn chỉ có tử vong. Ngay lúc tù và vang lên, những tu sĩ sở hữu Ngọc Thanh Tứ Tầng lũ lượt ngự không trở về biên thành, người hảo tâm còn sẽ mang theo một hai người đang bôn đào vào thành. Diệp Vân khi trở về cũng tiện tay cứu hai tu sĩ sắp bỏ mạng dưới vó thú, mang bọn họ trở về trong thành, mà Diệp Vân bọn họ vừa vào thành chưa đến hai phút, một cái chụp hình tròn khổng lồ liền đột nhiên dâng lên, bao phủ toàn bộ biên thành trong đó. Mà những người không kịp vào thành thì toàn bộ đều bị chắn ở bên ngoài lớp phòng hộ. Những người vẫn còn ở ngoài thành thấy tấm màn phòng ngự màu vàng, trên mặt trong nháy mắt biến thành vẻ chết chóc. Những người thông minh hơn một chút thì nhanh chóng men theo tấm màn phòng ngự chạy trốn về phía Đại Hoang bên ngoài, những người còn lại thì không phải ngốc nghếch xoay người chém giết về phía thú triều mà là liều mạng tấn công tấm màn phòng ngự, rồi sau đó bị bầy thú đến sau đụng thành thịt nát.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
.
 
Trở lên đầu trang