Chư Thiên Vạn Giới Phụ Trợ Hệ Thống
Chương 22 : Dự định
Người đăng: duynguyen07
Ngày đăng: 10:24 02-11-2025
.
Thế giới Huyền Huyễn và thế giới Khoa Huyễn hoàn toàn là hai hệ thống khác biệt, điều này Diệp Vân đã sâu sắc lĩnh hội. Tỉ như, thế giới Khoa Huyễn muốn luyện ra thép, trước tiên muốn xây một lò luyện thép, sau đó mới có thể bắt đầu luyện thép, nhưng thế giới Huyền Huyễn liền không cần, bọn họ không cần lò luyện thép cũng có thể dễ dàng khiến nhiệt độ ngọn lửa đạt tới trình độ phi thường khủng bố, thậm chí bọn họ ngay cả lửa cũng không cần liền có thể trực tiếp rút ra sắt thép từ trong quặng. Hiện tại Diệp Vân chính là làm như vậy.
Đã ba năm thời gian, Diệp Vân bình thường trừ tu luyện ra, đại bộ phận thời gian đều đang nghiên cứu các loại thảo dược, dược tính của khoáng thạch, cùng các loại phù lục, trận pháp. Tuy rằng phần lớn đều là đang đọc sách, cũng không có thao tác thực tế, nhưng cũng tích lũy cho hắn lượng lớn tri thức, việc tinh luyện một quặng sắt còn chẳng phải dễ như trở bàn tay.
Kì thực sở dĩ Diệp Vân học tập những tri thức này, không chỉ là vì để giết thời gian, càng là vì con đường về sau của hắn mà chuẩn bị. Dù sao hắn nhưng là người muốn xuyên qua chư thiên vạn giới, nếu như không có chút nhãn lực, cho dù đặt bảo sơn trước mắt mình cũng có khả năng không nhận ra. Bởi vậy hắn trừ tu luyện ra, còn dự định trở thành một Danh Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư cùng Trận Pháp Sư các loại.
Ý nghĩ này của Diệp Vân là sau khi hắn suy nghĩ sâu xa mới quyết định xuống. Dù sao hắn sẽ không chỉ dừng lại ở một thế giới, mà trong chư thiên vạn giới, mỗi thế giới đều có đặc tính khác biệt của nó, cũng chính là nói, đồ vật của mỗi thế giới đều sở hữu đặc tính độc nhất vô nhị. Mà hắn có thể xuyên qua chư thiên vạn giới, nếu như đem linh dược của các thế giới khác nhau, tiên trân hỗn hợp lại cùng nhau luyện thành đan dược, nhất định có thể tạo được kỳ hiệu. Mà muốn làm được điểm này, chỉ có thể dựa vào chính hắn, bởi vì hắn không có khả năng một mực mang theo một Luyện Đan Sư hoặc Luyện Khí Sư bên người các loại. Mà nếu như đem thảo dược, kỳ vật các loại giao cho Luyện Đan Sư hoặc Luyện Khí Sư của thế giới khác, bọn họ chưa hẳn có thể nhìn hiểu những thứ đó, cho nên hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.
Hơn nữa còn có một điểm tối trọng yếu, tu hành kì thực chính là tu tâm, tu đạo. Mà thế nào là đạo? Trong «Đạo Đức Kinh» của Lão tử có viết như thế này:
Có vật hỗn hợp thành, sinh ra trước Thiên Địa.
Tịch tĩnh hề liêu hề, độc lập mà không thay đổi, chu hành mà không nguy, có thể làm mẹ thiên hạ.
Ta không biết tên của nó, miễn cưỡng gọi là đạo, miễn cưỡng đặt tên của nó là đại. Đại là mất, mất là xa, xa là trở về.
Cho nên đạo lớn, trời lớn, đất lớn, người cũng lớn. Trong cõi có bốn cái lớn, mà người là một cái trong số đó.
Người noi theo đất, đất noi theo trời, trời noi theo đạo, đạo noi theo tự nhiên.
Đây là ý tứ gì nữa nha? Giải thích mà Diệp Vân nhìn thấy là như thế này:
Có một vật hỗn hợp thành một thể, liền tồn tại trước khi Thiên Địa xuất hiện.
Tịch tĩnh vô thanh a, không hư vô hình a, nó độc lập trường tồn mà không thay đổi, tuần hoàn vận hành mà không dừng, có thể làm mẫu thể của vạn vật thiên hạ.
Ta không biết tên của nó, miễn cưỡng gọi là nó "Đạo", sau đó lại miễn cưỡng mệnh danh là "Đại". Nó quảng đại vô biên mà chu lưu không ngừng, chu lưu không ngừng mà kéo dài xa xôi, kéo dài xa xôi mà trở về bản nguyên.
Cho nên, "Đạo" là lớn, trời là lớn, đất là lớn, người cũng là lớn. Trong giới tồn tại có bốn loại lớn, mà người là một trong số đó.
Người noi theo là đất, đất noi theo là trời, trời noi theo là "Đạo", "Đạo" noi theo là trạng thái như thế của chính mình.
Thật ra ý tứ đoạn lời này của Lão tử miêu tả chính là sự diễn biến vũ trụ mà hắn cho là, cũng chính là nói, "Đạo" kì thực chính là chỉ sự biến hóa cùng quy luật của thế giới, mà tu đạo chính là đang nắm giữ những quy luật này để chính ta sử dụng.
Nhưng điều này lại có liên quan gì đến việc Diệp Vân muốn làm Luyện Đan Sư hay sao? Đương nhiên là có liên quan. Bản chất của Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư các loại chính là phân tích nắm giữ đặc tính cùng biến hóa của thảo dược, vật liệu luyện khí. Mà những tri thức này có lẽ liền vừa lúc có "Đạo" mà hắn cần. Có khi có thể tạo được tác dụng không tưởng tượng nổi, dù sao đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, vạn pháp thù đồng. Đường nhiều rồi, luôn có một con đường có thể đi đến đỉnh phong. Còn như thời gian, bản thân hắn có thể xuyên qua chư thiên vạn giới cũng tương đương với tồn tại vĩnh hằng siêu thoát bên ngoài thế giới, cho nên trên cơ bản không tồn tại vấn đề thời gian không đủ.
Trở về chính đề.
Tuy rằng sắt thép đã luyện ra, nhưng trong đó còn có rất nhiều tạp chất, hơn nữa độ cứng cũng không đủ. Bất quá điều này cũng không làm khó được Diệp Vân, đoạn thời gian này hắn cũng đã học không ít trận pháp. Thủ quyết kháp động, từng đạo quang mang từ trong tay của hắn bay ra, bài bố phía trên đống sắt thép đã tinh luyện kia dựa theo một quy luật kỳ lạ nào đó, rất nhanh liền xếp thành một trận pháp thần bí hình lục giác. Đây là một trận pháp chuyên dùng để tinh luyện tạp chất, bất quá đẳng cấp cũng không cao, nhưng điều này đối với Diệp Vân mà nói đã đủ rồi. Dù sao hắn lại không phải dùng để chế tạo thần binh lợi khí, hắn chỉ là muốn làm một số món đồ chơi mà thôi.
Diệp Vân cũng không biết thế giới này có trang bị chứa đồ hay không, bất quá hắn phỏng đoán hẳn là không có, bởi vì hắn phát hiện bất luận là người trong tiểu thuyết hay phim truyền hình đều là đang cầm vũ khí. Nếu như có trang bị chứa đồ, nhất định sẽ không phải như thế. Mà Diệp Vân đối với điểm này cũng là vô cùng căm ghét, bởi vì nếu như có trang bị chứa đồ, thứ đồ vật hắn mày mò ra sẽ không hôm nay thiếu một cái, ngày mai thiếu một cái nữa.
"Xem ra thế giới tiếp theo phải tìm một thế giới có trang bị chứa đồ mới được, bằng không thì cái gì cũng đều phải đặt ở trên người, quá làm người xuyên việt mất mặt rồi." Trong lúc suy tư, Diệp Vân ôm lấy một khối thép lớn bằng nắm tay (người trưởng thành), lợi dụng trận pháp phân giải nó thành những khối nhỏ, sau đó dung luyện thành hình dạng mà mình muốn.
Hơn một tiếng đồng hồ sau, một thứ đồ vật có bảy tám phần tương tự với quạt điện của hiện thế đã được hắn lắp ráp ra, mà trên thực tế món đồ chơi này chính là một cái quạt điện, chỉ bất quá quạt điện của hiện thế (thế giới hiện thực, thế giới Diệp Vân vốn đang ở) dùng điện để khởi động mô tơ, mà cái quạt điện kiểu Ma Huyễn này dựa vào là linh lực để khởi động mà thôi.
Diệp Vân nhìn cái quạt điện được chế tạo hoàn toàn bằng thép này, ngoại trừ không có phích cắm, phía trên còn có rất nhiều hoa văn thần bí ra, những thứ khác cơ bản không có khác biệt gì so với quạt điện của hiện thế, hài lòng gật đầu. Bản thân quạt điện vốn đã đơn giản, cũng chỉ là một mô tơ thêm mấy cái tụ điện mà thôi. Hiện tại hắn dùng thủ đoạn của thế giới Huyền Huyễn để làm càng thêm đơn giản, ngay cả tụ điện, mô tơ cũng đều không cần, hắn chỉ là ở trên cánh quạt cùng trục quay khắc mấy cái pháp trận mà thôi, sau đó lại ở trên đế ngồi khắc hai ba cái vi hình tụ linh trận, sau đó lại ở trên nút xoay làm ra pháp trận khống chế vận chuyển linh khí liền hoàn thành.
Sau khi hơi thưởng thức một chút cái quạt điện màu bạc xuất từ tay mình này, Diệp Vân liền bỏ nó trên đất, sau đó nhéo một cái nút xoay phía trên cái quạt điện kiểu Ma Huyễn kia. Mà theo sự chuyển động của nút xoay, cánh quạt kim loại màu bạc của quạt điện hô hô chuyển động, thổi bay mái tóc dài qua lưng của Diệp Vân.
Nhìn cái quạt điện do Khoa Huyễn cùng Huyền Huyễn dung hợp mà thành này, ánh mắt của Diệp Vân có chút đỏ. "Không ngờ bất tri bất giác ta đến thế giới này đã ba năm rồi nữa nha, cũng không biết các ngươi ở thế giới khác có mạnh khỏe hay không."
Sau khi hơi hồi ức một chút quá khứ, Diệp Vân tiếp tục động thủ, hôm nay hắn cũng không chỉ là muốn làm một cái quạt điện, hắn còn muốn làm một cái tủ lạnh, bằng không thì mùa hè đồ vật luôn dễ bị hỏng, hơn nữa điều tối trọng yếu là, hắn muốn ăn kem que rồi, hắn có chút hoài niệm thời gian ban đầu mình tự làm kem đậu xanh.
.
Bình luận truyện